Công Ty Giải Trí Tiên Phàm

Chương 5




Vốn dĩ Lý Tiểu Tiểu cảm thấy rút thăm là có nội tình, nhưng nhìn cái tạo hình cùng bộ dáng lúc kinh lúc rống của Thân Văn Duệ, cô rốt cuộc tin tưởng chúng nghệ sĩ là rút thăm ra được.

Tuy rằng vừa tới công ty, nhưng vì sinh kế của công ty nên cô lập tức đầu nhập vào trạng thái làm việc, bắt đầu hiểu rõ tình huống của các nghệ sĩ. Tuy rằng bây giờ cô còn không có tài nguyên không có con đường cũng chẳng biết đi nơi nào mà bàn bạc, nhưng tục ngữ nói đúng, không thể đánh trận không chuẩn bị, trước hết hiểu biết rõ ràng sở trường đặc biệt cùng ưu thế của nghệ sĩ đã, như vậy mới có thể kịp thời đẩy bọn họ ra lúc có tài nguyên thích hợp.

Lý Tiểu Tiểu lấy notebook từ ba lô ra, tha thiết nhìn Huyền Phinh: “Tiên nữ tỷ tỷ, chị tương đối am hiểu ở phương diện nào.”

Huyền Phinh chân thành nói: “Chị tương đối có thể đánh.”

Lý Tiểu Tiểu lộ ra biểu cảm kinh ngạc, cô gái đẹp từ tóc đến chân giống tiên nữ tỷ tỷ đây, thế mà mộng tưởng là làm ngôi sao võ thuật sao?

Nghĩ nghĩ phim ảnh xem mấy năm gần đây, Lý Tiểu Tiểu nói: “Hiện tại phim thuần võ lớn giống kiểu của Hong Kong trước kia càng ngày càng ít, nhưng phim tiên hiệp rất nhiều, đánh nhau trong đó theo đuổi hiệu ứng hình ảnh và vẻ đẹp mềm mại, tiên nữ tỷ rất thích hợp. Chỉ là hiện tại không có quá nhiều phim kiểu này, em sẽ cố gắng tìm con đường bàn bạc thử xem.”

Huyền Phinh mỉm cười: “Vậy làm phiền em.”

Lý Tiểu Tiểu nhìn nhìn những người khác: “Vậy mấy chị thì sao?”

Hồ Linh Lung mị nhãn nhếch lên: “Tôi thì đơn giản, nhận phim gì cũng được, có điều cô gái đẹp như tôi trừ bỏ nữ chính ra, cái khác có thể không xứng với tôi.”

Lý Tiểu Tiểu: “…………”

Diễn chưa diễn qua lần nào, yêu cầu còn rất nhiều.

Ngụy Giai Ý cao quý mà dùng móng ty dài khều tóc phía dưới: “Bản cung tiếp xúc văn hóa cổ điển tương đối nhiều, am hiểu cung đấu nhất. Ta cảm thấy người thắng nhân sinh giống như ta vậy, hẳn là đều diễn người thắng của cung đấu, là cái loại mà từ tần phi một đường thăng cấp đến hoàng hậu, thái hậu kia.”

Lý Tiểu Tiểu: “…………”

Nếu công ty có cái tài nguyên này, còn đến nỗi giống hôm nay sao?

Ngưu Hồng Hải chẳng biết đã chạy lên chạc cây treo ngược từ lúc nào, đầu đánh đu về phía dưới, miệng còn ngậm cây kẹo que Lý Tiểu Tiểu cho kia: “Em cũng muốn diễn phim võ thuật, em biết đánh, em còn biết phun lửa*.”

*: từ gốc nó là phóng hỏa đó, mình chuyển nó thành phun lửa, dù sao bé này cũng không phải người =]]

Lý Tiểu Tiểu: “…………”

Quên đi, đứa này vẫn là quản giáo ở nhà trước một chút đã, vạn nhất không trông nổi, thật đến đoàn phim phóng hỏa, cô cũng không có tiền mà bồi.

Cuối cùng Phạm Vô Cữu đứng dựa cây rốt cuộc mở miệng: “Tôi cũng không có am hiểu gì đặc biệt, bắt quỷ có tính không?”

Vừa dứt lời, Ngụy Giai Ý có thể thấy được bằng mắt thường mà run rẩy một chút, khuôn mặt nhỏ nhắn xinh đẹp nháy mắt biến tuyết trắng.

Lý Tiểu Tiểu vội vàng vỗ vỗ tay Ngụy Giai Ý: “Cô đừng sợ, anh ấy nói hươu nói vượn, trên thế giới này nào có quỷ a?”

Ngụy Giai Ý cố gắng nặn ra một nụ cười, trong mắt rưng rung, bộ dáng điềm đạm đáng yêu nháy mắt đục lỗ trái tim Lý Tiểu Tiểu.

