[Countryhumans France Empire x Indochine] Dương Lệnh Tự Thái Sơn

Chương 64: Không phải trò chơi




Trốn tìm là một trò chơi của trẻ con.

Những đứa trẻ sẽ chọn một đứa trong số chúng là người tìm, số còn lại sẽ đi trốn và chờ để đứa trẻ kia tìm ra.

Đôi khi trò chơi này được dùng để làm phương pháp trị liệu cho một số loại bệnh tâm lí nhẹ.

Thế nhưng khi người tìm không thể tìm thấy người trốn, bản thân người tìm sẽ tỏa ra một loại chất khiến người đó căng thẳng.

Nếu bạn là một đứa trẻ, vậy thì đừng đột nhiên chơi trò trốn tìm với ba mẹ bạn mà không báo trước.

Bọn họ sẽ nghĩ bạn bị bắt cóc và rồi khi tìm thấy bạn, một cơ chế bảo vệ sẽ được tạo ra.

Đó cũng là khi bạn sẽ mất dần đi quyền tự do của chính mình.

France Empire rất thích chơi trò trốn tìm nên mẹ của hắn đã vô cùng sợ hãi mỗi lần nhìn thấy hắn biến mất mà không báo trước.

Dần dần, nó tạo ra một điều lệ trong tâm thức của hắn.

Nếu người xung quanh bạn đột nhiên biến mất thì có nghĩa là bạn sẽ mất họ.

Vì vậy mặc dù hắn rất thích chơi trò trốn tìm nhưng hắn sẽ không bao giờ để những người xung quanh hắn, đặc biệt là người mà hắn yêu đột nhiên biến mất.

Cùng lúc này Manchuria đang vừa chạy vừa cõng Đông Dương trên vai, có vẻ y ngủ say lắm.

Ừ, bị cho hít tận mấy liều thuốc cơ mà.

Nam Kì chạy bên cạnh thấy y ngủ say như vậy cũng an tâm.

"Sau khi kích hoạt lại kí ức thì não bộ sẽ tự động khiến cơ thể ngủ say một thời gian, lại cộng thêm một liều thuốc ngủ của anh nữa thì chắc anh Đông Dương phải ngủ tới tối mai mất."

"Vậy thì càng tốt."

Manchuria nhăn mặt đáp lại.

Nói thật là anh không ngờ rằng Đông Dương lại bị xóa kí ức.

Thảo nào lại trở nên thân thiết với France Empire như vậy.

Hơn nữa còn trao thân cho hắn.

Thật sự đáng sao?!

Lát sau, cả ba dừng chân trước một ngôi nhà gỗ được xây trên những nhánh cây cổ thụ đan xen nhau.

Có vẻ như nó đã được sắp xếp kế hoạch từ trước rồi.

"Anh có vẻ đã thật sự lên kế hoạch một cách tỉ mỉ."

"Dĩ nhiên, dù sao thì anh cũng đã hứa sẽ bảo vệ Đông Dương rồi mà."

"Nhưng anh đâu thể bảo vệ anh ấy tới cuối đời."

"Tới cuối đời à... có lẽ vậy."

Căn nhà được trang hoàng đơn giản và khá ấm cúng, phù hợp cho tất cả các mùa trong năm.

Trong nhà có khoảng ba gian phòng ngủ, một gian bếp và phòng khách.

Anh đẩy cửa một phòng rồi tiến vào đặt y lên trên giường.

Trên thực tế, số kí ức mà Đông Dương mất đi là hơn 50%.

Nó không chỉ bao gồm kí ức về France Empire của y mà còn có kí ức về Manchuria, Nam Kì, Quẻ Ly, tất cả mọi người.

Không có một kí ức nào của y về người khác là đầy đủ cả.

Nếu bây giờ có người hỏi Đông Dương, y là ai, tên đầy đủ là gì thì có lẽ 100% y sẽ trả lời là Đông Dương và Indochine chứ không phải là Liên bang Đông Dương hoặc Union Indochine.

Hay về câu hiệu lệnh cơ bản khi vừa sinh ra mà bọn họ học.

《Giết》

Thứ mà những người lai tạo học trước khi tiếp xúc với thế giới bên ngoài không phải cách để bảo vệ bản thân hay cách phục vụ cho quái vật mà là cách để giết một quái vật.

Mọi người có nhớ tập hồ sơ mà USSR đã đưa cho UN không?

Là nó đó.

Nó chứa đầy những mớ tài liệu và kế hoạch về việc đào tạo những người lai trở thành vũ khí.

Một vũ khí sống và hoàn hảo để tận diệt quái vật.

Và rồi một ngày khi quái vật chết hết, con người sẽ thống nhất hai thế giới và bọn họ sẽ lại là giống loài đứng trên đỉnh của chuỗi thức ăn!