Ngày tao không còn crush nó nữa, ngày đó trời đổ cơn mưa lớn nhất. Cơn mưa kéo dài đằng đẳng và không dứt, có cả sấm chớp trên trời. Đám mây đen vẫn không tản ra, chúng dày đặt trên bầu trời vào buổi sáng. Cơn mưa to hơn lúc trước, kéo theo lốc xoáy gió giật cấp 2 cấp 3 có khi lên đến cấp đại học. Lúc này đã là tiết 4 của môn Văn, lớp tao vẫn nói chuyện như không có chuyện gì xảy ra. Đứa thì ngồi lấy gối ôm ra ngủ, đứa thì kể chuyện ma xúm tụm lại như đang ra chơi, không xem giáo viên ra gì. Mà cũng đúng, lũ con nhà giàu học hành lắm làm gì?. Ít điểm thì hối lộ đưa tiền là xong ngay, còn cần gì phải lắng nghe giảng bài. Đánh đổi vật chất để có được số điểm ăn ý, tốt quá còn gì.
Đứa thì nhắn tin với người yêu, đứa thì ngồi đó ăn vụng. Trong giờ Văn mà tao còn tưởng là đang ra chơi không ấy, mà ông thầy cũng ngộ. Thấy vậy mà không nói gì hết trơn, sao mà hiền gì dữ vậy. Gặp tao mà là giáo viên là tụi mày chết con đĩ mẹ mày với tao!. Mà cũng có một số thanh niên ngồi học nghiêm túc chứ, nhìn hắn đang chăm chú nghe giảng rất nghiêm chỉnh kia kìa. Nhìn hảo soái vô cùng, thế là đâu đó cả lớp im lặng khi thầy đề cập tới câu nói.
- Lớp học là ngôi nhà thứ hai!
Thế là lớp trưởng- Thế Mỹ đứng lên phát biểu lại một câu.
- Vậy sao ngủ trong lớp lại bị ghi lên sổ đầu bài?
Cả lớp tao cười ầm lên như đám động kinh bị giật mồng, thầy giáo bất lực ngồi xuống mệt mỏi. Mà cũng đúng, ai vào lớp tao mà không mệt mới lạ. Vừa phải quản trật tự mấy phút đâu lại vào đây, có khi nó nói chuyện còn kinh hơn. Rồi phải vắt óc đáp trả lại mấy câu nói của bọn học sinh bá đạo kia. Lúc trước lớp tao cũng ngoan lắm chứ, mới vô đầu năm học hành thì ai cũng ngoan hiền, ít nói hay ngại ngùng, tao còn tưởng mình vào nhầm lớp mấy đứa học sinh nghiêm túc, ai mà ngờ lại quá sai. Dần dần mấy con quỷ này lộ ra cái đuôi chưa dấu kĩ càng, chưa đầy 2 tuần sau, đứa nào cũng lột bỏ mặt nạ ra biến thành mấy con yêu nghiệt thành tinh lâu năm, lúc nào cũng đánh nhau với khối anh chị lớp trên, rồi cả lớp bị đứng cột cờ trong ánh mắt kì thị của biết bao nhiêu người, rồi thêm cái trào lưu tuột quần bạn bè...ủa mà, trào lưu đó tao dẫn đầu thì phải. Ta nói bữa nào cũng khủng bố thầy chủ nhiệm. Nghe bảo là thầy lên tăng xông bữa trước rồi nhập viện chưa thấy về, thế là lớp tao vui như được mùa. Mà nói gì thì nói, lớp cũng đi thăm vài lần nhưng lần nào cũng thấy thầy bệnh tình không phiên giảm, lại càng nặng hơn nhiều. Vậy nên lớp không dám đi nữa.
................................................................
Cuối tiết, đứa nào cũng thả hồn theo gió, tâm trạng cùng với mưa. Lúc này đứa nào cũng im mỏ lại hết, ngồi đợi hết giờ để còn về nhà với ba má. Nghe nói, thầy dạy Sinh mới chuyển trường về. Đẹp trai lắm, thế là cả lớp đóng vai học sinh ngoan ngoãn để còn thảo mei cùng với thầy mới.
Khi thầy bước vào, cả lớp ồ lên một tiếng rồi mới đứng lên chào. Thế Mỹ tâm trạng mê trai mức độ thượng thừa nên mới nói.
- Các bạn cùng cuối chào người thầy chuyển trường đẹp trai nhất trường nào! Năm đầu tiên của lớp 10, đã gặp được hảo soái thế này rồi các bạn à!
- Rồi rồi, thầy chào các em. Các em ngồi đi!
