Một người ở trên giường, một người ở dưới giường, hai người nhìn lẫn nhau không nói gì. Nhất thời không khí có vẻ thực xấu hổ.
“Cái kia……” Thái Sinh đang do dự , chợt nghe Bạch Tấn Vân nói:“Cởi đi.”
Cho nên dưới ánh mắt nóng rực của Bạch Tấn Vân, Thái Sinh cũng đem áo ngoài cởi ra .
Bạch Tấn Vân xoay người trên giường, cho nên hai thân ảnh trắng noãn nằm ở trên giường.
Sau một lúc lâu.
Chỉ nghe Bạch Tấn Vân nói:“Ngươi ngủ không đắp chăn sao? Hay là chờ bổn thiếu gia tới đắp cho ngươi?”
“A, thực xin lỗi……” Nói xong, thân thể cứng đơ nằm ở trên giường đột nhiên ngồi dậy, đem chăn mở ra, cẩn thận đắp lên Bạch Tấn Vân.
Đắp chăn xong cho Bạch Tấn Vân xong, lúc sau mới nằm xuống tiếp tục cứng đờ.
Sau một lúc lâu.
Bạch Tấn Vân vươn tay đặt tại hai lông mày, tận lực làm cho vẻ mặt của mình không dọa người, sau đó mở miệng hỏi:“Ngươi vì sao không đắp chăn?”
“Ách…… Bởi vì giường chỉ có một cái chăn, đại thiếu gia đắp là được rồi.” Thái Sinh nghiêng đầu thấy Bạch Tấn Vân chính nhíu mày nhìn mình, lập tức cười gượng hai tiếng.
Bạch Tấn Vân nhìn chằm chằm Thái Sinh một hồi đưa tay chính mình vén mặt chăn lên,mở rộng về phía Thái Sinh, khẩu khí mang theo một chút ẩn nhẫn nói:“Vào đi, chúng ta cùng nhau đắp.”
“A? A…… Cái đó, không cần…… A……” Thái Sinh còn chưa nói xong đã bị Bạch Tấn Vân đưa bàn tay cứng rắn kéo vào trong chăn, nháy mắt bị hơi thở ấm áp vây quanh , làm cho Thái Sinh sững sờ hồi lâu không nói ra lời.
“Ngươi muốn sinh bệnh sao? Sau đó để cho thầy thuốc khám bệnh phát hiện ngươi là nam nhân, sau đó chiêu cáo thiên hạ, đại thiếu gia nhà họ Bạch cưới một người nam nhân làm vợ sao?” Giọng nói trầm thấp của Bạch Tấn Vân quay trở lạ làm Thái Sinh không thể phản bác được,hắn và Bạch Tấn Vân gần như thế, hắn có thể ngửi được mùi vị đặc biệt trên người hắn, bây giờ hắn chỉ cảm thấy tim mình đập thật nhanh, mặt cũng đỏ lên.
“Khụ, nếu ngươi cảm thấy không được tự nhiên, ngươi có thể xoay người sang chổ khác!” Bạch Tấn Vân thật ra cũng không được tự nhiên, nhưng mà có quỷ mới biết hắn vì sao phải làm như vậy!
“A? A……” Thái Sinh cũng quay lại bọn họ hai người lúc này mặt đối mặt, thật sự rất xấu hổ, vì thế hắn vội vàng xoay người sang chỗ khác, đưa lưng về phía Bạch Tấn Vân.
Rất kỳ quái, không đối mặt hắn với nhau Thái Sinh thế nhưng cảm thấy tim như được giải phòng, hít thở so với vừa rồi cũng dễ hơn .
Cho nên hai người cùng đắp chung một cái chăn, yên lặng không nói gì chỉ nằm ở nơi đó, hai người thậm chí không ai thèm đổi tư thế.
Nhắm mắt lại vốn định ngủ sớm, nhưng mà đầu óc nhớ lại hôm nay bị Bạch Tấn Vân hôn, mỗi khi nghĩ vậy Thái Sinh cảm thấy cả người nóng lên.
Bạch Tấn Vân nằm phía sau hô hấp bình thường, Thái Sinh thậm chí có thể cảm giác được trong ngực hắn phập phòng, đoán chừng hắn đã ngủ.
Bạch Tấn Vân bỗng nhiên duỗi tay ra ôm Thái Sinh, đưa thân thể hắn hướng về trong ngực mình,cả người Thái Sinh cứng đờ, cứ như vậy, thân thể hai người dựa vào nhau.
Lòng ngực hắn thật ấm áp, tuy rằng hai người cách nhau một lớp y phục nhưng độ ấm của hắn vẫn truyền tới.
Đây là một cái ôm ấm áp, không có động tác dư thừa.
Thái Sinh thả lỏng phòng bị, buông xuống gánh nặng, cảm thấy được mí mắt nặng nề hắn từ từ chìm vào trong giấc ngủ.
Cảm nhận được người trong lòng hô hấp đều dần, Bạch Tấn Vân thật cẩn thận đưa bàn tay ra nhìn Thái Sinh ngủ say như trẻ con rất bình thản, lông mày hắn, mắt hắn, lông mi hắn, mũi hắn, môi hắn, còn có mái tóc không nghe lời và cuối lông mày có một nốt ruồi chu sa.
Không tự chủ khóe miệng Bạch Tấn Vân gợi lên một độ cong, lại lần nữa nằm xuống nhắm mắt lại, đem cánh tay mình vòng lại thật chặt .