Một đường đến tiền trang, Bạch Tấn Vân lại bắt đầu bận rộn không ngừng, hắn muốn nhanh chóng làm xong mọi việc sau đó chạy tới Tử Vân Tự.
Cho nên hắn thật sự không yên lòng, hắn muốn làm xong mọi việc thật nnha rồi đi đến Tử Vân Tự.
“Người đâu, chuẩn bị ngựa!”
Rốt cục chuyện quan quan trọng hắn đều xử lý tốt , vì thế lên ngựa khẩn cấp chạy tới Tử Vân Tự.
Tới Tử Vân Tự, nghe được lão thái thái đi đến biệt viện nói chuyện với Tử Vân đại sư, như vậy Thái Sinh nhất định ở cửa biệt viện chờ .
Nghĩ đến đây Bạch Tấn Vân cười, một đường chạy tới cửa biệt viện, biệt viện không phải người nào cũng có thể cho vào ,quy củ này tất cả mọi người Tử Vân Thành đều biết, cho nên mặc dù không ai nhìn,Bạch Tấn Vân cũng ngoan ngoãn nghỉ chân ở trong này .
Nhưng mà nơi này không có người a, Bạch Tấn Vân đứng ở tại chỗ nhìn quanh bốn phía, chẳng lẽ Thái Sinh mệt mỏi tìm nơi ngồi nghỉ rồi?
Không thể a, theo tính cách của Thái Sinh cho dù tái mệt cũng sẽ đứng ở cửa .
Đúng lúc này cửa một gian nhà nhỏ cách đó không xa mở ra , một người nam nhân từ bên trong đi ra, trên mặt nam nhân tràn đầy tức giận.
Đường Hiền Nhạc?
Bạch Tấn Vân đột nhiên cảm giác rất không ổn, người kia tại sao đến nơi này?
Đường Hiền Nhạc vừa mới ra cửa đi được hai bước, liền nhìn thấy Bạch Tấn Vân đứng ở đối diện chính mình, hắn đầu tiên là kinh ngạc một chút, theo sau khóe miệng cong lên mang theo nụ cười quỷ dị đi về phía Bạch Tấn Vân.
“Đây không phải là biểu đệ sao, không phải đang ở tiền trang làm việc tại sao chạy đến nơi nà nhay?” Y phục của Đường Hiền Nhạc tuy rằng sửa sang lại nhưng nhìn vẫn có thể thấy có chút hỗn độn.
Bạch Tấn Vân hơi hơi nhíu mày, lạnh lùng hỏi:“Ngươi tại sao ở này?”
“Gì? Ngươi không biết sao?” Đường Hiền Nhạc cố ý kéo dài giọng nói,“Là đệ muội mời ta tới, hắn nói hắn rất nhớ ta, cho nên thừa dịp cơ hội này gặp mặt.” Nói xong Đường Hiền Nhạc cố ý nâng tay lên, dùng đầu lưỡi liếm ngón tay chính mình cảm thán nói:“Ta hôm nay mới biết được thật ra mùi vị nam nhân cũng không tệ. Ha ha ha ha –”
“Ngươi nói cái gì!” Bạch Tấn Vân nghe được Đường Hiền Nhạc nói, giận đến nỗi hai tay gắt gao giữ chặt cổ áo của Đường Hiền Nhạc, hung hăng nhìn hắn, lời hắn nói là có ý gì nha!
“Ha ha, đại thiếu gia, mau buông tay.” Đường Hiền Nhạc cười vỗ vỗ tay của Bạch Tấn Vân,“Ta nói cái gì, chính ngươi đi vào căn nhà gỗ nhỏ kia nhìn xem chẳng phải sẽ biết sao?”
Nói xong một tay đẩy Bạch Tấn Vân ra, vỗ vỗ áo của mình, sửa sang lại y phục, cười gian nói:“Ta và hắn xem như lưỡng tình tương duyệt, không bằng ngươi hưu hắn, thành toàn chúng ta thế nào? Ha ha ha ha –” Nói xong, Đường Hiền Nhạc liền xoay người rời đi .
Lưỡng tình tương duyệt?
Bạch Tấn Vân nhìn Đường Hiền Nhạc đi xa, quay đầu nhìn về gian nhà gỗ kia, hai mắt trừng to từng bước đi đến phía cửa.