...Và thế, cả lớp xì xầm bàn tán. Ngồi ngắm thầy giáo điển trai giảng bài, thầy ta rất đẹp. Sóng mũi cao với làn da trắng không tì vết, không biết có xài kem trộn hay không?. Tao mới nói lớn.
- Thầy ơi, thầy tên gì vậy thầy?.
- Thầy tên Quang Lâm, cứ gọi là thầy Lâm cũng được!_Thầy mỉm cười lộ ra đồng tiền khiến bao nữ sinh của lớp ngất ngây.
Trời má, trai gì mà đẹp dữ vậy. Nhìn xong cái muốn hốt về nuôi luôn ấy, hôm nay tuy là trời mưa nhưng vẫn thấy khá vui vì được gặp trai đẹp. Không uổng công bao năm nay vẫn một lòng chung thủy với sự mê trai:)).
Đình An ngồi sao nói nhỏ.
- Mày thấy ổng sao?
- Theo tao thì, ông sở hữu gương mặt điển trai này, thân hình cao ốm nhưng theo tao thì ổng là thụ mày ạ!
- *** mẹ, có kêu mày dùng suy nghĩ của hủ nữ đâu?_Nó tán tao bạt tay.
Thầy thấy thế thì nói to.
- Hai em nữ kia!
- What do you want?._Đình An nhíu mày hỏi lớn.
- I want hai cô lên đây đứng!_Thầy gắt lên.
...........Một tiếng ồ rồi cười ha hả lên khi thấy bọn tao bị phạt đứng dưới góc lớp...Đuma, tự nhiên con mồng này nói chuyện làm chi để bị phạt thế chưa, nhục quá đi mất. Thầy đập bàn nói lớn, khác với mấy phút trước đây đẹp trai. Còn giờ như mấy con póng long xiên nói chuyện.
- Mấy em đừng tưởng tôi hiền mà tưởng bở, lần đầu tiên tôi chưa bao giờ nghe về câu chuyện lớp nào như lớp này. Làm cho thầy chủ nhiệm đau tim nhập viện, các em không thấy mình quá đáng sao?. Lỡ như thầy có mệnh hệ gì thì các em là người gây ra, tôi là giáo viên mới chuyển nhưng các em cứ yên tâm. Hiệu trưởng đã nói với tôi rồi, đứa nào không học...tôi sẽ mời ra bên ngoài, thậm chí tôi sẽ đuổi học!
- Ồ, thầy nghĩ tụi em sẽ biểu hiện ra sao?_Một đứa nam sinh nhà giàu hỏi lại.
Thầy mỉm cười, nhếch môi. Dùng đôi mắt như giết người nhìn tên đó.
- Em không cần biểu hiện làm sao hết, em chỉ cần cầu mong tôi sẽ không đuổi em về nhà chăn vịt là được rồi!
- Thầy chưa nghe ba mẹ em là ai sao?_Cậu nam sinh kênh kiệu.
- Ba mẹ em dù có là tổng thống, dù em có là công tử nhà giàu thuộc hạng nhất nhì tới đâu thì một khi bước chân vào ghế nhà trường, vào lớp học này. Em cũng chỉ là một hạt cát mà thôi, tôi có thể thổi nó bất cứ lúc nào nếu em muốn bay màu ra khỏi đây! Em hiểu chứ?. Các em đừng tưởng con ông cháu cha muốn làm gì thì làm, nếu khó quá thì nghỉ học đi không ai ép nữa, tuổi các em cũng đủ đến tuổi lao động rồi! Đừng có vào đây mà không làm trò trống gì cứ ăn bám cha mẹ mình!
Câu nói của thầy chắc chắn như đinh đóng cột. Làm cho cả lớp im lặng, từ tiếng cười khinh bỉ chuyển qua sự im lặng lo lắng với ông thầy mới này. Cứ tưởng là gặp được người khủng bố mới, ai ngờ lại là người cao tay hơn. Thầy ngồi xuống nói, khuôn mặt điềm tĩnh.
- Mà sẵn đây tôi muốn nói, tôi là chủ nhiệm mới của các em hết học kỳ!
Cả lớp bất lực nhíu mày rồi mệt mỏi nằm xuống bàn. Mặt đứa nào đứa nấy như mới ngửi địch xong, mà cũng vì thế mà cả lớp chú ý học bài. Cũng được, thế là tao mới quay sang hỏi thầy.
- Thầy ơi, cho tụi em về được không?
- Được rồi, coi như là lần đầu cũng như lần cuối. Về chỗ đi!_Thầy gật đầu.
- Thanks teacher very much!_Đình An nhanh nhạy phóng xuống bàn.