Công Ty Giải Trí Tiên Phàm

Chương 10




Thân Văn Duệ rất là đau lòng, nhưng mấy người bên cạnh không có tình thương đồng nghiệp chút nào, một đám ăn hạt dưa vui vẻ ngửa tới ngửa lui.

Lý Tiểu Tiểu thấy cái bộ dáng đối với mỗi sợi tóc đều lưu luyến của Thân Văn Duệ, chỉ đành uyển chuyển mà khuyên nhủ: “Không muốn cắt tóc cũng không sao, cậu ca hát thế nào? Chúng ta xem xem có đường khác có thể đi hay không nhé?”

Biểu tình của Thân Văn Duệ càng thương tâm: “Tôi hát lạc điệu.”

Lý Tiểu Tiểu bưng kín mặt, thở dài một hơi: “Thế thì tôi thật không có cách nào, nếu không cậu chờ trước xem, có lẽ cũng sẽ nhận được nhân vật thích hợp nhỉ?”

Hồ Linh Lung ăn hạt dưa bên cạnh cười ha hả: “Nhận cái nhân vật gì? Bạn trên mạng đều nói, vừa nhìn thì y như cây chổi thành tinh ấy, đạo diễn nào sẽ luẩn quẩn trong lòng mà đi tìm cậu chứ? Tiểu ca ca Phạm Vô Cữu không soái sao? Tiểu đệ đệ Ngưu Hồng Hải không đáng yêu sao? Dù cho có cần diễn viên diện mạo như ánh mặt trời ta cũng có thể tiến hành tuyển chọn đợt 2 nha! Vụ này thật đúng là không phải nếu không phải cậu thì không được.”

Ngưu Hồng Hải nheo nheo mắt nhìn Thân Văn Duệ: “Anh đã quên anh đến để làm gì phải không? Anh ngẫm lại tóc quan trọng hay là nổi tiếng quan trọng.”

Đừng nhìn Thân Văn Duệ khóc nửa ngày, nhưng mà đầu không có khóc hồ đồ, thập phần cảnh giác mà nhìn Ngưu Hồng Hải: “Có phải cậu lại muốn tìm cớ nhổ tóc của tôi không hả?”

Ngưu Hồng Hải lộ ra biểu tình tiếc nuối khi tâm tư bị chọc thủng: “Tóc thôi, nhổ còn có thể mọc, chờ anh có danh khí, tóc anh khẳng định có thể mọc càng tốt.”

Thân Văn Duệ rơi vào rối rắm như tơ vò, đôi mắt nhỏ tội nghiệp nhất nhất xẹt qua trên kịch bản của mọi người, cắn răng một cái hạ quyết tâm: “Rồi, tôi cắt!”

Tiếng nói vừa dứt, ánh mắt của các nhân viên công ty nháy mắt sáng rỡ y như bóng đèn 100W vậy, cái chén nhỏ trong tay ông Táo chả biết để ở đâu nữa, giờ đây đang cầm một cái kéo, một bộ dáng muốn tự mình xuống tay; Hồ Linh Lung với Ngụy Giai Ý thì một trái một phải kẹp lấy Thân Văn Duệ, nói phải thiết kế tạo hình cho cậu ta; Phạm Vô Cữu thì trước sau như một vẫn rụt rè, nhưng cũng đứng phía sau Thân Văn Duệ, tựa hồ là đang suy xét sẽ xuống tay chỗ nào; Ngưu Hồng Hải thì càng trực tiếp, hai cánh tay béo nhỏ đều sắp duỗi đến trên đầu Thân Văn Duệ, chỉ thiếu muốn giật thôi.

Tuy rằng Lý Tiểu Tiểu không rõ vì sao mọi người lại cảm thấy hứng thú với đầu của Thân Văn Duệ như thế, nhưng mà nhìn thấy bộ dáng Thân Văn Duệ lại phải bị dọa khóc thì liền nhanh chóng vào bảo vệ đầu cậu ta: “Bình tĩnh bình tĩnh, tôi biết mọi người sớm đã nhìn tóc Thân Văn Duệ không vừa mắt, nhưng mà dù sao cậu ta vẫn là phải xuất đạo, cần hình tượng, tôi không thể để cậu ta cắt bậy. Như vầy đi, hồi nữa tôi gọi một chiếc xe trực tuyến, tôi dẫn cậu ta đi cửa hiệu nội thành cắt tóc làm tạo hình.”

“Không được, ai cũng không được động tóc cậu ta (tôi)!”

