Chương 429
Vương Dương Minh thấy vậy, hai tay cũng nhanh chóng uyển chuyển lay động, vận khí cuồn cuộn theo từng động tác của ông ta tấn công về phía Cẩu Tồn Kiến.
Cẩu Tồn Kiến giống như một người khổng lồ, sau khi đột nhập vào lĩnh vực của Vương Dương Minh liền giơ cao nắm đấm đập mạnh xuống.
Mặc dù Cẩu Tồn Kiến trở nên dữ tợn khủng bố nhưng rốt cuộc Vương Dương Minh cũng là tông sư, tuy có chút luống cuống nhưng không hoảng sợ.
Chỉ thấy hai tay ông ta không ngừng đong đưa, khuấy động vận khí tạo thành một tấm chắn trên đỉnh đầu, cũng lúc đó cũng dồn lực vỗ một chưởng về vùng bụng của Cẩu Tồn Kiến.
Cú đấm của Cẩu Tồn Kiến đập vào tấm khiên giống như mắc kẹt trong một vũng lầy trơn trượt vô lực. Mà lúc này một chưởng của Vương Dương Minh đã đáp xuống bụng ông ta.
Với một tiếng ‘bụp’ thân hình to lớn của Cẩu Tồn Kiến bị chấn động phải lùi lại hai bước.
“Hay”.
Vừa giao đấu Vương Dương Minh đã chiếm được thế thượng phong khiến đám đông lại một trận reo hò.
Mà gương mặt Vương Dương Minh cũng ánh lên nét tự hào.
Sau khi kẻ địch tiến vào lĩnh vực Thiên Vân của ông ta thì khó có thể dịch chuyển, thân hình bị hạn chế, mà Thiên Vân Thủ của ông ta phối hợp cùng lĩnh vực Thiên Vân linh động phóng khoáng khó mà đề phòng cho được.
Mặc dù cơ thể của Cẩu Tồn Kiến xảy ra biến dị và có vẻ cực kỳ hung mãnh, lĩnh vực Thiên Vân không có ảnh hưởng quá lớn tới ông ta nhưng Vương Dương Minh phát hiện ra hành động của ông ta lại trở nên vụng về và chậm chạp, vừa hay bị Thiên Vân Thủ linh động khắc chế.
Mà sở trường của ông ta cũng chính là lấy nhu khắc cương, theo nhận định của Vương Dương Minh, Cẩu Tồn Kiến đã rơi vào thế bại không còn nghi ngờ.
Bức lui Cẩu Tồn Kiến khiến đám đông phấn khởi không thôi.
Tuy nhiên ông ta lại lớn tiếng bật cười, một lần nữa sải bước lên trước, tiếp tục vung nắm đấm vào đầu Vương Dương Minh.
Vương Dương Minh cười khinh mỉa một tiếng lặp lại chiêu cũ, chỉ dùng toàn lực cũng không có tác dụng gì với ông ta.
Mà lúc này, Cẩu Tồn Kiến lại đột nhiên giẫm mạnh chân, trên mặt đất mọc lên vô số gai xương dài ngoằng xuyên qua nền đất hình thành lên một khu rừng xương.
Đòn công kích bất ngờ này khiến Vương Dương Minh- người vốn không có bất kỳ phòng bị nào trong nháy bị đâm thủng hai chân mà kêu lên một tiếng hét thảm thiết.
Lúc này, cú đấm của Cẩu Tồn Kiến cũng hung ác vung tới, chiếc khiên được tạo thành từ vân khí kia lần này vậy mà không ngăn cản được!
Vương Dương Minh thấy tình huống không ổn chỉ kịp nghiêng người, đồng thời ngưng tụ lại tầng tầng lớp lớp chân khí bảo vệ quanh thân.
Một quyền của Cẩu Tồn Kiến trực tiếp phá vỡ lớp vân khí, đập mạnh lên vai ông ta.
‘Răng rắc’ một tiếng, Vương Dương Minh trực tiếp bị đánh tới ngã quỳ xuống đất.
Cẩu Tồn Kiến lúc này thấy vậy lại tung tới một cước, đá văng Vương Dương Minh ra xa.
Miệng Vương Dương Minh khạc đầy máu tươi, cơ thể xoay lộn trên không trung vài vòng mới rơi phịch xuống đất.
Cả người ông ta lúc này đã bê bết máu và thở hổn hển như bò.