Cự Long Thức Tỉnh

Chương 406




Chương 406

Bây giờ, đám người Vương Trạch Nham đã hoàn toàn bị dọa sợ đến ngây người.

Một quyền đánh Xích Thủy hộc máu, bọn họ thấy đó là chuyện đương nhiên, tài năng của đại sư không chỉ có những thứ này, nhưng đại sư còn là giáo quan của bộ đội Viêm Long, điều này lại khiến cho bọn họ kinh hãi một lần nữa.

Nhưng người khiếp sợ hơn vẫn là A Đóa.

Cho tới bây giờ, miệng của cô ấy vẫn há to không khép nổi.

Xích Mẫu hoành hành trấn bảy huyện Đan Trâu đã lâu, cho tới bây giờ không ai dám chọc.

Nhưng một quyền của Lục Hi thiếu chút nữa đánh chết em họ hắn ta, sau đó một cuộc điện thoại khiến em họ kiên quyết đánh gãy hai chân hắn ta, một chuỗi thay đổi liên tiếp này khiến hắn ta không dám tin nổi.

Lúc này, Lục Hi sờ bụng, anh đặt một trăm tệ lên mặt bàn, nhìn về phía A Đóa cười một tiếng, sau đó đứng dậy.

Anh nói với đám người Vương Trạch Nham nói: “Mấy người chả phải thứ tốt đẹp gì, tự thu xếp ổn thỏa đi”.

Nói xong, Lục Hi xoay người rời đi, để lại đám người Vương Trạch Nham mặt đầy xấu hổ.

Trạm xe khách đường dài trấn Hội Sơn.

Lục Hi mua một tấm vé xe đi Đô Thành, lên xe đến Đô Thành rồi thì có thể ngồi tàu cao tốc về nhà.

Thời gian xe chạy còn sớm, trong lúc chờ đợi, Lục Hi liền ngủ quên mất.

Cũng không biết qua bao lâu, Lục Hi bị một giọng nói đánh thức.

“Anh Lục?”

A Đóa đứng bên cạnh Lục Hi, cô ấy mừng rỡ hô lên.

Lục Hi buồn ngủ mở mắt ra, anh quan sát A Đóa, chỉ thấy cô mặc một bộ đồ may bằng vải thô, trang sức bạc trên đầu cũng được thay bằng khăn vải.

“Sao cô lại tới đây?”, Lục Hi kỳ quái hỏi.

A Đóa nhìn vé xe trong tay, cô ấy ngồi xuống bên cạnh Lục Hi, mặt đầy chán nản nói: “Tôi bị ông chủ đuổi”.

“Tại sao?”, Lục Hi càng cảm thấy kỳ quái.

“Ông chủ nói tôi gây quá nhiều phiền toái, ông ta không dám giữ tôi nữa”, A Đóa có chút oan ức nói.

Lục Hi sửng sốt, xem ra quán mì đã hai lần liên tiếp xảy ra chuyện, đúng là ông chủ đã sợ rồi.

Mà A Đóa bị sa thải cũng có liên quan rất lớn đến anh.

“Đồ trang sức bạc trên đầu cô đâu?”, Lục Hi hỏi.

A Đóa lắc đầu: “Đấy không phải của tôi, là ông chủ bảo tôi thay để mời chào khách, tôi cũng không có nhiều tiền đeo mấy thứ quý giá như vậy đâu”.

Lục Hi gật đầu, thứ trang sức bạc kia nhìn cũng phải nặng mấy cân, tốn khá nhiều tiền.

Diêu Tử Kỳ gật đầu.

Sau khi ba người xuống lầu thì Tần Nguyên Cửu đã sắp xếp một phòng tại khách sạn năm sao đối diện, cũng thông báo buổi tối sẽ mở tiệc chiêu đãi Lục Hi.

Lòng tốt không thể chối từ, Lục Hi không nỡ từ chối, đành phải đồng ý.

Sau khi Tần Nguyên Cửu rời đi, A Đóa nhìn thấy không gian sang trọng trong căn phòng thì liền lè lưỡi.

Lục Hi nhìn thấy A Đóa như vậy thì khẽ cười, ngồi ở trên sofa mở TV xem.