Cự Long Thức Tỉnh

Chương 435




Chương 435

“Chỉ cần thể lực của giám đốc Vương có thể theo kịp, mười ngàn lần cũng được ấy chứ”, Mạnh Hạ cười nói.

Còn bên này, đám người Lục Hi vẫn đang ăn liên tục, giống như không hề có chuyện gì xảy ra.

A Đóa chẳng hiểu gì, còn những người khác đương nhiên biết Phù Đồ ở trước mặt Lục Hi chẳng có thân phận gì, vì vậy cũng không có ai lo lắng.

Không bao lâu đã nhìn thấy Hoàng Cửu dẫn theo hai người từ đại sảnh đi vào.

Mạnh Hạ vừa nhìn thấy liền vội vàng cười híp mắt ra nghênh đón.

“Anh Cửu, anh tới rồi”, Mạnh Hạ cười nịnh bợ.

Dường như ở cùng Phù Đồ đã lâu nên Hoàng Cửu mặt đầy lạnh lùng, hắn ta gật đầu một cái rồi hỏi: “Rốt cuộc xảy ra chuyện gì?”

Mạnh Hạ lại thêm dầu thêm mỡ kể lại một lần, đồng thời chỉ vào Vương Hồng Phúc đang ở khu nghỉ ngơi.

Sau đó, Mạnh Hạ liền dẫn Hoàng Cửu đi về phía bàn của Lục Hi.

Còn chưa đi đến bàn, Mạnh Hạ liền phách lối nói: “Này các cô cậu, nếu mấy người có bản lĩnh thì đứng trước mặt Hoàng Cửu mà phách lối đi, Mạnh Hạ tôi thật sự phục mấy người luôn”.

Ông ta vừa dứt lời, đột nhiên toàn thân Hoàng Cửu chấn động, hắn ta lập tức tiến lên hai bước, đi gần đến trước bàn, hắn ta liền cúi người chào: “Anh Lục”.

Trong miệng Lục Hi còn đang nhai thức ăn, một tiếng “ừ” vang lên không rõ.

Mạnh Hạ mặt mày ngơ ngác, không biết đây là tình huống gì.

Lúc này, Hoàng Cửu mới đứng thẳng người, lạnh lùng nói với Mạnh Hạ: “Ông nói là bàn này có người đã đánh khách quý kia?”

Mạnh Hạ gật đầu rồi nói: “Đúng vậy anh Cửu, mấy người này vô cùng phách lối, ngay cả anh Đồ cũng mặc kệ, anh nhìn xem khách quý của chúng ta bị đánh thành cái dạng gì”.

Mạnh Hạ lắc đầu, dáng vẻ đau đớn nhức óc.

Lúc này, Hoàng Cửu không nói hai lời liền đấm vào bụng Mạnh Hạ, lập tức Mạnh Hạ đau đớn cong như con tôm, nước mắt giàn giụa trên mặt.

“Đánh chết mấy tên phế vật này cũng không oan”.

“Mấy ngày trước anh cả lớn của Đô Thành là Triệu Hoàng bị kẻ thù tìm tới cửa, người đó đánh bị thương một trong tứ đại kim cang thuộc hạ của hắn ta, đồng thời muốn khiêu chiến vị trí anh cả lớn với Triệu Hoàng, ngày hình như là vào tối nay”.

Nói xong, Ngô Tấn Nguyên mặt đầy khao khát nhìn Vương Trạch Nham, đây chính là tin tức đầu tiên hắn có được thông qua một người bạn giang hồ, rất nhiều người không biết, hắn thấy nhất định có thể gây chú ý đến Vương Trạch Nham, để hắn ta đánh giá mình cao hơn.

Ai ngờ Vương Trạch Nham nghe xong mặt mày vẫn ủ rũ, chỉ “Ừ” một tiếng.

Lập tức Ngô Tấn Nguyên sững sờ, sau đó hắn nói: “Cậu Vương, đây chính là anh cả lớn Triệu Hoàng của Đô Thành đó, có người muốn tìm hắn ta gây phiền toái”.

Triệu Hoàng chính là người tiếng tăm lừng lẫy ở Đô Thành. Ngày thường cho dù là đám người Vương Nham Thạch cũng sẽ không đi trêu chọc hắn ta.

Bởi vì đám người này nói khó nghe một chút chính là thứ liều mạng, chọc vào bọn chúng rồi chính là nguy hiểm đến tính mạng. Đám Vương Trạch Nham đều là thân phận được chiều chuộng, vậy nên cũng không muốn đắc tội đám người này.