Tại 1 căn biệt thự ngay ngoại ô thành
phố nước Mỹ, ko gian se lạnh vào buổi sáng, mùi hương cỏ cây thoảng qua
dễ chịu. Đó chính là biệt thự mà cha của Thiên Anh đang sống ở bên này
- Bố ko về nước cùng con sao ạ? - T.Anh nói giọng buồn
- Ko, bố còn nhiều việc bên này lắm, cuối tháng sau bố sẽ về - ông vuốt tóc con gái
- Nhưng....
- Thiên Em ơi, nhanh lên sắp trễ chuyến bay sáng nay rồi đấy - tiếng Nam từ bên ngoài vọng vào
- Vâng em ra liền - T.Anh nhìn ra phía cửa và hét to - thôi con đi đây,
cuối tháng bố nhớ về VN nhé, bố ở lại giữ gìn sức khoẻ - ns rồi T.Anh
cúi người chào bố rồi nhanh chóng ra ngoài
Bóng T.Anh vừa khuất sau cánh cửa là giọng nói của 1 người phụ nữ cất lên đi kèm với ánh mắt đáng sợ
- Anh yêu tốt lắm,.nhưng có chắc chắn là anh chọn em thay vì con bé đó ko? Em thấy con anh có thằng Ke...j đó đỡ lưng cho mà?
- Nếu anh ko chọn em thì em còn cơ hội đứng đây mà nói sao? cứ để con bé
thân với thằng Kevin đó thì càng tốt sẽ dễ đạp lên đầu c.ty của Hạo
Khánh Đường hơn và hơn nữa thằng Thiên Kì cũng có thể trả thù được vết sẹo của nó - ông nói và cười nắc nẻ
Trái tim yêu thương con cái ngày nào giờ đã nhạt dần và thay vào đó là những tham vọng, bất chấp, mù quáng. Nguời phụ nữ kia chính là nguyên nhân
biến nhân cách của ông ra nông nỗi này
- Anh ko quan tâm đến con bé đó sao? - bà ta hỏi với ánh mắt nghi ngờ
- Đến lúc c.ty này đạp đổ được c.ty của Hạo Khánh Đường rồi quan tâm vẫn
chưa muộn , nhưng....- ông ngắt quãng bằng ánh mắt ngập ngừng nhìn người phụ nữ có thể nói là mẹ kế của T.Anh
- Nhưng sao...- bà ta tò mò
- Con trai hắn ta rất uy quyền trong thế giới ngầm, anh chỉ sợ..
- Sợ j chứ, thế giới ngầm khác thế giới kinh doanh, à mà tháng sau anh về VN 1 chuyến thật sao?
- Ừ, anh có hợp đồng quan trọng với c.ty Anh Vương bên đó
- C.ty Anh Vương...sao???
- Ừ, em muốn giao tiếp dễ hơn thì học tiếng Việt ngay bây giờ đi, chắc ko khó đối với em đâu nhỉ?
........
