[Countryhumans France Empire x Indochine] Dương Lệnh Tự Thái Sơn

Chương 59: Ta yêu con nhiều lắm




Spain nhận được lời đáp của cậu, tâm tình vui vẻ lên không ít nhưng đúng lúc này lại đột nhiên dựng người.

Có người vừa bước vào khuôn viên của hắn.

Nơi này vốn là nhà riêng của Spain, hoàn toàn không có một người hầu nào hay bất cứ ai ngoài hắn ở, chỉ cuối tuần mới có người được mẹ hắn gửi tới dọn dẹp qua.

Ngoài ra hắn có đặt một vòng tròn bảo vệ bên ngoài, chỉ có người mà hắn tin tưởng mới có thể bước vào.

"Em ngoan ngoãn ở yên trong phòng, anh có việc đi một chút rồi."

Hắn dặn dò cậu một chút rồi rời đi.

Vừa bước xuống sảnh, đập vào mắt cậu chính là người mẹ của mình đang tiến lên tầng.

"Mẹ, sao mẹ lại ở đây?"

"Sao? Mẹ không thể ở đây à?"

"Ý con không phải thế. Chỉ là mẹ đến hơi gấp."

"Gấp sao?"

Spain Empire khẽ mỉm cười, bà tiến gần về phía người con trai của mình rồi ngước lên nhìn.

Thằng nhóc này càng lớn càng không coi ai ra gì, mới không để ý chút mà đã cao hơn mẹ nó như vậy rồi.

Bà khẽ đưa tay lên vỗ vỗ đầu của Spain khiến cậu sững người kinh hãi.

Ngay lập tức, chưa đầy nửa phút sau đoạn vỗ đầu, cả người Spain liền như bị một đám bò húc vô hình húc tới, tấm lưng đập mạnh vào bức tường phía sau tới nứt.

Hắn "khục" một tiếng rồi nôn ra một bãi máu, xương sống dường như bị trật vài cái.

Vỗ đầu là một cách mà Spain Empire sử dụng để huy động sức mạnh của mình, đồng thời đó cũng là cách mà bà hay dùng nhất để trừng phạt con trai mình mỗi khi hắn làm sai điều gì đó.

"Ngươi đã biết tội của mình chưa?"

Bà nhàn nhạt nói, bộ dạng không chút khách khí mà hỏi.

Spain ôm bụng đau nhức của mình, dựa tường đứng dậy.

"Con không biết mẹ đang nói gì...."

"Thật không?"

Spain Empire lên tiếng mỉa mai, tay đưa lên búng "tách" một tiếng giòn giã.

Japan Empire bất ngờ xuất hiện từ đằng sau bà, khuôn mặt tức giận nhìn chằm chằm hắn.

"JE, ngươi có chắc là con trai ngươi đang ở đây không?"

"Chắc chắn."

Japan Empire nghiến răng đáp lại.

Mùi của Japan, con trai gã vô cùng rõ ràng.

Chắc chắn thằng bé vẫn còn ở đây.

Spain ngược lại nhìn thấy gã thì bất ngờ tột độ nhưng nhanh chóng bị thay vào bằng sự sợ hãi xen lẫn tức giận.

Nếu ngài Japan Empire ở đây tức là ngài ấy muốn đưa Japan của hắn đi?

Điều đó không được.

Không thể nào được!

Hắn khó khăn lắm mới có thể tìm thấy cậu.

Tuyệt đối không thể!

Thế nhưng cơ thể của hắn trở nên nặng trịch bất thường, đầu óc ong lên như búa bổ.

"Ư..."

Đợi Japan Empire rời đi tìm thằng nhóc kia, Spain Empire mới dời sự chú ý tới đứa con trai của mình, môi cong lên nụ cười nhẹ.

"Con trai, con đâu cần chứng minh mình giống cha mình đâu chứ. Đồng tính. Biến thái. Kinh tởm. Quả nhiên là cùng một guộc với nhau."

Bà nhìn xuống Spain, nỗi thất vọng cùng kinh tởm chất đầy trong mắt nhưng rồi bà cũng thu lại.

"Nhưng mà con đừng lo, không sao cả đâu. Chỉ cần xóa đi tất cả kí ức của con, vậy là được rồi. Con sẽ lại là đứa con ngoan của ta. Con sẽ lấy vợ, sẽ sinh con, sẽ không bao giờ trở thành những kẻ ghê tởm kia. A... con của ta."

Spain Empire ôm chầm lấy Spain, vỗ về hắn như thể một đứa bé mới sinh, dịu dàng tới nỗi cơn đau ở đầu hắn dần dịu lại nhưng kéo theo đó là kí ức của hắn.

Hắn sẽ quên đi cậu?

Hắn không muốn...

Nhưng hắn có làm được gì không?

Không, ngay từ khi bắt đầu hắn chả làm được gì cả.

"Con trai của ta. Ta yêu con nhiều lắm. Vô cùng yêu con."