Crush Tuyệt Nhất Thế Giới

Chương 38




Edit: Cải Trắng

“Nữ nghệ sĩ nổi tiếng Nguyễn Tinh Trầm đi cùng một người đàn ông vào mùng một tết, nghi ngờ sắp công khai tin hẹn hò.”

Tin mới vụt lên khiến tâm trạng sung sướng của Cố Húc chuyển sang sa sầm. Ở cùng một người đàn ông là sao? Công khai tin hẹn hò là như nào? Anh còn đang ở đây đấy! Ấn mở tin mà tức đến nghiến răng nghiến lợi.

Người đưa tin là “Giải trí Tinh” trên weibo, phía trên còn cộp mác dòng chữ [Độc quyền] rõ to.

“Tin nóng! Vào mùng một tết, nữ nghệ sĩ nổi tiếng Nguyễn Tinh Trầm gặp gỡ người đàn ông cầm ô kia. Hai người sóng vai cười nói trông vô cùng thân mật, sau cùng nhau lái xe rời đi. Có phải sắp công khai tin hẹn hò không?”

Dưới weibo đăng kèm chín gif.

Trong gif, Nguyễn Tinh Trầm đi chung ô với người đàn ông mặc áo khoác lông vũ trắng, nói cười tự nhiên, thoạt nhìn trông rất thân mật.

Hiện tại, danh tiếng cô vang khắp nơi, không ít người đang nhìn chằm chằm.

Đối với nữ nghệ sĩ nổi tiếng mà nói, có scandal liên quan đến tình cảm, chỉ cần một tin trên weibo thôi đã đủ gây ra sóng to gió lớn.

Ban đầu, bản tin chỉ có hơn mấy nghìn bình luận. Nhưng chốc lát sau, qua sự marketing bằng tài khoản, tin độc quyền được đẩy lên top đầu hot search. Thậm chí còn kéo thêm cả hàng loạt hot search khác.

[Scandal của Nguyễn Tinh Trầm] Hot

[Tin hẹn hò của Nguyễn Tinh Trầm bị công khai] Hot

[Bạn trai Nguyễn Tinh Trầm] Bùng nổ

Cố Khải chờ mãi mà chẳng được xem ảnh thím út nên dí sát mặt vào điện thoại Cố Húc xem thử, phát hiện giao diện điện thoại anh đang dừng ở tin độc quyền. Nhìn rõ mấy chữ trên weibo rồi, cậu ồ lên, hỏi: “Chú út, đây không phải nữ diễn viên hợp tác với chú sao?”

“Cô ấy có bạn trai ạ? Cháu khá thích cô ấy đó, ôi, tiếc ghê.”

Vốn tâm tình đã không được tốt, nghe thêm hai từ “bạn trai” lại càng ác liệt hơn. Anh không quay đầu lại, cứ nhìn chằm chằm gif hai người trong điện thoại, hay nói cách khác là chăm chú quan sát Thẩm Tinh Hà, lạnh lùng buông hai chữ: “Giả đấy!”

“Hả?”

Cố Khải không hiểu lắm: “Ý chú là gì?”

Trông thấy sắc mặt Cố Húc sa sầm, môi mím chặt, cậu mới phục hồi tinh thần, tim như muốn rớt xuống, siết chặt ly rượu trong tay hơn, do dự hồi lâu mới nhỏ giọng, mở miệng hỏi: “Chú út, thím út chú nói không phải là…”

Là Nguyễn Tinh Trầm chứ?

Sao cậu nhớ chú út từng bảo sẽ không tìm người trong giới giải trí nhỉ?

Không đúng!

Giờ không phải lúc truy cứu vấn đề này, mà là thím nhỏ có scandal rồi!

Có người dám động vào người phụ nữ nhà họ Cố sao?

Không muốn sống nữa à?

