Tích Tích đứng ở cửa,thân thể run rẩy không ngừng , cho dù nàng có chết nàng cũng không quên gương mặt kia, chính là người này tự cho là đúng ý dùng ngân phiếu đẩy cô xuống vực sâu vạn kiếp bất phục.
Đêm đó nàng thiếu chút nữa sẽ chết , chuyện thứ nhất tỉnh lại là đi tìm chết nhưng mà bất luận như thế nào nàng cũng không chết, vì thế lòng của nàng đã chết.
Nàng cũng sa đọa thành một nữ tử phong trần, bán đứng nhan sắc và thân thể để sống .
Lão thiên gia thật sự là có mắt, tuy rằng nàng không biết Chu Hằng Quân đã có kế hoạch gì nhưng mà Tích Tích biết cơ hội báo thù của nàng đã tới .
……..
Sau khi dụ Bạch Tấn Vân vào phòng,Tích Tích tùy tay đem cửa phòng đóng lại, sau đó để cho Bạch Tấn Vân nằm ở trên giường.
Đúng lúc này cửa phòng đột nhiên vang lên,sau đó có người đi đến,lúc Bạch Tấn Vân còn không có kịp phản ứng đã bị hắn điểm huyệt, khiến cho hắn muốn động cũng không được.
“Chu Hằng Quân?” Bạch Tấn Vân nằm ở nơi đó muốn động lại không thể động, trên người khô nóng sớm làm cho hắn đau không thôi, hai gò má ửng đỏ, ánh mắt sắc bén mang theo một tia ***.
“Ha ha,Tấn Vân, không nghĩ tới ở chỗ này nhìn thấy ta sao?” Chu Hằng Quân phất tay bảo Tích Tích lui qua một bên sau đó hắn ngồi xuống bên cạnh Bạch Tấn Vân, đưa tay vuốt ve mặt của Bạch Tấn Vân,“Ai vậy a, ai hạ thuốc Tấn Vân của chúng ta mạnh như vậy nha, không giải quyết sẽ rất khó chịu?”
“Chu Hằng Quân ta cảnh cáo ngươi, ngươi dám đụng vào ta, ta sẽ khiến cho ngươi chết không toàn thây!” Bạch Tấn Vân không nghĩ tới chính mình thua ở nơi này, hắn quá sơ suất.
“Chậc chậc, nhìn thấy ta lại lãnh đạm như thế, thật sự là làm cho người ta thương tâm nha.” Chu Hằng Quân lắc lắc đầu làm bộ dáng thương tâm, ngón tay lại khiêu khích ở cổ Bạch Tấn Vân.
“Chu Hằng Quân ngươi muốn làm cái gì! Còn không mau dừng tay!” Bạch Tấn Vân gầm nhẹ nhưng thân thể hắn thật sự có phản ứng, hơn nữa là phản ứng. mãnh liệt
“Ha ha, ta muốn làm cái gì? Chuyện này không phải rõ ràng lắm sao? Tấn Vân, chính ta sẽ giúp ngươi a……” Chu Hằng Quân làm bộ như quân tử, theo sau bỗng nhiên như là bừng tỉnh đại ngộ nhìn Bạch Tấn Vân nói:“Đúng rồi, ta giúp ngươi phóng thích trước, trước khi chúng ta vui chơi ta cho ngươi gặp một người.” Nói xong Chu Hằng Quân giơ tay,búng ra một tiếng động.
Lúc này từ ngoài cửa tiến vào hai người.
Lúc Bạch Tấn Vân nhìn thấy người đến ánh mắt đột nhiên trừng thật sự lớn.
Nam sủng của Chu Hằng Quân áp Thái Sinh đi đến, lúc Thái Sinh thấy Bạch Tấn Vân nằm trên giường liền hô,“Đại thiếu gia…… Huynh, huynh tại sao ở trong này!”
“Thái Sinh……” Bạch Tấn Vân nhìn thấy Thái Sinh muốn đứng lên,sau đó lại phát hiện cả người vô lực,muốn động cũng không được, theo sau ánh mắt phẫn nộ nhìn sang Chu Hằng Quân,“Chu Hằng Quân, ngươi rốt cuộc muốn làm cái gì!”
“Làm cái gì? Ngươi nói đi.” Chu Hằng Quân nhẹ nhàng nhéo khuôn mặt của Bạch Tấn Vân, sau đó đứng dậy đi đến bên người Thái Sinh,đưa tay nắm lấy cằm Thái Sinh để cho mặt hắn gần sát môi mình, thanh âm không lớn lại đủ để cho người trong phòng nghe được:“Tiểu tử kia, lần trước chuyện tốt của ta đã bị ngươi phá hủy, cho nên ta muốn trừng phạt ngươi, ta muốn ngươi chính mắt chứng kiến Bạch Tấn Vân làm sao trở thành người của ta .”
Nghe đến đến đây Thái Sinh lập tức nóng nảy,“Không thể, không thể, ngươi không thể làm như vậy đối đại thiếu gia…… Ngươi thả đại thiếu gia…… Thả hắn……” Thái Sinh một bên gào thét một bên giãy dụa,thuốc trên người hắn vẫn chưa tiêu hết, cho nên bản nhân hắn cũng là người vô lực, hơn nữa nam sủng của Chu Hằng Quân đứng ở phía sau cằm lấy hai bàn tay của hắn, làm cho hắn không có cách nào nhúc nhích.
