Công Tử Điên Khùng

Chương 416: Nhất Tự Tháp




Tu sĩ Luyện Hư có thể sử dụng nguyên khí của thiên địa. Hiện tại nếu nói người này có tu vị Hóa Thần, không bất cứ người nào tin. Tu sĩ Hóa Thần không thể làm được như vậy.

Thật là lợi hại. Chẳng những tu sĩ Luyện Hư muốn lao lên kia bị kinh trụ. Những tu sĩ xung quanh cũng bị một thương cường hãn này chấn kinh.

Ở thế giới Tu Chân, thực lực là trên hết. Cái gì gọi là thực lực, đây chính là thực lực. Ở đại lục Trung Châu, có mấy người có thể dùng một thương đánh chết một tu sĩ Luyện Hư cơ chứ?

Khung cảnh xung quanh trở nên tĩnh mịch.

Lâm Vân căn bản chẳng quan tâm những người này. Nếu hắn muốn chém tận giết tuyệt, ở đây thật không có ai ngăn cản được hắn. Huống hồ, chỉ cần ném Tinh Diễm rồi thu nhặt giới chỉ là đủ. Do Tinh Diễm đã được luyện chế, cho nên không lo lắng Tinh Diễm thiêu hủy cả gới chỉ.

Lâm Vân vẫy tay một cái, một chiếc nhẫn đã ở trong tay hắn.

Lúc Lâm Vân vừa mới đi ra, ở một động phủ cách đó mấy vạn dặm, Ngụy Hữu Nha đã cảm nhận được. Đôi mắt của y liền mở to, lạnh lùng cười:

- Rốt cuộc không chịu được rồi phải không?

Nói xong, thân hình biến mất trong động phủ.

Lâm Vân nhìn những tu sĩ xung quanh im re như ve mùa đông, lạnh lùng cười. Đang định mặc kệ bọn họ rời đi thì một cái bàn tay cực lớn xuất hiện ở trên đầu Lâm Vân. Sắc trời đen kịt và khí tức khủng bố mãnh liệt lao tới khiến linh hồn cũng phải run rẩy.

Lông mày của Lâm Vân nhíu lại. Cuối cùng cũng phải tới? Tưởng lão tử dễ bắt nạt như lúc trước à? Liền phóng Phệ Hồn Thương lao về phía bàn tay khổng lồ kia.

- Oanh…

Một tiếng nổ cực mạnh vang lên. Bàn tay to lớn kia liền biến mất. Ngụy Hữu Nha còn chưa có xuất hiện, Lâm Vân đã bay lên trời, rồi Phệ Hồn Thương biến thành vô số ảo ảnh đâm về phía hư không.

Chỗ mà Phệ Hồn Thương lướt qua, không khí giống như bị bóp méo vậy. Còn vang lên tiếng xé rách và khí thế ngùn ngụt.

- Thật là một cây thương khủng khiếp.

Ngụy Hữu Nha hừ lạnh một tiếng, rõ ràng không thèm lấy ra pháp bảo nào, vung tay lên đánh thẳng về phía Phệ Hồn Thương.

Thương và quyền chạm nhau, tạo nên những tiếng nổ mạnh kịch liệt trong hư không. Oanh oanh vài tiếng, Phệ Hồn Thương quay về trở về trong tay cả Lâm Vân. Lâm Vân cảm thấy cổ họng hơi ngọt, một ngụm máu tươi phun ra ngoài. Trên bàn tay của Ngụy Hữu Nha cũng có một vết thương nhỏ, nhưng đảo mắt vết thương đã lành lặn bình thường.

Một thương này, Lâm Vân đã dùng hết sức, mà Ngụy Hữu Nha thì chống đỡ vội vàng. Nên lực lượng của đôi bên ngang nhau.

Nhưng Lâm Vân biết là do Ngụy Hữu Nha có chút khinh thường hắn nên một thương của mình mới có hiệu quả như vậy. Những chiêu kế tiếp làm được như vậy rất khó.

Hắn vẫn chưa phải là đối thủ tu sĩ Đại Thừa.

Lâm Vân thu thương, ngạo nhiên đứng ở trong hư không, lạnh lùng cười:

- Lão già kia, tiểu gia gia của ngươi hôm nay không muốn đánh. Sớm muộn gì cũng có một ngày tiểu gia gia tới lấy đầu của ngươi. Rửa cổ sạch sẽ chờ ta tới đó.

Nói xong, sải bước rời đi.

- Muốn chạy? Đừng hòng.

Ngụy Hữu Nha hừ lạnh một tiếng.

Ngụy Hữu Nha không chủ quan nữa, phóng một ngọn tháp về phía Lâm Vân. Nếu để cho một tu sĩ Hóa Thần nho nhỏ phản kích và thong dong rời đi, thì Ngụy Hữu Nha sẽ xấu hổ với danh tiếng đệ nhất Trung Châu.

