Thái Sinh bị Đường Hiền Nhạc giam chặt trong vách tường và thân thể hắn, hắn quay đầu sang một bên, trốn tránh Đường Hiền Nhạc xâm phạm.
“Ha ha, không thể như thế nào?” Đường Hiền Nhạc đưa tay nắm cằm Thái Sinh, mạnh mẽ làm cho hắn nhìn về phía chính mình.Hắn chính là thích nhìn bộ dáng hắn điềm đạm đáng yêu, dung mạo tinh tế này không biết có thể câu hồn bao nhiêu người,đôi môi đỏ mọng quyến rũ, thật sự rất muốn âu yếm lên nha.
Ngay lúc Đường Hiền Nhạc muốn đưa môi tới,Thái Sinh cũng không biết lấy đâu ra sức mạnh, hung hăng đẩy Đường Hiền Nhạc ra, dù sao hắn cũng là thân nam nhi , so với những cô nàng yêu ớt mà nói hắn vẫn có chút khí lực .
Ngay lúc Đường Hiền Nhạc muốn hôn Thái Sinh, Thái Sinh đột nhiên cảm thấy được thật ghê tởm, loại cảm giác này lúc hắn ở cùng Bạch Tấn Vân trong lúc đó vốn không có, bị Bạch Tấn Vân đụng chạm làm hắn có cảm giác thẹn thùng và chờ mong.
Đường Hiền Nhạc bị đẩy ra có chút giật mình nhìn Thái Sinh tựa vào trên vách tường, khóe miệng hơi hơi giương lên:“Đệ muội khí lực rất lớn nha .”
Thái Sinh hung dữ nhìn Đường Hiền Nhạc, nhấc chân liền chạy, không nghĩ đã bị Đường Hiền Nhạc bắt trở về, tay Đường Hiền Nhạc vừa lúc bắt được cổ áo Thái Sinh,ngón tay của hắn rất nhanh, nhẹ nhàng nhướng lên, nút thắt trên cổ áo Thái Sinh liền bị đẩy ra .
Mà ngón tay Đường Hiền Nhạc cũng ngả ngớn lướt qua cổ Thái Sinh.
Thái Sinh sửng sốt, vội vàng lấy tay che cổ áo của mình, tràn ngập địch ý nhìn Đường Hiền Nhạc,“Đại biểu ca,huynh là đại biểu ca của Tấn Vân, cho nên huynh không nên làm chuyện quá đáng như vậy!”
“Sao? Tiểu mỹ nhân tức giận……” Đường Hiền Nhạc nhìn y phục không chỉnh tề,“Huynh chính là muốn làm chuyện quá đáng, đệ muội có thể thế nào nha?” Nói xong, Đường Hiền Nhạc vươn tay vuốt ve hai má Thái Sinh.
Thái Sinh không còn đường có thể trốn, nhắm chặt hai mắt, nghiêng đầu trốn tránh.
Đúng lúc này,Đường Hiền Nhạc đột nhiên hét to một tiếng, Thái Sinh không rõ tình huống mở to mắt nhìn lại, chỉ thấy Bạch Tấn Vân đang nâng lên một chân, hung hăng đá vào cái ót của Đường Hiền Nhạc , sau đó dùng sức đạp một cái, đem Đường Hiền Nhạc đá văng rất xa.
Đường Hiền Nhạc bị đau liền ôm đầu, nổi giận quay đầu lại, vừa muốn nổi bão đã thấy người đó là Bạch Tấn Vân, đột nhiên nhất thời nghẹn lời,hắng họng một cái quát:“Bạch Tấn Vân, đây là cách ngươi chào hỏi biểu ca sao?”
“Sao?” Bạch Tấn Vân đột nhiên nở nụ cười, nhíu mày, kéo Thái Sinh hoảng sợ qua một bên, thay hắn sửa sang lại y phục, chậm rãi nói:“Huynh dùng miệng chào hỏi đệ muội, đệ đương nhiên học theo, dùng chân chào hỏi huynh.”
“Ngươi!” Đường Hiền Nhạc biết mình đuối lý, tiện nghi không chiếm được còn bị đánh còn ngậm bồ hòn, chỉ có thể phẫn hận trừng mắt hai người bọn họ, hung tợn nói:“Các ngươi chờ coi.” Dứt lời liền xoay người đi .
“Đại thiếu gia, sao ngài lại tới đây?” Thái Sinh có chút kích động nhìn Bạch Tấn Vân.
“Huynh một mình ngồi ở trong viện nhàm chán, muốn đi tìm đệ, kết quả tìm khắp nơi cũng thấy đệ, liền đi tìm chung quanh, không nghĩ tới đệ bị kéo đến nơi này vô lễ.” Bạch Tấn Vân nói chuyện vẻ mặt thực đứng đắn, làm cho Thái Sinh nghĩ đến hắn đang tức giận, vì thế vội vàng cúi đầu nhận sai,“Đại thiếu gia, thực xin lỗi……”
“Ha ha, nương tử của ta xinh đẹp như vậy, ta làm sao có thể nguôi giận đây.” Bạch Tấn Vân nâng mặt Thái Sinh lên, cúi đầu hôn lên đôi môi mềm mại của hắn.
Đúng vậy, không biết bắt đầu từ khi nào,Bạch Tấn Vân phát hiện chính mình một khắc không nhìn thấy tiểu tử Thái Sinh này, trong lòng liền hoảng hốt.