Lý Tiểu Tiểu bưng kín ngực, cô rốt cuộc biết vì sao Ngụy Giai Ý muốn diễn phim cung đấu, chỉ bằng biểu cảm tiểu bạch liên này thì khẳng định có thể sống lâu mấy tập ở phim cung đấu. Nếu cô là hoàng thượng, cô khẳng định cũng thích như vậy.

Nhìn mấy hàng chữ ít ỏi không có mấy mình viết trên giấy, Lý Tiểu Tiểu thuận miệng hỏi một câu: “Quay đầu lại gửi một phần sơ yếu lý lịch cùng ảnh nghệ thuật cho tôi.”

Vừa dứt lời, chỉ thấy mấy người đồng thời quay đầu nhìn cô, trên mặt tất cả đều là biểu cảm mờ mịt.

Lý Tiểu Tiểu trợn tròn mắt: “Không phải mọi người không có ảnh nghệ thuật chứ?”

Mấy cái đầu đồng thời lắc lắc.

Lý Tiểu Tiểu: “Vậy trước kia chú họ tôi bàn bạc tài nguyên cho mọi người thế nào?”

“Cái này ông biết.” Ông Thổ chống gậy hồi tưởng một chút: “Ông nhớ Lý tổng cũ là gọi điện liên hệ với người ta, tháng trước Lý tổng còn gọi một cuộc điện thoại cho một đạo diễn chuẩn bị quay phim cung đình nhà Thanh, nói chúng ta có một diễn viên đặc biệt thích hợp diễn nữ chính, muốn đề cử cho tổ kịch, kết quả người ta trực tiếp cúp điện thoại.”

Lý Tiểu Tiểu: “…………”

Rốt cuộc cô đã biết vì sao nghệ sĩ của công ty đẹp như vậy còn không đỏ, chỉ bằng cái năng lực nghiệp vụ này của chú họ, hiện giờ công ty còn tồn tại quả thực là kỳ tích. Có điều nói trở lại, mấy nghệ sĩ này của công ty cũng là thần kỳ, thế mà cứ an ổn cùng nhau lăn lộn qua ngày như ông chủ, thật sự là một chút cũng không phát sầu a!

Chạm trán đơn giản với nghệ sĩ rồi, Lý Tiểu Tiểu được ông Thổ đưa về ký túc xá. Viện mà cô ở đây là dãy nhà ở phía sau, năm gian phòng của nhà giữa đều là của cô, một sảnh hai phòng một thư phòng còn có nhà tắm rộng rãi độc lập, cơ sở vật chất hiện đại, gia cụ cổ kính cùng bài trí, chân chính làm được sự dung hợp hoàn mỹ giữa cổ điển cùng hiện đại.

Từ lúc Lý Tiểu Tiểu có trí nhớ tới nay, vẫn là lần đầu tiên được ở phòng tốt như vậy, có điều hiện tại cô hoàn toàn không có cảm giác hưng phấn, cũng chẳng có tâm tình thưởng thức, rửa mặt đơn giản xong rồi mang theo chuỗi chìa khóa mà ông Thổ lưu cho cô kia vội vã đi tới văn phòng.

Văn phòng của công ty giải trí Tiên Phàm ở viện trước nhất, có thể do bình thường chúng nghệ sĩ đều không qua đây nên nơi này có vẻ hoang vắng một chút so với mấy dãy viện phía sau.

Khóa của văn phòng còn là khóa đồng cũ kỹ nhất, chìa khóa kẽo cà kẽo kẹt vặn mở khóa, sau khi đẩy cửa ra, bên trong chỉ có một cái bàn làm việc cùng một cái giá sách thập phần đơn giản, trên bàn làm việc còn có một cái máy tính thoạt nhìn đã có mấy năm.

Trừ mấy cái đó ra, trên tường còn dán một bản thư pháp đẹp, bên trên viết 4 chữ to: “Tam giới hòa bình.”

Chữ viết thì thật ra rất có khí thế, chỉ là nội dung có chút bệnh thần kinh.

Lý Tiểu Tiểu tùy tay mở máy tính ra, một phút sau, máy tính trì độn rốt cuộc đã hoàn thành quá trình khởi động, vào màn hình chính. Giống với cả cái văn phòng, màn hình chính cũng thật ngắn gọn, trừ bỏ mấy ứng dụng trụ cột kiểu như “Máy tính”, “Thùng rác”, “Trình duyệt” ra thì chỉ có hai cái biểu tượng, một cái là tài liệu, tên là Tư liệu liên hệ đạo diễn trong và ngoài nước, một cái còn lại khác là tài khoản của công ty.

Thân là người xuất thân từ ngành kế toán, Lý Tiểu Tiểu theo bản năng nhấn mở tài khoản kế toán, chỉ thấy vốn ban đầu thật ra lại không ít, có 1 triệu, sau khi trải qua mấy tháng cải tạo trang hoàng văn phòng chỉ còn lại số dư chưa đầy bốn chữ số. Có thể nói là, công ty trừ bỏ bộ cổ trạch xem như là tài sản cố định này ra, cái thứ gì khác đều không có.