Nên y không nghĩ ngợi liền phóng ra pháp bảo bổn mạng lợi hại nhất của mình tấn công Lâm Vân. Nhất Tự Tháp mang theo áp lực khủng bộ đánh về hướng Lâm Vân. Một cảm giác nguy hiểm xuất hiện trong đầu của Lâm Vân. Hắn thầm kêu không tốt, lão già kia đã toàn lực xuất thủ rồi.

Lâm Vân liền nhanh chóng tạo Tinh Mang bảo vệ, đồng thời dùng Phệ Hồn Thương mang theo Tinh Diễm, toàn lực đánh về phía Nhất Tự Tháp. Đây là lần đầu tiên hắn kết hợp Phệ Hồn Thương và Tinh Diễm để công kích.

Vài tiếng nổ mạnh vang lên, hai cỗ lực lượng cực lớn va cham vạo nhau tạo thành một vòng xoáy chân nguyên.

Một số tu sĩ có tu vị Nguyên Anh rõ ràng bị vòng xoáy chân nguyên đó chấn đắc đến tai mắt đều chảy máu. Thậm chí một bộ phận tu sĩ Kết Đan còn bị hôn mê bất tỉnh.

Rắc một tiếng, Tinh Mang bảo hộ Lâm Vân đã bị vỡ tan. Phệ Hồn Thương cũng mang theo Tinh Diễm ảm đảm bị Nhất Tự Tháp đập trở về.

Lâm Vân lại phun ra một ngụm máu tươi. Trong lòng thầm than vẫn là do cảnh giới của mình quá thấp. Một tiếng xương gãy vang lên, ngũ tạng lục phủ như muốn nổ tung, cả người đều chảy ra máu.

Bị thương nặng như vậy sao có thể đối kháng được với tu sĩ Đại Thừa Kỳ được. Hơn nữa lần bị thương này tu dưỡng lại cũng có chút phiền toái.

Lâm Vân không dám chần chừ nữa, trực tiếp phóng ra Tinh Hà Trùy. Một tiếng rít gào vang lên, Tinh Hà Trùy đảo mắt đã biến mất vô tung vô ảnh. Ngụy Hữu Nha cũng bị thương nhẹ, nhưng y vẫn cười lạnh một tiếng. Cho dù bị thương cũng phải lấy mạng của ngươi. Tuy nhiên, khuôn mặt cười lạnh lập tức cứng lại. Tinh Hà Trùy? Tên súc sinh kia rõ ràng đã luyện hóa được Tinh Hà Trùy? Nếu như Tinh Hà Trùy đã bị luyện hóa, cho dù tu vị của y có tăng lên vài cấp cũng không có cách nào đuổi kịp Lâm Vân.

Tên kia luyện hóa từ khi nào, mà ngay cả một chút khí tức mình cũng phát hiện ra được? Mà một kích toàn lực của Nhất Tự Tháp rõ ràng không lưu được hắn lại. Còn khiến mình bị thương. Cho dù một chút thương thế đó không có ảnh hưởng gì cả, nhưng vẫn khiến cho Ngụy Hữu Nha vô cùng khiếp sợ. Tu vị của y tuy cũng là Đại Thừa Kỳ, nhưng đã vượt xa những tu sĩ Đại Thừa ở đây. Nói chính xác hơn, cho dù là một tu sĩ Đại Thừa cũng không nhất định thoát khỏi Nhất Tự Tháp của y. Ngụy Hữu Nha đã từng có kỳ ngộ nên mới cường hãn như vậy.

Dù đã coi trọng tên tu sĩ tên Mộc Vân kia, nhưng Ngụy Hữu Nha vẫn rất kinh ngạc với bản lĩnh ngang bằng tu sĩ Đại Thừa của hắn. Điều này hoàn toàn không thể dùng lẽ thường để suy đoán. Phải biết rằng đằng sau Hóa Thần còn có Luyện Hư. Đằng sau Luyện Hư là Hợp Thể. Hợp Thể rồi mới tới Đại Thừa a.

Dù không biết ở các hành tinh khác thế nào, nhưng ở Úy Tinh, một trăm tu sĩ Hóa Thần không nhất định có mười người có thể tới Luyện Hư. Nhưng một trăm tu sĩ Luyện Hư chỉ có năm người mới tới Hợp Thể. Mà một trăm tu sĩ Hợp Thể, nhiều nhất chỉ có một người tới Đại Thừa Kỳ mà thôi. Từng cảnh giới chênh lệch nhau rất lớn. Một tu sĩ Hóa Thần muốn đánh thắng tu sĩ Luyện Hư chỉ là chuyện viển vông. Việc tu luyện càng lên cao càng khó.

Nhưng tên Mộc Vân này lại rõ ràng làm được. Rốt cuộc hắn tu luyện công pháp gì vậy?

Một tu sĩ Hóa Thần lại hung hãn như vậy, khiến sắc mặt của Ngụy Hữu Nha rất âm trầm.

Chẳng lẽ tên tiểu tu đó có bí mật gì khác? Ngụy Hữu Nha nghĩ đi nghĩ lại, thì chỉ có khả năng đó. Nếu như hắn không có bí mật, thì hắn tuyệt đối sẽ không luyện hóa Tinh Hà Trùy mà một chút khí tức cũng không phát ra.