Lời cự tuyệt trăm miệng một lời suýt nữa chấn cho lỗ tai Lý Tiểu Tiểu điếc luôn, lúc này Huyền Phinh ngồi ở một bên uống trà thả cái ly trong tay xuống: “Để tôi cắt đi!”

Thân Văn Duệ nhất thời nhẹ nhàng thở ra, đi theo sau Huyền Phinh ra khỏi cửa y như chạy nạn, ông Táo tiếc nuối tạch tạch cái kéo hai cái: “Sao lại không để tôi cắt chứ? Kỳ thật tay nghề tôi cũng khá tốt!”

Hình như mọi người đều cảm thấy rất hứng thú với tạo hình mới của Thân Văn Duệ, cả đám đều đứng ngồi không yên, cứ muốn tìm cớ chuồn ra ngoài.

Lý Tiểu Tiểu sợ bọn họ đi quấy rối, chắn ở cửa không cho ra ngoài, ước chừng hơn nửa tiếng sau Thân Văn Duệ tóc ngắn đã trở lại, trong tay còn cầm mấy cái túi giấy.

Lý Tiểu Tiểu vây quanh Thân Văn Duệ dạo qua một vòng, chẳng những kinh ngạc với tay nghề của Huyền Phinh, càng kinh ngạc cảm thán giá trị nhan sắc của Thân Văn Duệ.

Sau khi sửa chữa chỉnh tề mái tóc vừa dài vừa xoăn vừa loạn, giá trị nhan sắc của Thân Văn Duệ nháy mắt bay lên tới mấy cấp, quả thật soái đến làm người ta không thể khép chân lại.

Lý Tiểu Tiểu tán thưởng móc di động ra: “Xem như vậy thật là đẹp, sớm cắt tóc thì cậu sớm đã đỏ.”

Thân Văn Duệ vốn đang vành mắt ửng đỏ, nghe thấy chữ “Đỏ” này thì nháy mắt liền vực dậy tinh thần, uể oải tràn ngập cả người nháy mắt lập tức biến mất không thấy: “Huyền tỷ nói, chờ sau khi tôi đỏ thì chẳng những có thể mọc tóc dài trở lại, còn có thể thu phóng tự nhiên, đến lúc đó liền không cần lo lắng vụ cắt tóc nữa.”

Lý Tiểu Tiểu: “………………”

Đứa nhỏ này rốt cuộc là ra từ cái thôn nào vậy, sao lại cảm thấy có hơi đần nhể, loại lời lừa trẻ con ba tuổi này nói thế cũng tin.

Lý Tiểu Tiểu: “Rồi rồi, cậu vui vẻ là tốt rồi!”

Thân Văn Duệ cười hề hề đưa một cái túi giấy trong tay cho Lý Tiểu Tiểu: “Vì chúc mừng tôi sắp sửa đỏ, đây là quà cố ý tặng cho cô.”

Các nhân viên khác nghe vậy lập tức xông tới, Thân Văn Duệ nhanh chóng chia cho mỗi người một cái túi giấy trong tay: “Chỉ bây giờ thôi nha, lần tới đừng có đòi tôi!”

Lý Tiểu Tiểu tò mò mở túi giấy ra, chờ nhìn thấy đồ bên trong là gì sau thì suýt chút nữa trừng lọt mắt ra, lại là một nắm râu sâm dại vừa thô vừa dài, cách xa mấy chục cm cũng có thể ngửi thấy mùi sâm núi nồng đậm.

Lý Tiểu Tiểu run rẩy, nghệ sĩ công ty đều ra tay dũng cảm thế sao? Hai ngày trước Ngưu Hồng Hải mới đưa cô một gói râu sâm dại to, giờ Thân Văn Duệ lại đưa tới một túi giấy……

Khi nào thì sâm núi dại còn thường thấy hơn cải trắng vậy?

Lại cẩn thận nhìn hai cái, Lý Tiểu Tiểu cảm thấy râu sâm lần này không khác lắm với Ngưu Hồng Hải cho mấy hôm trước, đây là nhân sâm dạng gì mới có nhiều râu sâm vậy a? Đều sắp bị giật cho không còn rồi đi?

Lý Tiểu Tiểu: “Nhiều râu sâm như vậy tới từ đâu thế?”

Thân Văn Duệ: “Đặc sản quê nhà.”

Lý Tiểu Tiểu quay đầu hỏi Ngưu Hồng Hải: “Râu sâm lần trước em đưa chị tới từ đâu vậy?”