Lý Tiểu Tiểu mở ngăn tủ ra tìm sổ sách và tra xét các bản sao kê vài năm nay, phát hiện quả thật nhất trí với sổ sách, trong lúc nhất thời không biết có nên khóc hay không.

Mặc kệ nói thế nào, công ty tốt hơn so với tình huống cô mới biết vừa nãy, ít nhất còn có mấy ngàn đồng tiền số lẻ, lại thêm tiền trong thẻ của cô, đều có thể gom đủ 1 vạn đâu.

Lý Tiểu Tiểu chua xót thở dài, tùy tay nhấp vào tư liệu liên hệ với đạo diễn, vào nháy mắt khi bảng biểu mở ra, Lý Tiểu Tiểu lại kinh sợ.

So với sổ sách đơn giản keo kiệt, cái tài liệu này phong phú hơn, nội dung bên trong rậm rạp, nhìn kỹ thì đạo diễn nổi tiếng vô danh cơ hồ đều gom đủ.

Lý Tiểu Tiểu nhìn từ trên xuống, chỉ thấy cái hàng thứ nhất là một đạo diễn tương đối nổi tiếng trong nước, khung phía sau có phương thức liên hệ của ông ta cùng với các hạng mục quay trong vòng ba năm, một khung cuối cùng còn lại là bát tự cùng vận thế cuộc đời thôi diễn ra của đạo diễn này cùng với phỏng đoán các bộ phim có kế hoạch quay có hot hay không.

Lý Tiểu Tiểu: “…………”

Chú họ, chú còn có thể làm được không?!!!

Tuy rằng phương thức liên hệ có vẻ nhiều, nhưng mà Lý Tiểu Tiểu không có xúc động mà thật sự đi gọi điện thoại cho mấy đạo diễn đó như chú họ vậy. Dù cho cô lại không hiểu giới giải trí đi nữa cô cũng biết cái từ tài nguyên này, nhân vật chính người ta phải cân nhắc minh tinh cân nhắc lưu lượng*, vai phụ cũng phải thử vai. Chỉ với công ty giải trí Tiên Phàm bọn họ đây, từ công ty đến nghệ sĩ đều không tiếng chẳng tăm, chỉ dựa vào liên hệ điện thoại, người ta sẽ quan tâm mới là lạ đó.

*: Lưu lượng này là từ đặc biệt dành riêng cho minh tinh sở hữu lượng fan hâm mộ hùng hậu cho mình, là từ để hình dung giá trị thương nghiệp của minh tinh đó cực kỳ cao. (nguồn: mình tự hiểu và gom lại từ bác gg)

Lý Tiểu Tiểu căn cứ đặc điểm của diễn viên nhà mình sàng chọn một ít phim có kế hoạch quay năm nay, chuẩn bị mang chúng nghệ sĩ đi thử vai vào lúc thích hợp. Có điều trước lúc đó, cô cũng phải điều hành công ty, ít nhất phải có chút fans cùng độ nổi tiếng mới được.

Thuận tay mở trình duyệt ra, vừa khéo là giao diện đăng nhập Weibo, Lý Tiểu Tiểu nhìn thoáng qua, còn có ký hiệu V đã chứng thực. Nhưng vừa thấy số fans thì nhất thời tâm lạnh, bên trên là một quả trứng vịt to chói lọi ——0!

Nghĩ nghĩ, Lý Tiểu lấy di động chạy đến ngoài cửa lớn công ty, mở hai cánh cửa phai màu loang lổ ra, chụp một tấm ảnh. Chỉ thấy trên ảnh là một cái cổng cổ xưa hơi hơi nghiêng, tấm biển màu đen phiếm ánh sáng, từ chỗ cổng viện mà nhìn lại vào trong thì tràn đầy xanh um tươi tốt.

Lý Tiểu Tiểu thưởng thức một chút, cảm thấy vẫn là rất có ý cảnh, vì thế biên tập một Weibo: Hôm nay công ty giải trí Tiên Phàm chính thức bắt đầu khai trương nha!

Làm cho Lý Tiểu Tiểu ngoài ý muốn là, thế mà rất nhanh có một cái bình luận, cô hưng phấn mà nhấn mở rồi xem, chỉ thấy một dân mạng tên là Nơ bướm trên đầu tuyết bảo trả lời: “Nhìn không giống công ty giải trí, trái lại rất giống nhà ma.”

Lý Tiểu Tiểu: “…………”

Ngay vào lúc Lý Tiểu Tiểu hổn hển mà chuẩn bị đóng bình luận lại, cái bình luận thứ hai xuất hiện: “Xin chào, bọn tôi là Tiểu phân đội phát sóng trực tiếp thám hiểm Không Sợ Chết, tôi thấy chúng ta là cùng thành phố, không biết nhà ma của các bạn có cho trực tiếp thám hiểm không.”

Lý Tiểu Tiểu đang online trình diễn táo bạo như sấm: “Nhà ma cái em gái cậu! Chúng tôi đây là công ty giải trí!”