Sau vài giờ đồng hồ ngồi li bì trên máy bay cuối cùng tất cả đã đặt trên
xuống mảnh đất VN thân yêu sau những trải nghiệm ở nước bạn
Trước mặt họ là nhà K.Anh
- Wow, về Việt Nam mới thấy ko khí ở đây thật dễ chịu - Vy hưng phấn
- Vì em ko quen ở bên đó thôi - Minh chen vào, anh luôn là người đập tan cảm giác thăng hoa của Vy
- Nhớ nơi này ghê ấy - Tuyết chen vào, giọng Tuyết lạnh lùng nhưng ko giấu khỏi sự ấm áp lạ kì
- Chị Tuyết trở lại rồi, anh Nam cũng phải đưa chị ấy đi đâu chứ, sao cứ
nhìn chị ấy hoài vậy? - Thiên Anh đùa, cô nàng hồn nhiên vô tư khiến tim ai đó đập lỗi nhịp. T.Anh đã mất đi cái hồn nhiên ấy từ bao giờ rồi mà
ko ai hay biết nhưng giờ cái tính cách thật sự của cô nàng đã dần trở
lại. Điều đó khiến Vy ngạc nhiên và vui mừng nhất
- À ờ, Thiên Em nói đúng nhưng anh chị sợ có người ko muốn đi thôi - Nam nói và liếc xéo Tuyết
- Ờ, chị chỉ sợ có người tiếc tiền ko dám rủ chị đi chơi thôi - Tuyết đá đểu
- Hai ông bà cứ ờ mãi, tôi với Vy xin phép next trước đây, haha - Minh
cười phá lên rồi kéo tay Vy chạy vào gara để xe nhà K.Anh và lấy chiếc
mui trần trắng của mình ra rồi phóng vượt qua đám Khánh Anh để lại làn
khói mịt mờ
- Thằng chết tiệt kia...ax.ax...- Nam lả giã nói, ko chỉ anh đưa tay lên
bịt mặt mũi mà tất cả đều có động tác giống anh ( quả này Minh hết cửa
về nhà rồi )
- Thế thôi tao với Tuyết xin phép next nốt nhá, tụi tao đi rình đôi kia đây - Nam cười và cũng chạy vào gara lấy xe của mình
Còn lại 4 còn người, 4 vẻ mặt khác nhau - hồn nhiên - nham hiểm - lạnh lùng - ấm áp
- Anh hai chắc phải đưa bạn Thiên Anh này về rồi nhỉ, em có chuyện muốn
nói với anh Khánh Anh nên cần ko gian riêng - Yun lên tiếng sau khi lướt web trên điện thoại 1 hồi
- Ko cần em nhắc - Hoàng lạnh lùng rồi đi vào trong lấy xe ra. Thiên Anh
đứng đó chờ , nhìn Yun vui vẻ bên Khánh Anh mà cô cảm thấy mình lạc
lõng, thật ra Yun với anh rất đẹp đôi, cô khẳng định lại rằng rất đẹp
đôi...
..
- Thiên Anh, đi chơi nhé - Hoàng lái xe đến cạnh chỗ T.Anh và cười tươi
- Em đi cùng anh sợ lắm - T.Anh cười chêu anh
- Sợ j chứ? - anh ko hiểu, đôi mắt nhìn trằm trằm cô
- Em sợ bị đánh ghen á !
- Em nói vậy anh mới là người sợ bị mấy chàng trai ngoài kia đánh ghen ấy - anh cười, nụ cười ko có chút phiền toái mệt mỏi nào, sau những căng
thẳng vừa trải qua, anh cảm thấy người con gái này thật đáng để anh trân trọng và muốn bảo vệ, anh muốn thấy nụ cười ấy lúc nào cũng hồn nhiên
trong sáng, anh muốn nụ cười ấy luôn hướng về nơi trái tim anh...
.......
- Anh Khánh Anh, anh đi đâu đấy, em đi với - Tiếng Yun gọi với theo khi anh lấy xe và phóng ra ngoài cửa
- Ở nhà đi - anh lạnh lùng rồi hất mắt về phía vệ sĩ đóng cổng lại. Cánh cổng đóng vào 1 cách vô tình
Sau nhiều ngày ko ở VN, anh muốn biết tổ chức Hắc Long như thế nào rồi. Và địa điểm anh đang lái xe đến là tổ chức Hắc Long
- Chào đại ca, anh đã về rồi sao? - 1 tên gác cổng cúi đầu trước xe của K.Anh
Anh bước xuống xe như thay đổi ko gian nơi đây, nhìn gương mặt của anh đáng sợ và lạnh lùng hơn bao giờ hết,. ko trách anh được vì đây mới là con
người thật sự của anh.
Cánh cổng của tổ chức hé mở và tất cả đều có mặt đông đủ để chào đón sự xuất hiện của người đứng đầu thế giới ngầm.
