Editor: Tranh Nhược
Chương 5
Kiều An tìm nơi an tĩnh, mới gọi điện.
"Úc Bắc Thần, anh ở nơi nào?"
Úc Bắc Thần vừa mới gọi ly "Liệt hỏa Mary", rượu còn chưa uống, liền nhận được cuộc gọi từ bạn gái, thiếu chút nữa sặc, "Kiều An, sao lại gọi cho anh lúc này?"
"Anh ở nơi nào?"
Úc Bắc Thần nhìn bốn phía, nhìn hoàn cảnh sống mơ mơ màng màng này, nhịn không được có chút chột dạ, "Cùng mấy anh em ở cùng. Em cũng biết, cùng Vương Hầu Tử!"
Úc Bắc Thần ở đế đô xác thật có mấy anh em tốt, mỗi lần tới đế đô đều theo chân bọn họ cùng nhau uống rượu ăn cơm. Điểm này, Kiều An biết.
"Các anh không phải đi quán bar đấy chứ?"
"Khụ khụ!" Kiều An khi nào trở nên sắc bén như vậy? Hắn không biết có nên nói thật hay không, bất quá, cuối cùng, không dám nói dối, "Kỳ thật, anh tìm xem họ làm cái gì, hỏi bọn họ một chút, làm thế nào em mới đáp ứng lời cầu hôn của anh! Kiều An, thực xin lỗi, anh biết em không thích anh tới quán bar, lần sau, anh nhất định không tới, được không! Bất quá, vừa rồi, bọn họ cho anh rất nhiều chủ ý......"
Hắn vừa từ phòng bao đi ra, xem ra, không nói sai.
Kiều An ngắt điện thoại, nhìn Úc Bắc Thần đứng lên, gọi điện thoại, bộ dáng chuẩn bị rời đi.
Nhưng, một người đứng lên, chặn trước mặt hắn.
"Tiên...... Tiên sinh!"
Úc Bắc Thần cau mày, nhìn người phụ nữ bình đạm không có gì lạ trước mặt này.
Phụ nữ như vậy hắn thấy nhiều. Lấy thân phận cùng địa vị của hắn, luôn có rất nhiều phụ nữ tre già măng mọc tới gần hắn.
Nhưng, người phụ nữ này cùng dĩ vãng bất đồng, nhìn qua có chút giống thỏ con nhút nhát sợ sệt
......
"Tiên sinh, cúc tay áo của ngài rơi!" Đúng là trong tay cô ta có một cúc tay áo màu xanh biển đang lẳng lặng nằm......
Úc Bắc Thần nhíu mày. Bị người phụ nữ xa lạ cầm qua, hắn không cần.
Hắn xua xua tay, chuẩn bị rời đi.
"Tiên sinh, cúc tay áo này thật sự là của ngài......" Hạ Thanh Nhã không nghĩ tới đối phương chỉ liếc mắt nhàn nhạt quét cô ta một cái, sau đó không để ý cô ta. Một loại cảm giác khuất nhục nảy lên trong lòng. Dưới tình thế cấp bách, cô ta kéo tay hắn, "Tôi không nói dối!"
Lại không nghĩ tới, tay cô ta, bị hất ra.
Hạ Thanh Nhã đứng không vững, tuy Chu Tiểu Ngư đứng bên cô ta, lại không đỡ cô ta, ngược lại làm cô ta ngã trên mặt đất.
Hạ Thanh Nhã lã chã chực khóc, một bộ đáng thương hề hề. Chu Tiểu Ngư, trực tiếp nổi giận.
"Anh có tiền thì làm sao? Khinh người có phải hay không? Em gái nhà tôi có lòng tốt đưa cho anh đồ anh làm rơi, anh lại cố ý đẩy cô ấy, anh là kẻ có tiền lại kiêu ngạo khi dễ người, như thế nào, không sợ tôi tìm người cho hấp thụ ánh sáng sao?"
Xoa eo, dương mi, thanh âm Chu Tiểu Ngư sắc nhọn, chồng lên cả âm thanh ồn ào trong quán bar.
Náo nhiệt lớn như vậy, không chỉ có giám đốc quán bar chạy tới, người ở đây xem rất sôi nổi.
Nhìn một màn, một cô gái mảnh mai ngã trên đất, mà bạn của cô ta mạnh mẽ lên án kẻ có tiền làm giàu bất nhân, làm rất nhiều khách sinh ra đồng tình. Bất quá, nhìn bộ dáng Úc Bắc Thần, xuất sắc hơn người thân phận bất phàm. Đế đô loại địa phương này, tàng long ngọa hổ, bọn họ tới uống rượu, không muốn chọc xảy ra chuyện gì. Cũng không có ai tiến lên nói chuyện.
Giám đốc quán bar cũng nhìn ra Úc Bắc Thần thân phận bất phàm, nghĩ một điều nhịn chín điều lành, "Hai vị mỹ nữ, các cô đừng nóng giận, tiền hoạt động đêm nay của các cô, toàn bộ miễn, được chưa? Coi như quán bar chúng tôi chiêu đãi không chu toàn, được không?
——————
16h07 17/7/2019