[Countryhumans France Empire x Indochine] Dương Lệnh Tự Thái Sơn

Chương 49: Tâm thư




Gần giống với Japan nhưng nhẹ nhàng hơn là hai anh em nhà Korea.

Mặc dù North Korea đã cố ý ra ngoài và không ở nhà một thời gian dài nhưng tuyệt nhiên không tránh khỏi được em trai nhà mình.

Anh bị cưỡng chế đưa về, sau đó liền bị hành lên hành xuống.

Chuyện này không thể trách em trai anh được, ai bảo cấm dục người ta nhiều quá làm gì:)

Tiếp đến là qua chỗ của America.

Đã mấy ngày hắn không về nhà rồi.

Chắc hẳn cha hắn đang vô cùng vui vẻ ở với chú France, sẽ không rảnh mà nhớ tới hắn đâu.

America thở dài ngước đầu lên nhìn.

Không biết từ lúc nào, trước mắt hắn lại xuất hiện một cậu thanh niên.

"Ngươi là... Vetam?"

Vetam gật đầu, kế tiếp liền lấy ra một phong thư khá dày rồi đưa cho hắn.

Đợi Vetam rời đi, America mới mở ra.

[Trang 1 - Từ USSR
Ta vừa mới nghe từ EU với ASEAN rằng UN hiện đang nảy sinh tình cảm với tên LN kia.
Hiện tại, ta yêu cầu ngươi ngay lập tức quay trở về, chúng ta cần giải quyết vụ này

Trang 2 - Từ Britain
America, có chuyện xảy ra trong nội bộ, ta cần con trở về ngay lập tức. Ta sẽ giải thích tình hình một chút, ta nghĩ con sẽ cần chuẩn bị một chút trước khi trở về.
Tên CSA kia thức dậy rồi, hắn đang làm loạn mọi thứ trong gia tộc. Ta đang cố gắng kìm chân hắn, con nhớ chuẩn bị đầy đủ trước khi về.
Chúng ta sẽ phải khiến hắn ngủ say lần nữa trước khi có điều gì đó tồi tệ xảy ra.

Trang 3 - Từ Canada
Anh, em nghe cha nói về việc của CSA rồi, anh đừng hoảng. Em sắp từ trở về gia tộc rồi và em nghĩ là anh nên cẩn thận một chút thì hơn, kẻo chết cả nút đấy.
Anh nhớ hồi trước anh với hắn đánh nhau không?
Anh đã suýt chết đấy, đừng có chơi dại vậy nữa.

Trang 4 - Từ Mexico

Bạn cũ, lâu rồi không gặp. Dạo gần đây khỏe không?
Bây giờ tôi đang ở Liên Xô nè, tôi nghe nói ông sắp qua đây để công tác một thời gian nhỉ.
Nhớ mang quà cho tôi đó!

Trang 5 - Từ Việt Minh

Chào, còn nhớ ta không?
Mà chắc ngươi không nhớ đâu nhỉ.
Cố gắng "đừng" chết nhé, bên ta có dịch vụ khóc thuê với làm đám tang uy tín lắm đấy]

"...."

Đọc xong mà muốn lặng người xuống đáy biển sâu.

Mà rốt cuộc là Việt Minh muốn trù hắn hay chúc phúc cho hắn vậy???

Ừ thì quả thật hắn hồi trước có hơi quá đáng thật nhưng hắn đâu có ngờ được Việt Minh lại thù dai như thế.

Nhớ lại thì hắn chỉ có lỡ một lần thất hứa với y thôi mà.

Hồi còn nhỏ, America với Việt Minh khá thân nhau, có thể coi là một loại trúc mã trúc mã.

Nhưng mà tất cả đều kết thúc triệt để khi Ameria bán đứng Việt Minh để ủng hộ France Empire, một tên chiếm hết hảo cảm số âm của y.

Nếu giờ hai bên hợp tác phát triển thì cũng được nhưng để trở về thời kì huy hoàng, ôm vai bá cổ không sợ bị người bên cạnh đâm sau lưng như ngày trước thì khó lắm.

America thở dài một hơi rồi gấp gọn đống tâm thư kia lại, giương cao sải cánh của mình rồi vụt đi.

Không mất bao lâu America đã xuất hiện tại căn cứ của USSR.

"Mọi chuyện sao rồi?"

Hắn vừa đáp đất liền tiến lại gần USSR,  nhanh chóng hỏi.

"Rối như tơ vò. Ngươi tới đây một mình sao?"

USSR ngoảnh đầu nhìn thấy hắn tới một mình thì khó hiểu, bình thường không phải sẽ đi kè kè với UK sao?

"Cha ta bận việc rồi nên chỉ có ta đến thôi. Với lại giải quyết xong nhanh vụ này đi. Ta còn phải về nhà rồi chuẩn bị cho buổi tiệc mùa xuân nữa."