Vừa bước vào, đôi mắt anh có j đó ánh lên 1 tia tức giận, tất cả ko như anh nghĩ, ko còn nguyên vẹn như mấy tuần trước. Anh đưa ánh mắt quét mọi
ngóc ngách trong gian chính của tổ chức, có những chỗ hỏng hóc vẫn chưa
sửa xong, có những chỗ vẫn đang có thi công lau chùi và đâu đó vẫn còn
mùi tanh của máu phảng phất
- Chuyện này là sao? - anh lạnh lùng hỏi, ánh mắt anh toé lên những tia
đáng sợ. ko ngờ anh chỉ đi vài ngày mà đã có anh hùng lộ diện muốn
phá tổ chức của anh rồi
- Chuyện là...mấy ngày nay có bang phái nào ko rõ tên tuổi luôn kéo theo
đông đàn em đến đây đập phá, em có gọi điện cho anh nhiều lần nhưng ko
có tín hiệu - 1 tên trả lời
- Ko tên tuổi? - anh cau mày
- Dạ, bọn chúng đeo mặt nạ, tụi em chưa thấy bang nào đánh nhau lại chuyên đeo mặt nạ cả - 1 tên khác chen vào
- Có điều tra chưa? - anh nghiêm giọng
- Dạ có..nhưng vẫn chưa biết đó là bang nào
Anh hơi gật đầu và lôi điện thoại trong túi mình ra, anh gọi cho Nhất Nam và chỉ nói 1 câu vẻn vẹn 2 từ Mãnh Long
Nhất Nam cũng hiểu anh đang nói điều j nên cũng ừ rồi cúp máy
- Có chuyện j sao? - Tuyết hỏi Nam
- Mãnh Long gây sự với Hắc Long - Nam trả lời
- Được quá , đến bang Thiên Long đi
- Đến đó làm j giờ này?
- Có chuyện rồi
- Ừ...
Nam quay đầu xe và phóng nhanh với vận tốc kinh hoàng để đến Thiên Long trong thời gian sớm nhất
...
Bang Thiên Long đang đóng cửa, ko cả có vệ sĩ canh ở bên ngoài, thấy hơi lạ
và theo linh tính của Tuyết mách bảo bang đang xảy ra chuyện j đó, cô
tự mở cửa chính để vào bên trong
Bên ngoài tưởng im hơi lặng tiếng lắm vào bên trong thì mới thấy đàn em của Thiên Long đang la liệt hết dưới sàn, 1 vài tên thì bị chói lại trông
đến khổ sở, đây chỉ là 1 số ít còn 1 số khác thì ở chỗ khác, cũng như tổ chức Hắc Long, biệt thự chính của bang chỉ để cho những người có võ cao và trung thành nhất trông coi
- Thấy bọn mình ko ở đây ra trò đây mà - Tuyết tức tối đập mạnh bàn
Nam ra tay cởi chói cho lũ đàn em
- Thiên Long làm j đến nỗi thiếu người mà lại thành ra như thế này? - Tuyết lạnh lùng hỏi 1 vài tên còn thở được
- Em ko biết, tại bọn chúng đến ko báo trước nên bọn em ko chuẩn bị kịp - 1 tên lý nhí
- J chứ? Trong giang hồ mà còn nhắc đến từ chuẩn bị sao? toàn lũ vô
dụng thế sao?, thế thì chết quách đi cho vừa, lúc ý còn mải ăn chơi đúng ko? - Tuyết quát lên lạnh lùng, gương mặt cô chỉ còn lại sự tức giận ko kìm nén
- Tuyết, ra khỏi đây đi - Nam nhanh chóng kéo tay cô khi hàng loạt mái
nhà và cột chống xung quanh đổ rầm rập xuống 1 cách vô tình. Tất cả chỉ
còn nghe thấy tiếng la hét mệt nhoài bên trong
- Mãnh Long chơi lần này hơi đau rồi đấy - Nam bực tức nhìn những bức tưởng của bang dần đổ xuống ko thương tiếc
- Có chắc chắn là Mãnh Long ko?
- Ko sai đâu, ngoài Mãnh Long thì ko bang nào muốn đối đầu với Thiên Long và Hắc Long
- Cả bang Bạch Long thì sao? Tên Thiên Bảo đó cũng có thù với Khánh Anh mà
- Vì vết sẹo đó sao?
- Đúng
- Vậy thì thêm 1 kẻ thù nữa cũng ko sao? Về quay lại biệt thự của Khánh Anh đi
- Có cần gọi cả nhóm Minh với Hoàng nữa ko?
- Thôi kệ đi, chắc hai tụi nó đang đi chơi rồi, mà hai người đó ko ở trong tổ chức nào mà
- Ừ...