Cố Khải đặt ly rượu qua một bên, căm phẫn nói: “Chú út, giờ phút này rồi mà chú còn ngồi đó được hả? Mau đi lôi tên tiểu bạch kiểm kia ra đi! Cháu muốn thử xem là ai to gan dám động vào thím út. Chú chờ nhé, giờ cháu đi tìm cho chú!” Dứt câu, cậu lôi di động ra, tính tìm người hỏi thăm thông tin về người đàn ông kia.

Mới bấm được mấy số, cậu cảm thấy có gì đó không ổn.

Cứ sai sai sao ấy…

Với tính cách nóng nảy của chú út, nếu có người dám động vào thím nhỏ thật, sao anh có thể ngồi yên? Hơn nữa, giờ anh cứ trưng ra vẻ mặt như “oán phu” cũng không thích hợp.

Trừ phi…

Việc chưa thành.

Cố Khải dừng tay, do dự hồi lâu mới lắp bắp hỏi: “Chú út, không lẽ chú với… còn chưa thành đôi?”

Vừa dứt lời, Cố Khải phát hiện sắc mặt vị tôn Phật bên cạnh u ám hơn. Cậu hé miệng, khiếp sợ nói: “Ôi, đúng thật à?”

Cố Húc siết chặt điện thoại trong tay, liếc mắt nhìn cậu, nặng nề nói: “Cháu có việc gì à?”

“Không, không…”

Cố Khải lau trán, hãi hùng khiếp vía. Cậu nào dám làm gì?

Cố Húc lười quan tâm đến phản ứng của cậu, cúi đầu tiếp tục lướt đọc bình luận.

Bình luận trên weibo đang nghiêng về một phía. Mấy năm nay, Nguyễn Tinh Trầm chưa bị đồn thổi tai tiếng với ai ngoài Cố Húc. Vốn cô chẳng phải người dựa mặt kiếm fan, hơn hết lần này bị công khai tin hẹn hò, giá trị nhan sắc lẫn vóc dáng phía nhà trai không có gì để chê.

Cho nên, chưa thấy có người nói gì, ngược lại còn nhận không ít lời khen.

[Mẹ nó! Tôi quyết định gặm nhấm giá trị nhan sắc này! Anh trai trong ảnh đẹp trai ghê, không kém các minh tinh chút nào. Hu hu hu, tôi yêu rồi.]

[Hu hu hu, giá trị nhan sắc thần tiên quá đi! Hi vọng đây là thật, Tinh Tinh nhà chúng ta cũng nên yêu đương rồi.]

[Hi vọng mọi người đừng quá chú ý đến sinh hoạt cá nhân của Tinh Tinh nhà chúng tôi, hãy quan tâm một chút đến tác phẩm của cô ấy nha. Nếu là thật, bọn em sẽ chúc phúc. Nếu là tin giả, mong mọi người đừng gây quá nhiều phiền phức.]



Vì ảnh chụp mặt hai người khá rõ nên trong lúc thảo luận, có cư dân mạng đã đào ra được thân phận phía nhà trai.

[Các chị em ơi, tin tức rung trời lở đất tới rồi đây! Người con trai trong tấm hình này là đàn anh khóa trên của một chị tớ quen nè. A a a, sinh viên đại học A cực kỳ ưu tú, hiện đang làm chủ nhiệm khoa tâm lý tại bệnh viện bậc nhất! Còn nữa nè, theo như thông tin tớ mới biết, Tinh Tinh cũng xuất thân từ đại học A, người đứng đầu chuyên ngành truyền thông khi đó đấy. Trời ạ! Giờ nghệ sĩ ai cũng giỏi như vậy sao! Tớ muốn thổi phồng Tinh Tinh của tớ lên.]

[Mị đang định nói thì người chị em lầu trên giành mất rồi. Vậy mị bổ sung thêm chút thông tin vậy. Anh trai trong ảnh chụp không chỉ là bạn học thời đại học với Tinh Tinh nhà bọn mị, mà cấp ba còn là bạn ngồi cùng bàn đó. Lúc tốt nghiệp, nhà trai từng tỏ tình với Tinh Tinh đấy. Tuy chưa biết tin hẹn hò này là thật hay giả nhưng nếu là thật, chúng ta nhất định phải đồng lòng chúc phúc.]

