Hoa Đà Anh : Chap này mình nói một chút về Lãnh Phong nhé , bỏ quên cậu mấy hôm liền rồi ! Có lẽ hơi nhàm chán một chút nhe mấy bạn :) hihi , hi vọng mấy bạn không chê nhé :)
_________________________________________________________________
Chap 39 : LÃNH PHONG ĐI HỌC
-
Đầu tuần mới , lại bắt đầu cuộc sống mới với ngôi trường học mang tên The Queen . Vẫn là cảnh tượng ồn áo ấy của lũ nữ sinh trường .
"Ting ting"_tiếng còi xe của chiếc lamboghini vừa dừng trước cổng trường The Queen.
"Á á á á Phong kìa"
"Anh Phong đi học kìa"
"Phong thiếu gia kìa mấy má ơi"
"Đẹp quá mấy má ơi"
...
Hàng loạt lời thét ầm ỹ của của lũ nữa sinh vang lên làm chấn động màn sương của ban mai .
7h đúng luôn , tiếng chuông báo hiệu vào giờ học làm xé tan cõi lòng của các bạn gái . Cả trường ủ rũ đành rời đi lên lớp học .
Lãnh Phong ung dung bước đi lên lớp của mình , cậu bước chân đi giữa dãy hành lang làm các lớp học ai cũng quay ra ngắm nhìn.
"Kiểm tra nào các ... "_tiếng bà cô giáo đang nói lững giữa chừng câu thì bóng dáng cậu bước vào
"Oa Phong kìa "_tiếng cả lớp với ánh mắt trái tim
Bà cô giáo khi thấy cậu bước vào thì im luôn khỏi cho kiểm tra luôn . Đúng là có sức hút dễ sợ . Cậu không quan tâm đi thẳng xuống bàn của cô Khánh Anh ngồi xuống kế bên cô .
Hôm nay Bảo nghĩ học , Kiệt và Hắn cũng nghĩ , chỉ có nguyên đám con gái bọn cô và anh Vũ đi học . Cả đám ai cũng bất ngờ khi Phong đi học và điều lạ hơn là cậu đang ngồi kế bên cô .
Tiết học bắt đầu cả đám thì lăn ra ngủ hết chỉ còn cô và cậu ngồi im lìm đấy .
Từ lúc Phong đi xuống chỗ cô ngồi , cô biết đấy chứ nhưng không quan tâm chỉ việc dán mắt vào quyển tiểu thuyết dày cộm 1000 trang kia . Còn cậu thì đeo headphone lên nghe nhạc , nhắm mắt lại dựa vào vách đằng sau , khoanh 2 tay trước ngự , quả là quá đẹp trai không tả nỗi .
Hai người , chỉ nghe được hơi thở đều và sự im lặng dáng sợ của không gian xung quanh , quả thật rất ngộp ngạt . Cả lớp ai cũng quay lại nhìn cậu và cô .
Cô thì mắt lướt đọc sách , tay thì lướt nhẹ lật từng trang nhưng trong lòng thì lại đang nguyền rủa cái tên Phong chết tiệc kia .
Giữ nguyên trạng thái im lặng là vàng kia và thầm mong tiếng chuông ra chơi vang lên . Nhưng không may tiếng chuông vừa vang lên kia là tiếng chuông hết tiết 1 mà thôi @@ . Cậu mở mắt ra , tuột phone xuống cổ mình .
Cậu với tay úp quyển tiểu thuyết của cô lại làm cô nhăn chân mày khó chịu . Cậu đứng dậy , nắm lấy cổ tay của cô kéo theo mình đi ra ngoài với mình . Co lúc này bất ngờ về hành động của cậu nhưng lại không vùng vẫy để mặc cậu kéo mình đi . Cả lớp lại được một phen thắc mắc .
Đôi tay rắn chắc to đang nắm lấy đôi tay mềm mại nhỏ nhắn kia đi giữa hành lang làm cho các lớp học xôn xao . Cảm nhận được hơi ấm từ lòng bàn tay của cậu đang truyền vào tay mình , cô khẽ mỉm cười nhẹ ở môi , chỉ tiếc là cậu đi trước nên không nhìn thấy được nụ cười ấy .
Cậu kéo cô đi ra ngoài vườn hoa đằng sau trường , dừng trước gốc cây , 2 người dừng lại . Cậu buông nhẹ đôi bàn tay ấy ra làm đứt dòng hơi ấm kia có vẻ làm cô hụt hẫng . Cậu vẫn không quay lại chỉ để 1 tấm lưng trước mặt cô . 2 người im lặng . Cậu nhìn về những khóm hoa kia còn cô thì nhìn lên tấm thân to lớn kia . Cô bất chợt thấy gì đó buồn buồn liền quay chân đi bỏ vào lớp , vừa quay chân thì ....
Cậu quay lại từ phía sau cô , 2 tay ôm lấy đôi eo thon gọn của cô , ôm cô thật chặc . Dựa mình vào người cô cảm nhận hơi ấm từ người cô . Cô không đẩy cậu ra , cô chỉ đứng im .
Khẽ vùi đầu mình lên đôi vai nhỏ nhắn kia , 2 con người ai cũng im lặng chờ cho đối phương lên tiếng trước .
"Em đừng đi"__Cậu khẽ nói vào tai cô
Trong lòng cô buồn lắm khẽ suy nghĩ rối bời , có lẽ cô thật sự thương cậu thật mất rồi , nhưng vấn đề cô buồn thật sự đó là vị hôn thê của cậu kia .
Đôi tay của mình ôm thật chặc lấy cô hơn , cậu sợ buôn ra là cô sẽ đi mất , cậu không muốn mất cô , cậu đã để tuộc mất cô một lần rồi . Nếu lần này mất cô nữa , cậu sẽ chết thật !