Ngưu Hồng Hải: “Đặc sản nhà bạn.”

Lý Tiểu Tiểu run rẩy: “Đặc sản này hẳn là rất rất là đáng giá đi?”

Ngưu Hồng Hải gãi gãi đầu: “Có lẽ vậy đi, dù sao năm kia bán một cọng làm tiền cơm, giờ tiền còn chưa dùng hết đâu.”

Lý Tiểu Tiểu run rẩy nhìn túi giấy trong tay mỗi người, chả lẽ nhân viên công ty ta đều là thổ hào ẩn hình???

Cái này cũng quá kích thích đi!!!

Tuy rằng phất nhanh vui thật, nhưng việc nên làm vẫn phải làm.

Lý Tiểu Tiểu lấy di động chụp ảnh cho Thân Văn Duệ đã đổi kiểu tóc, đổi mấy tấm y như cây chổi thành tinh trên Weibo xuống.

Ảnh vừa đăng lên, lập tức có fan đến liếm màn hình, cộng thêm hoa thức khen ngợi: “Không hổ là nghệ sĩ công ty giải trí Tiên Phàm, ngay cả tiểu ca cây chổi tinh dọn dẹp một phen cũng có thể kinh vi thiên nhân.”

“Kỳ thực trước đó đã nhìn ra ngũ quan của tiểu ca đầu nổ mạnh rất tinh xảo, nhưng mà không nghĩ tới sau khi cắt tóc thế mà còn dễ nhìn hơn so với tôi tưởng.”

“Thân Văn Duệ trước đó thuần túy là ỷ vào mình lớn lên tốt mới dám không kiêng nể gì mà đạp hư chính mình nhỉ.”

“Tôi có nghi vấn, có phải công ty giải trí Tiên Phàm rất nghèo hay không? Ảnh chụp của tất cả nghệ sĩ không phải ảnh chụp nghệ thuật cũng thôi đi, vẫn là chụp bằng di động, còn là ảnh thô không có kính lọc, có cần tiết kiệm thế không hả?”

“Thế mà đều là ảnh thô sao? Như vậy xem ra, giá trị nhan sắc của chúng nghệ sĩ giải trí Tiên Phàm quả thật nghịch thiên nha!”

“Cho nên giải trí Tiên Phàm nghèo thật sao?”

Lý Tiểu Tiểu ôm di động lướt bình luận quay đầu nhìn thoáng qua râu sâm mình để trên bàn lâm vào suy nghĩ sâu xa, cái công ty này rốt cuộc là nghèo hay là không nghèo nhỉ?

Từ khi Lý Tiểu Tiểu nhận được lời mời của một ít nhân vật thì liền liên hệ thử vai khắp nơi, nhưng không nghĩ tới chuyện thử vai còn chưa an bày xong, công ty thế mà nhận được lời mời của một chương trình tạp kỹ, còn là chương trình tạp kỹ của đài truyền hình.

Nhưng mà, truyền hình với truyền hình cũng có khác nhau.

Chương trình tạp kỹ của nền tảng truyền hình vệ tinh tuyến 1 nổi khắp cả nước, mời đều là lưu lượng tiểu sinh với đại ca, nội dung tiết mục mới mẻ lại hay ho, trước nay không cần sầu ratings.

Mà truyền hình chỗ Lý Tiểu Tiểu liền một lời khó nói hết, quảng cáo không phải là rượu thuốc thì là vô sinh, cũng chả có tiết mục gì ra tay được, cũng chả có MC nổi tiếng, một vài người nghiệp dư tới tham gia một vài tiết mục qua ải đã gọi là chương trình tạp kỹ.

Về phần ratings……

Dù sao thì từ nhỏ tới lớn Lý Tiểu Tiểu cũng chưa thế nào xem qua kênh của tỉnh mình, ngay cả lúc chuyển kênh nhìn hai cái cũng cảm thấy cay mắt.

Lý Tiểu Tiểu nhìn xuống nội dung mời, giá không tính nhiều, nhưng giờ nghệ sĩ công ty giải trí Tiên Phàm còn chưa có tác phẩm, chỉ có chút danh khí trên internet, giá này cũng là hợp lý. Thời gian quay chính là ngày kia, tiết mục 40 phút, tính toán đây ra đấy thì một ngày đã quay xong rồi, hoàn toàn không ảnh hưởng thử vai sau đó.