[Ôi trời! Loại tình yêu thần tiên gì đây? Từ đồng phục đến áo cưới à? Đẹp quá rồi đấy.]

[Mịa nó chứ? Tinh Tinh học đại học A? Xong còn là người đứng đầu ngành truyền thông? Trời ạ, fan hâm mộ già đời như tui không đạt tiêu chuẩn rồi.]

[Hu hu hu, tôi thấy mình thân là fan không thể sa đọa được. Kiên quyết không làm thần tượng mất mặt! Tôi sẽ phấn đấu vì Tinh Tinh!]



Càng xem càng bực.

Cố Húc muốn tìm mấy bình luận của “cô gái Nhật Tân”. Thậm chí, anh còn nghĩ không biết mình có nên vào tài khoản phụ, kéo nhiệt độ bài này xuống không. Ai ngờ, vừa tìm được bình luận của mấy “cô gái Nhật Tân” anh lại thấy họ khóc nức nở, rồi thêm cả nhận xét bên dưới của fan mình: [Hay quá! CP này giải tán được rồi! Đóa sen trắng kia trói chặt chồng chúng ta lâu quá rồi đấy. Cuối cùng cũng có thể mắt không thấy, tâm không phiền.]

[Hi vọng hai người trăm năm hạnh phúc, không dây dưa dính líu gì tới ông xã chúng tôi nữa.]

[Giải tán vạn tuế!]

Cố Húc cắn chặt răng, nhịn không được mắng một câu: “Mẹ kiếp!”

Fan anh làm sao thế này? Sao nhóm fan cp kia không vững tay chèo tí nào thế? Scandal chưa được chứng thực đã khóc nức nở đòi thoát cp là sao? Nhìn mấy bình luận không mấy hay ho kia, Cố Húc đen mặt kéo mấy người nói xấu cô gái nhỏ vào danh sách đen.

Mấy bình luận khác lại toàn khen hai người kia xứng đôi. Anh tức giận định bưng ly rượu trên bàn cạn sạch, nhưng nhớ đến câu nói đầy quan tâm của cô gái nhỏ trước đó, tay anh lại chần chừ chỗ ly rượu. Cuối cùng, thu tay về.

Cố Khải ngồi đó quan sát được hết hành động lẫn sát khí bao quanh thân anh, sợ hết hồn.

Cậu định lủi mất.

Nhưng nói thế nào thì đây cũng là lần đầu tiên Cố Húc thích người khác, cứ vậy rời đi thì không được nghĩa khí cho lắm. Vì vậy, sau một phen do dự, cậu ngồi lại, mở miệng muốn giảng giải về đời người: “Chú út, đừng buồn quá nhé. Không phỉ chỉ là một người phụ nữ thôi sao? Người này không được ta đổi người khác.”

“Cháu biết, đây là lần đầu chú thích một người, nhưng con người chúng ta phải có đạo đức chứ. Người ta có bạn trai rồi, mình không thể ngang ngạnh kéo người ta về đây được.”

“Hay cháu giới thiệu đối tượng cho chú nhé?”

Vừa nói cậu vừa cầm di động lên, ngẫm xem kiểu người nào hợp với chú út.

Chưa đợi cậu nghĩ xong, Cố Húc ngồi cạnh đã cau mày, mắng: “Cháu nói cái gì đấy?” Tắt di động, giọng điệu khó chịu: “Không phải trước đó chú đã nói với cháu tin này là giả à?”

Cái gì ngang ngạnh bắt ép người ta?

Anh là loại người đấy à?

Hơn nữa, dáng vẻ cô gái nhỏ thế kia, ai chẳng nhìn ra cô thích anh. Anh cần phải ép buộc chắc?

