Công Lược: Nhật Ký Thượng Vị Của Nữ Phụ

Chương 402: Huấn luyện viên, quỳ xuống chịu đầu hàng đi (15)




Huấn luyện viên, quỳ xuống chịu đầu hàng đi

Lần đầu tiên nhìn thấy tiểu tam kiêu ngạo lại quang minh chính đại như thế......

Vân Y làm bộ không có nhìn đến ánh mắt khiêu khích của Bạch Tiêu Tiêu cái này, coi như không thấy.

Thấy Vân Y không để ý đến chính mình, Bạch Tiêu Tiêu còn tưởng rằng, Vân Y là không biết sự tồn tại của mình.

Nghĩ cũng đúng.

Rốt cuộc...... hiện tại cô ta cùng Mộc Linh Nhiên còn chưa có quan hệ gì, chưa có hệ lụy gì, tự nhiên Vân Y kia sẽ không lo lắng đến sự tồn tại của cô ta.

"Xuất phát!"

Ánh mắt hung hãn như muốn mạng người của Bạch Tiêu Tiêu, Mộc Linh Nhiên tự nhiên là không có chú ý tới.

Đợi tất cả tân binh đều lấy đầy đủ đồ dùng, phân phát GPS định vị trại tập trung, nghe thấy tiếng hô, bọn họ vội vàng liền xuất phát.

Mộc Linh Nhiên cùng Bạch Tiêu Tiêu, còn có trợ thủ của Mộc Linh Nhiên, tự nhiên là không cần đi bộ theo bọn họ.

Ngồi trên xe jeep, cũng không phải đi theo ở sau lưng bọn họ, mà là lao nhanh về hướng trại dã ngoại.

Không đến 20 phút, Mộc Linh Nhiên đã đi tới khu cắm trại.

Lúc này, Vân Y cùng Long Tử Hân cõng mười kilogam phụ trọng, không phải một đường chạy vội, mà là vui vẻ thoải mái đi tới.

"Tiểu Y, mình thấy quân y kia, đối với Mộc ca ca của cậu, hình như có chút không có hảo ý." Long Tử Hân dùng khuỷu tay đẩy Vân Y một chút.

Vân Y nhướng mày nhìn về phía trước, ngữ khí có chút đạm nhiên, "Rồi sao?"

"Rồi sao? Cậu như thế nào một chút đều không thèm để ý chuyện này?" Long Tử Hân liền cảm thấy kỳ quái, này không nên a.

Nếu là lúc trước, Tiểu Y nghe được có người dám mơ ước mộc ca ca của nàng thì khẳng định trước tiên liền mở miệng cảnh cáo người ta, mộc ca ca là vị hôn phu nàng.

Nhưng mà hiện tại, nhìn biểu tình Tiểu Y, hình như là thật sự cái gì cũng không để bụng, làm Long Tử Hân cảm thấy có chút kỳ quái.

"Nếu là anh ta thật sự coi trọng hôn ước này, tất nhiên sẽ không dễ dàng bị người đoạt đi, nếu hắn đủ kiên định." Vân Y lời này, không chỉ có là nói với Long Tử Hân, cũng là đang nói với nguyên chủ.

Hà tất phải vì một người như vậy, làm Vân gia cửa nát nhà tan?

Nhớ tới người Vân gia, Vân Y thật sự cảm thấy, nguyên chủ, thực sự đã có một hạnh phúc.

Lời này của Vân Y là Long Tử Hân nghe có chút không hiểu... đây là ý gì chứ...

Bất quá, Long Tử Hân cũng đại khái nghe ra được Vân Y ý tứ chính là, hôn phu nàng sẽ không bị cướp đi?

Ân, hẳn là chính là như vậy đi.

"Tiểu Y, chúng ta thật sự không cần chạy nhanh lên sao?" Vừa rồi không phải huấn luyện viên nhắc nhở bọn họ trước khi rời đi, phải nhanh chân đến chỗ cắm trại sao?

Trong lần huấn luyện này sẽ có mọt nửa tân binh bị đá ra khỏi quân doanh.

Nhưng cô không rõ loại quân số diễn ra như thế nào.

Lỡ mà chạy đến quân doanh vội vàng, sau đó bị bắt chạy trở về, cô thật sự sẽ treo đấy. Đằng nào Vân gia cũng không thiếu người trong quân đội.

"Không vội." Vân Y nói xong, từ trong người lôi ra hai thanh socola, chia một thanh cho Long Tử Hân.

"Bổ sung một chút nhiệt lượng, chúng ta không có ăn bữa sáng, đi nhiều sẽ mệt mỏi." Vân Y giải thích một chút.

Này Long Tử Hân nhìn hành động của Vân Y, đều nhịn không được tán dương một cau, "Tiểu Y, cậu thật là thông minh."

Long Tử Hân vui sướng mà tiếp nhận thanh chocolate, tuy rằng ăn không no, nhưng là bổ sung năng, lúc sau, liền tinh lực dư thừa.

"Đi!"

Hai người nhìn nhau, cùng nhau bước về phía trước.