"Tách"____1 giọt nước mắt của cô khẽ rơi
Một giọt nước mắt của cô khẽ rơi xuống đôi bàn tay đang ôm mình kia .
Cậu vội buông tay ra kéo người cô quay lại , hai mắt chợt nhìn nhau . Cậu vội đưa tay lên mắt cô lau đi vết đọng của nước mắt đang rưng rưng ở hàng mi kia , cậu chợt đau nhói ở tim mình
"Hãy cho anh cơ hội , anh sẽ không làm em phải rơi 1 giọt nước mắt nào nữa đâu"__Một câu nói của cậu nói ra làm cô chợt mỉm cười nhìn thẳng vào mắt cậu
"Thời gian"_cô cũng nhìn thẳng vào mắt cậu
Cậu chợt mỉm cười , kéo cô ôm thẳng vào người mình , cậu ôm cô thật chặt , cô khẽ mỉm cười vùi đầu mình vào lòng ngực ấm áp của cậu , cô không choàng tay ôm cậu mà chỉ dựa mình vào lòng cậu
_
Phía trong bụi cây là hình ảnh của một cô gái đang mỉm cười nhẹ ở trong lòng . Là nó ...
Nó lặng người quay chân bước đi vào hướng lối vào căn teen của trường vì giờ còn 20 phút nữa mới tới giờ ra chơi nên căn teen có vẻ trống trải làm nó cảm thấy tốt hơn .
Kiếm đại một chiếc bàn khuất trung tâm căn teen ngồi xuống , nó lấy con dế yêu của mình ra lướt wed , đối với nó việc học rất nhàm chán , nó không thích suốt ngày cắm đầu Mọt Sách có ngày rồi sẽ khùng vì mấy kiến thức vớ vẫn ấy .
...
"Cạch"____Thấy tiếng động nhẹ trên bàn nó dời mắt nhìn lên
À thì ra là nhỏ Diệu , nhỏ đặt một ly cafe nóng trước mặt nó . Nó nhìn ly cafe rồi nhìn lên ánh mắt của nhỏ đang nhìn mình . Không biết nhỏ lại muốn gì đây
"Tôi mời"__Nhỏ kéo ghế ngồi trước mặt nó
"Đâu Có Gì Cho Không"___________Nó nhìn xuống điện thoại mình nói ngắn gọn súc tích
Nhỏ nghe vậy mặt lạnh liền đứng lên đứng dậy bỏ đi , không nói gì thêm nhiều với nó . Nó nhẹ nhàng nhìn dáng nhỏ đang bước đi .
"Huh"___Nó hừ lạnh cũng cầm ly cafe nóng ấy lên
Nhìn chằm chằm ly cafe rồi cầm nguyên hy hất vô thùng rác nhỏ dưới chân mình
"Không Có Gì Miễn Phí"________Dòng suy nghĩ trong đầu nó
Vội lấy khăn giấy trên bàn lau tay , nó lại tiếp tục cắm đầu vào bấm điện thoại của mình .
Cuối cùng thời khắc đã đến , tiếng chuông báo hiệu hết giờ học cũng đã vang lên . Học sinh ùa ra hơn ong vỡ tổ .
"Mày ở đây làm tao đi kiếm"_Cô nhăn mặt mình với nó
"Hời chứ không phải lo tâm tình sau"_Nó cũng không vừa lườm lại cô
Nó nói xong câu đó làm cô ngượng chín đỏ mặt như quả gấc , phải nói là cô cứng họng liền luôn , quê một cục , ngồi xuống đối diện nó . Còn nó thì lắc đầu vì hành động trẻ con của cô .
"Hời ơi buồn ngủ quá"_Vy từ đâu chui ra vươn vai nói
"Chào mấy nhóc"_Vũ và My nắm tay nhau đi lại có vẻ tình tứ gớm
"Lấy gì ăn đi nào"_cô chán nãn thờ ơ
..
Từ phía cầu thang là Phong đang đi xuống , xung quanh thì lũ học sinh né đường cho cậu đi với ánh mắt trái tim cười nhìn cậu khá nhiều . Cậu lặng nhìn lũ chúng nó rồi khẽ mỉm cười với lũ con gái làm lũ con gái cười xỉu lên xỉu xuống .
Cậu đi lại phía quầy can teen kia , cái nơi chen chúc đông đúc ngộp thở ấy . Nhưng ... khi cậu đi lại thì họ lại tản ra , nép sang một bên nhường cho cậu đi vào . Cậu thấy vậy liền cười với bọn họ làm bọn họ khoái chí chết lên chết xuống vì nụ cười rạng rỡ ngàn năm ấy .
Cậu lại nói gì to nhỏ với quầy bán căn teen ấy xong lại đi thẳng lại chỗ bàn tụi cô đang ngồi . Nó thì lại biết cậu đang đi lại đây đấy chứ nhưng trong khi mắt vẫn dán vào điện thoại . ( Ghê :v )
"Hề men"_Phong đi lại đập tay với anh Vũ
"Ngồi đi chú"_Vũ cười với Phong
Phong thấy vậy liền đi vòng qua chỗ bên phải của Khánh Anh đang ngồi , khẽ ngồi xuống ( rất có duyên :3 ) , làm cả đám ồ đồng thanh lên , cả trường xầm xì to nhỏ .
Và rồi một nhân viên căn teen bê từ trong ra lại bàn cậu một mâm đồ ăn đặt trên bàn tụi cô .
"OH"__Tụi cô ồ lên nhìn Khánh Anh ròi nhìn qua Phong .
"Ga lăng nha"_Vy cười tít mắt nhìn cậu
Phong cũng ga lăng nháy mắt lại với cả đám ....