Cố Khải:…

Cháu nghĩ chú ấy đang cứng miệng, không chịu thừa nhận đấy.

Nhưng, cậu không dám nói câu đấy, đành lầm bầm chửi vài câu trong lòng rồi hỏi: “Nếu là giả, chú tức cái gì chứ? Giận vì thím út có scandal với người khác à?”

Nghe vậy, Cố Húc cau mày nhăn nhó, nhìn cậu như nhìn kẻ ngốc: “Chú tức với cô ấy làm gì? Cái ảnh này vừa xem là biết chụp lén. Mà cô ấy lại không biết có người chụp. Chắc hẳn, giờ cô ấy gặp nhiều phiền phức hơn bất kỳ ai.”

Anh gác tay sau đầu, vừa nói vừa ngả người vào lưng ghế sofa, quan sát cậu hồi lâu mới tiếp tục nói: “Chú đang giận bản thân.”

Sớm biết có chuyện xảy ra, anh đã tự mình đến đón cô gái nhỏ. Giờ thì hay rồi, cơ hội tốt lại rơi trên đầu kẻ khác, toàn cư dân mạng còn khen họ xứng đôi?

Xứng quái gì?

Rõ ràng anh với cô gái nhỏ mới là cặp xứng đôi nhất.

Bọn họ có biết cô gái nhỏ mềm mại thế nào không? Biết cô cười rộ lên đẹp thế nào không? Biết cô từng làm cơm cho anh chưa? Biết cô từng ngủ lại nhà anh hai lần không?

Một đám không biết gì sốt ruột thay, cái gì mà xứng với chả không xứng chứ?

Có điều, giờ anh không có danh phận.

Cố Húc rất muốn túm lấy cô gái nhỏ dạy dỗ một trận, mặc kệ mọi thứ, đóng dấu chủ quyền. Tốt nhất là khiến cho tất cả mọi người biết cô là của anh. Mấy phỏng đoán lung tung vớ vẩn kia né sang một bên đi.

Nhưng, nghĩ đến chuyện cô từng trải qua cộng thêm tính cách, anh biết mình không thể nóng vội.

Quýnh quáng lại dọa cô gái nhỏ sợ chạy mất.

Ngứa tay, lòng buồn bực, anh chỉ biết gõ gõ màn hình. Đột nhiên nhớ ra gì đó, anh quay đầu hỏi Cố Khải: “Đúng rồi, cháu vừa nói mình thích cô ấy à?”

“Hả?”

Cố Khải sững sờ, nhớ lại cuộc trò chuyện vừa rồi, sắc mặt tái nhợt, vội vàng phủ nhận: “Không không không, cháu không thích, không thích đâu.” Cậu rất thích Nguyễn Tinh Trầm. Phải nói ở độ tuổi này, những người biết cô đều rất ít người không thích. Thậm chí, cậu từng nghĩ đến việc nhờ bạn bè móc nối quan hệ xin cách liên lạc với Nguyễn Tinh Trầm.

Nhưng cậu đâu dám liều mạng nhỏ tranh giành phụ nữ với chú út?

Mà cậu mới chỉ thưởng thức người ta thôi, thích nhìn mặt, chứ có thích thật, cậu cũng không có gan cướp người của chú nhỏ. Vì vậy, cậu nói hết sức kiên quyết, thiếu nước viết giấy cam đoan: “Chú út yên tâm, cháu không hề thích cô ấy!”

“Không thích?”

Cố Húc nhíu mày, khó chịu nói: “Sao lại không thích? Cô gái nhỏ nhà chú có chỗ nào không tốt?”

Cố Khải: “…”

Thích thì sai, không thích cũng không ổn. Phải chăng hôm nay cậu nói cái gì cũng sai?

Tác giả có lời muốn nói:

Cố Khải: Chú út, chú giống người một chút được không?

Cố Húc: Không được.