Nhàn rỗi cũng là nhàn rỗi, nếu không liền tham gia chút thử xem?

Lý Tiểu Tiểu gọi hết mấy nghệ sĩ của công ty tới: “Công ty nhận được lời mời của một chương trình tạp kỹ, không biết mọi người có cảm thấy hứng thú không.”

Nghe được có chương trình tạp kỹ, đôi mắt của mấy người đều sáng: “Là tiết mục gì?”

Lý Tiểu tiểu nhìn nhìn thời gian: “Tiết mục phát lại của tháng trước sắp bắt đầu sau vài phút nữa, chúng ta cùng nhau xem xem.”

TV mở ra, câu chuyện quảng cáo vô sinh đang trình diễn, còn đúng giờ hơn so với phát sóng phim truyền hình.

Sau khi chúng nghệ sĩ vẻ mặt đờ đẫn theo dõi câu chuyện về một đôi vợ chồng trẻ tuổi không sinh được con rồi được bệnh viện vô sinh XXX trị liệu rốt cuộc sinh ra được một đôi long phượng thai, tiết mục tạp kỹ rốt cuộc phát sóng.

Sau khi nam MC blah blah đọc một đống quy tắc, một đám hán tử đen nhánh khỏe mạnh lên sân khấu, sau màn tự giới thiệu với tiếng địa phương nồng đậm, tiết mục chính thức bắt đầu.

Chỉ thấy bọn họ một người tiếp một người duỗi tay mạnh mẽ xuyên qua các loại chướng ngại, mỗi người đều chưa đến 1 phút liền hoàn thành hạng mục vượt ải.

Không ai ngã xuống cũng liền không có gì thú vị, ngay cả thắng bại cũng không phân biệt được, vì thế thời gian mỗi người hoàn thành thi đấu sẽ thành mấu chốt định thắng lợi. Vì thế một vòng thi đấu mới tiếp tục bắt đầu……

Sau khi xem thi đấu lặp đi lặp lại 40 phút cộng thêm ba lần quảng cáo vô sinh, rốt cuộc thi đấu đã chia ra thắng bại, cậu chàng hạng nhất hùng dũng oai vệ, khí phách hiên ngang lãnh đi giải thưởng lớn của cuộc thi——một cái tủ lạnh hai cửa.

Lý Tiểu Tiểu tắt TV, trên mặt lộ ra biểu cảm một lời khó nói hết: “Chính là cái tiết mục này, có điều trong lời mời tổ tiết mục cũng nói, bởi vì trước đó ratings không tốt, cho nên đã tiến hành sửa phiên bản mới hoàn toàn, cái chúng ta tham gia chính là kỳ tiết mục phiên bản sửa lại hoàn toàn mới đầu tiên. Tuy rằng cũng là nội dung loại hình khiêu chiến, nhưng mà sẽ thú vị hơn nhiều so với dĩ vãng.”

Hồ Linh Lung lộ ra nụ cười khó xử: “Tôi cảm thấy không quá thích hợp với tôi.”

Ngụy Giai Ý cũng lắc lắc đầu theo: “Thể thao của tôi không tốt lắm.”

Ngưu Hồng Hải gãi gãi đầu: “Em thật ra lại cảm thấy rất đơn giản, mấy chị thấy em đi được chứ?”

Lý Tiểu Tiểu ngây ngẩn cả người: “Nhưng em cũng quá nhỏ!”

Ngưu Hồng Hải ấm ức đến môi đều cong lên: “Lúc mở phát sóng trực tiếp em là trẻ con không thể lên ống kính, lên chương trình tạp kỹ không liên quan tới tuổi mà, sao em lại không thể đi?”

Nói như vậy không có vấn đề, nhưng cái chương trình này là tiết mục so đấu thể lực, mình đưa một đứa bé đi thì tổ tiết mục chưa hẳn sẽ đáp ứng nha.

Huyền Phinh gõ gõ bàn: “Không có việc gì, chị đi cùng với Ngưu Hồng Hải đi.”

Lý Tiểu Tiểu nhìn nhìn cánh tay mảnh khảnh của Huyền Phinh, có chút không yên tâm khuyên nhủ: “Nghe tổ tiết mục nói hệ số khó khăn của nội dung khiêu chiến đã gia tăng không ít, chị được chứ?”

Khóe miệng Huyền Phinh hơi hơi nhếch lên, nụ cười tự tin phảng phất như tự mang hào quang chói mắt: “Ở trên người chị, không có hai chữ không được.”