Kể từ khi thấy Bạch Tấn Vân Thái Sinh luôn không thể tập trung tinh thần, hơi bất lưu suy nghĩ phiêu tán, thẳng đến người bệnh đối diện hô tên hắn thêm một lần, hắn mới đột nhiên thanh tỉnh.
Người bệnh rất nhiều, cho nên khi chẩn bệnh xong cho tất cả mọi người đã là giờ ngọ , bên ngoài mặt trời bỏng rát nướng đến lòng người muốn cháy khét .
Thái Sinh đứng ở cửa y quán duỗi thắt lưng một cái, mỉm cười chào hỏi với hàng xóm chung quanh, từ nhỏ hai tỷ đệ bọn họ rất thích giao lưu người bên ngoài, cho nên người chung quanh đều thích bọn họ.
“A……” Thái Sinh mở rộng hai cánh tay, mạnh mẽ duỗi lưng, ngồi cả ngày xem bệnh đúng là có chút mệt mỏi,làm như vậy thật coi như giản gân cốt cả người còn thoải mái .
Đúng lúc này một bóng người cao lớn xuất hiện ở bên cạnh Thái Sinh ,Thái Sinh chỉ cảm thấy có sửng sốt, vội vàng buông hai tay xuống quay đầu nhìn lại, vừa nhìn thấy làm cho hắn sợ tới mức vội vàng xoay người đi vào trong phòng.
“Chờ một chút……” Có thể là nhìn thấy Thái Sinh muốn chạy trốn, Bạch Tấn Uy mở miệng trước tiên ngăn lại động tác của Thái Sinh.
Thái Sinh vốn không muốn dừng lại nhưng mà chân không nghe lời dừng lại.
“Chị dâu……” Bạch Tấn Uy nhìn bóng dáng Thái Sinh kìm lòng không đậu hô lên, đột nhiên cảm thấy được có chút không ổn, mới lập tức sửa miệng, một lần nữa mở miệng gọi hắn,“Thái Liên……”
Thái Sinh nghe được Bạch Tấn Uy nói xong cả người chấn động, hắn không hiểu hắn đã rời khỏi Bạch gia không phải sao, vì sao buổi sáng là Đường Hiền Nhạc, buổi trưa là Bạch Tấn Vân, hiện tại lại là Bạch Tấn Uy!
Bọn họ rốt cuộc muốn thế nào mới bằng lòng buông tha hắn nha?
Nghĩ đến đây Thái SInh quay đầu lại nhìn Bạch Tấn Uy lễ phép mỉm cười:“Ta nghĩ ngươi nhận sai người rồi, ta tên là Thái Sinh.”
“Thái Sinh?” Bạch Tấn Uy không thể tin được đánh giá Thái Sinh, quả thật cả người hắn đều mặc trang nam nhi, tuy rằng ánh mắt rất giống Thái Liên nhưng mà lúc này cảm giác hắn so với Thái Liên càng thêm tỏa sáng càng thêm anh khí.
“Đúng, cho nên ngươi nhận sai người rồi.” Thái Sinh cười cười sau đó xoay người, tính nhanh chóng rời đi, nghĩ cũng không muốn nghĩ.Hắn vừa mới xoay người tay cổ tay hắn đã bị Bạch Tấn Uy bắt được, hắn giật mình quay đầu nhìn nhìn lại một đôi con ngươi phức tạp của Bạch Tấn Uy.
“Không, ngươi chính là nàng……” Bạch Tấn Uy từ lúc thấy Thái Sinh ngoái đầu nhìn lại trong nháy mắt liền xác định , người này chính là người hắn thay thế đại ca lấy vào Bạch phủ.
“Không, ngươi nhận sai người rồi……” Thái Sinh muốn tránh thoát nhưng giãy thế nào đều không ra,thật sự không có biện pháp, Thái Sinh đột nhiên mở miệng nói:“Chẳng lẽ ngươi không thấy được ta là nam nhân sao?”
Thái Sinh vừa thốt lên liền làm cho Bạch Tấn Uy ngây ngẩn cả người, đúng vậy người trước mắt là một thiếu niên đúng vậy, nhưng mà vì sao lại gả cho Bạch Tấn Vân nha.
“Cho nên ngươi buông đi, ta không phải người ngươi muốn tìm……” Thái Sinh nói xong, muốn rút lại tay mình lại bị Bạch Tấn Uy nắm càng chặt hơn.
“Ta Bạch Tấn Uy nhìn người từ trước cho tới bây giờ không có nhận lầm qua, ngươi chính là Thái Liên đã gả vào nhà họ Bạch!” Bạch Tấn Uy cực kỳ khẳng định lời nói làm cho Thái Sinh ngây ngẩn cả người,vẻ mặt như vậy càng làm cho Bạch Tấn Uy càng thêm xác định , hắn dùng lực kéo Thái Sinh đến trước mặt mình, nghi hoặc hỏi:“Ngươi, ngươi làm sao là nam nhân nha……?”
Nghe được lời nói khẳng định của Bạch Tấn Uy, Thái Sinh cũng vô lực giải thíc , dù sao hắn và Bạch Tấn Vân đã kết thúc không phải sao, còn có thể lo lắng gì nửa nha.
Vì thế Thái Sinh cúi đầu, nhỏ giọng nói với Bạch Tấn Uy:“Ta tên là Thái Sinh là một nam nhân, Thái Liên là tỷ tỷ ta bởi vì đào hôn cho nên, cho nên, ta liền thay thế tỷ ấy gả vào nhà họ Bạch……”
Lời này vừa nói ra thật đã làm cho Bạch Tấn Uy ngây ngẩn cả người nửa ngày không có phản ứng .