“Ha ha ha ha –” Chu Hằng Quân cười ha ha, hắn rất thích cục diện hiện tại a, lão thiên gia đối hắn thật sự là không tệ a,“Thả hắn? Ta ngày ngày đêm đêm đều nhớ đến hắn, nhớ thân thể của hắn, hiện tại dễ như trở bàn tay ngươi lại bảo ta thả hắn?”
Không thể, hắn không thể ra tay đối với đại thiếu gia,Thái Sinh chỉ hận chính mình không có bản lãnh, hắn hy vọng chính mình có thể trở nên rất mạnh, sau đó thoát khỏi trói buộc hiện tại, che ở trước mặt đại thiếu gia không cho bất luận kẻ nào thương tổn hắn!
Ánh mắt nhìn quét toàn bộ phòng, liền thấy Tích Tích đứng ở một bên, Thái Sinh mang theo khẩu khí cầu xin Tích Tích,“Vị tỷ tỷ này, cầu tỷ, cầu tỷ giúp chúng ta, cầu tỷ …… Thái Sinh sẽ làm trâu làm ngựa để đã báo đáp tỷ……”
Nghe được Thái Sinh nói như vậy sắc mặt của Tích Tích nháy mắt khó coi vô cùng, từ lúc hắn vừa vào cửa Tích Tích liền nhận ra,người mặc y phục nữ này chính là người lần trước Bạch Tấn Vân đưa đến uống rượu, cũng bởi vì hắn mà nàng bị một nam nhân ghê tởm lấy đi trong sạch.
“Cái gì? Báo đáp? A, ha ha a……” Tích Tích cười lạnh đứng ở trước mặt Thái Sinh, lông mi hơi hơi nhướng lên, khinh miệt nhìn Thái Sinh nói:“Ngươi có nhận ra ta là ai hay không?”
“Tỷ…… tỷ là……” Thái Sinh tự nhận là không biết nữ tử trong thanh lâu, nhưng người trước mắt quả thật có chút quen mắt, càng nghĩ rốt cục trong đầu hiện lên hình ảnh tiểu cô nương ngây ngô thanh tú, Thái Sinh kinh hoàng nhìn nữ tử trước mắt, có chút không tin hai mắt của mình,“Tỷ,tỷ là Tích Tích?”
“Hừ, cuối cùng cũng nhận ra.” Nhìn trong ánh mắt của Thái Sinh mang theo khó hiểu và nghi vấn, ngữ khí Tích Tích hơi đau thương nói:“Như thế nào, nhận không ra phải không ? Những thứ này là do ngươi ban tặng a, nếu không phải vị đại thiếu gia kia đưa số tiền lớn cho mụ mụ bảo tìm đại người nam nhân nào đó làm ta thất thân, ta làm sao có thể biến thành cái dạng như bây giờ! Bị nhiều người chà đạp các ngươi có hiểu không? Thống khổ sống không bằng chết các ngươi có hiểu không? Cho nên ta muốn trả thù, ta muốn trả thù tàn nhẫn! Ông trời mở mắt, cho ta một cơ hội như vậy. Cho nên ngươi nghĩ lại xem, ta sẽ giúp ngươi sao? Ha ha a, ta hận các ngươi không chết nhanh hơn một chút!” Tích Tích kích động cả người run rẩy, Chu Hằng Quân lại vẻ mặt nghiền ngẫm nhìn nàng, không nghĩ tới giữa Bạch Tấn Vân Thái Sinh và Tích Tích còn có chuyện như vậy.
Chu Hằng Quân chầm chậm đi đến bên giường, ngồi xổm xuống nhìn vẻ mặt tức giận của Bạch Tấn Vân, hắn chờ đợi thời khắc này chờ lâu lắm rồi, lúc này cả người hắn kích động đến phát run.
“Tấn Vân, ngươi có biết ta yêu ngươi nhiều như thế nào không? Biết ta nhớ đến ngươi nhiều ra sao không? Biết ta muốn ngươi như thế nào không?” Chu Hằng Quân vuốt ve mặt của Bạch Tấn Vân, lại bị Bạch Tấn Vân hung hăng trừng mắt.
“Ha ha, lần này ngươi so với lần trước ngoan hơn…… Hơn nữa, thân thể của ngươi cũng vô cùng thích ta đụng vào nha, ngươi xem, nó rất hưng phấn a……” Chu Hằng Quân cười tà lệ, tay hắn cách quần áo sờ soạng ở trên người Bạch Tấn Vân.
Bạch Tấn Vân chỉ cảm thấy thân thể không ngừng run rẩy, một loại khát vọng mãnh liệt làm cho hắn khó chịu không thôi, nhưng hắn tuyệt đối không thể khuất phục như thế.
“Chu Hằng Quân ngươi tốt nhất cầu nguyện ta Bạch Tấn Vân có thể sống đi ra ngoài, nếu không ngươi tự mua quan tài đi!” Bạch Tấn Vân hung hăng nói.
“Chậc chậc, ngươi nhìn ngươi xem, đến giờ còn kiên trì như vậy, bất quá ta chính là thích điểm ấy của ngươi, ha ha……”
Chu Hằng Quân nói xong, quay đầu nhìn người đứng ở bên cạnh bị nam sủng trói buộc tà lệ cười,“Tiểu tử kia, ngươi cần phải xem cẩn thận , nhìn đại thiếu gia của ngươi được ta yêu như thế nào, nhìn hắn là làm sao vặn vẹo rên rỉ ở dưới thân ta ……”
“Người xấu! Tiểu nhân! Đê tiện! Ngươi buông đại thiếu gia ra, buông hắn ra!” Thái Sinh kích động kịch liệt giãy dụa thân thể, hắn không muốn đại thiếu gia bị thương tổn gì, không muốn……