Bạch Tấn Vân thật không nghĩ tới, sáng lão thái thái nói với hắn chuyện sinh con nhít.Nếu hắn có bản lĩnh cùng một người nam nhân sinh con nít, hắn thật đúng là muốn nếm thử một chút.
Ách, Bạch Tấn Vân sửng sốt, tuy rằng với nam nhân sinh không được con nít, nhưng mà có thể……
“Tấn Vân!Con rốt cuộc có đang nghe lời của mẹ hay không.” Bạch phu nhân đúng là bị đứa con này làm tức chết, làm chuyện gì đều để mẹ quan tâm, chẳng lẽ ngay cả động phòng cũng để cho bà quan tâm sao?
“Đang nghe đang nghe, đương nhiên đang nghe.” Bạch Tấn Vân lập tức lộ ra nụ cười lấy lòng,“Mẹ, chuyện của con con sẽ xử lý tốt , hai người không cần quan tâm .”
“A,con nha……” Bạch phu nhân ngoại trừ thở dài, bà còn có thể thế nào,chẳng lẽ bà phải trói con mình về phòng sao?
Thái Sinh và Tiểu Nguyệt giữ quy củ đứng ở giữa sân, chờ Bạch Tấn Vân đi ra.
Trong lòng Thái Sinh rất hiểu, hôm nay Bạch phu nhân không có làm khó hắn, hoàn toàn là bởi vì hôm nay Bạch Tấn Vân đi tới với hắn, mà Bạch phu nhân gọi một mình Bạch Tấn Vân ở lại,trong long Thái Sinh hơn phân nửa cũng đoán được bọn họ đang nói cái gì.
“Chị dâu?”
Một giọng nói vang lên phía sau làm Thái Sinh có chút giật mình, Thái Sinh theo bản năng xoay người sang chỗ khác, chỉ thấy Bạch Tấn Uy và một nam tử trẻ tuổi khác đứng ở phía sau hắn.
“Thúc thúc.” Thái Sinh vội vàng cúi người chào Bạch Tấn Uy.
“Chị dâu hôm nay lại đến đây phụng trà?”Chuyện Thái Sinh mỗi ngày đều đến đây phụng trà , tất cả người trong nhà họ Bạch đều truyền tin, phần đông đều là lời thị phi, trong đó nhiều nhất chính là thiếu phu nhân sau sút trong đêm tân hôn,làm trong lòng lão thái thái tức giận, cho nên gây khó dễ cho nàng.
“Đúng” Thái Sinh hơi cúi đầu, tầm mắt vẫn dừng trên chân người đối diện.
Bạch Tấn Uy nhìn Thái Sinh, phát hiện hôm nay mặt hắn bớt chút sầu bi, them một chút thản nhiên, chẳng qua chỉ thay dổi một chút, khiến cho hắn cảm thấy cả người nàng đều không giống lúc trước .
“Tấn Uy, đây là nương tử Tấn Vân?” Nam tử bên cạnh Bạch Tấn Uy đột nhiên mở miệng hỏi , có lẽ bởi vì ngữ khí của hắn có chút giễu cợt,Thái Sinh ngẩng đầu liếc mắt hắn một cái.
Người này bộ dạng tuy rằng bất phàm nhưng so với Bạch Tấn Vân hay Bạch Tấn Uy lại kém thiệt nhiều, hơn nữa ánh mắt người này rất không thành thật, rất là lỗ mảng.
“Đúng” Bạch Tấn Uy cười đáp, thấy Thái Sinh dùng ánh mắt đề phòng nhìn người bên cạnh mình, hắn cười giới thiệu cho Thái Sinh:“Chị dâu, vị này chính là đại biểu ca, Đường Hiền Nhạc.”
Nghe Bạch Tấn Uy giới thiệu người này gọi là Đường Hiền Nhạc hẳn là biểu ca của Bạch Tấn Vân, vì thế vội vàng nhìn hắn cúi thấp người,“Đại biểu ca.”
“Ha ha, đệ muội không cần đa lễ, cũng không hà khắc.” Đường Hiền Nhạc cười nói nhưng ánh mắt hắn nhìn chằm chằm vào Thái Sinh, loại ánh mắt cực nóng này giống như lột y phục của hắn, lướt qua mỗi một tấc da thịt.
Lúc Thái Sinh ngẩng đầu, vừa lúc chống lại ánh mắt hắn.
Trong lòng cả kinh, vội vàng cúi đầu, không nói thêm lời nào nữa.
Ở trong lòng hắn, mơ hồ có loại cảm giác không tốt.
Người gọi là đại biểu ca này có chút nguy hiểm.