Công Lược Nam Phụ

Chương 417: Công lược đế vương bá đạo (02)




Edit: Aya Shinta

Tại sao phải truyền tống cô đến thời điểm này cơ chứ?!

Hiệp hội Vị diện, luân gia cùng mấy người có cừu oán gì hả?!

Hạ Luân: [ Nhún vai ] Ai bảo cô chạy nhanh như vậy ~ Không phải luân gia còn chưa kịp đổi sao ~ Hội trưởng đại nhân, lần này cũng không nên trách luân gia ó ~

Lăng Vu Đề: Vậy tại tôi à?

Giờ đây Lăng Vu Đề không phải sợ cái khác, nếu như nội dung tình tiết đi theo hướng bình thường...

Vậy cô sẽ cẩn thận đóng vai một Quý phi điêu ngoa, xem nữ phụ cùng nữ chính đấu với nhau, cô chỉ cần xem trai cò cắn nhau!

Nhưng cô biết, chắc chắn nội dung tình tiết sẽ không ngoan ngoãn được.

Cho nên cô mới lo lắng!

Hầy ~ quên đi, dù sao bây giờ cô đã đến rồi, chỉ có thể đi đến đâu xem đến đó.

Kế trước mắt... Đương nhiên chính là phải cố gắng làm một Quý phi "điêu ngoa" xứng chức.

Lăng Vu Đề biết lúc này nam phụ đang ở chỗ nữ phụ, cho nên cô mới một mực muốn chạy qua chỗ nữ chính!

Cô đâu có chuyên môn tới tìm nam phụ, không cần phải đi ngăn cản thật.

Xách đèn lồng đi trên đường lát đá cuội ở Ngự hoa viên, Lăng Vu Đề giả vờ không biết mà hỏi Tử San phía sau: "Hôm nay Hoàng thượng tới cung nào?"

Tử San hơi cúi thấp đầu, cung kính trả lời: "Nghe nói, Hoàng thượng ra khỏi Ngự thư phòng rồi đi tới chỗ Tuyết phi nương nương."

Lăng Vu Đề giương cằm lên, tỏ vẻ xem thường hừ một tiếng: "Hóa ra là đi tới chỗ nữ nhân kia! Hừ —— Hoàng thượng cũng thật là, đồng ý đến thăm kẻ ngốc kia!"

Tử San không nói gì nhưng lòng nàng ấy không đồng tình đối với từ "kẻ ngốc" trong miệng Lăng Vu Đề... Trước đó nàng ấy từng gặp Tuyết phi một lần, dáng vẻ kia nào có giống kẻ ngu dại!

Đương nhiên, trong lòng nàng ấy nghĩ như vậy, ngoài miệng không dám nói ra ——

Cung điện của Tuyết phi Nhược Phi Tuyết cách cung điện của Lăng Vu Đề không xa, đi nhanh lên một chút thì cũng tốn khoảng mười lăm phút...

Tại sao Lăng Vu Đề biết rõ là nam phụ ở chỗ nữ phụ nhưng còn muốn đi tìm nữ chính thế nhỉ?

Còn không phải là vì Lăng Vu Đề muốn tận lực không phá hoại nội dung tình tiết, cô chỉ muốn chờ!

Chờ...

Chí ít... Chờ nữ phụ hỗ trợ đưa nữ chính đi!

Bằng không cuối cùng nữ chính lựa chọn nam phụ, vậy thì Lăng Vu Đề cô cùng nam chính tính làm sao?

Cô cũng không muốn đoạt suất diễn của nữ phụ——

Bởi vì Hoàng đế vẫn chưa có Hoàng hậu cho nên tính theo phân vị, ngoại trừ Thái hậu nương nương, người có phân vị cao nhất chính là Lăng Vu Đề!

Tính ra, nguyên thân này chính là biểu muội của Hoàng đế.

Bởi vì Thái hậu chính là cô mẫu của nguyên thân.

Tại sao mấy tên Hoàng đế kia, tên nào cũng sẽ có một phi tử là biểu muội thế?

Lăng phụ - cha của nguyên thân là một đại tướng quân chỉ trung với Hoàng đế, còn là cậu ruột Hoàng đế. Hoàng đế khôn khéo biết ông ngu trung thế nên phong con gái một của Lăng phụ làm Quý phi, làm bộ thật lòng yêu thích thì càng có thể áp chế lại Lăng phụ!

Cho nên Hoàng đế yên tâm về Lăng phụ hơn những kẻ khác, nguyên thân Lăng Vu Đề đây chỉ cần cả đời ngốc đến cùng thì vẫn là một kẻ ngu si hạnh phúc...

Vừa vào đến cung diện của Nhược Phi Tuyết, mấy cung nữ thái giám kia lập tức quỳ xuống đất hết, không dám thở mạnh.

Lăng Vu Đề hành động thô bạo, trực tiếp sải bước đi vào tẩm điện của Nhược Phi Tuyết.

Vào lúc này Nhược Phi Tuyết vừa tắm rửa xong, chuẩn bị lên giường ngồi đọc sách.

Cầm sách trong tay, người còn chưa đi đến giường, Lăng Vu Đề cũng đã đi vào.

Nàng hơi nhíu một hồi sau đó giãn ra, sắc mặt bình tĩnh: "Thần thiếp gặp qua Quý phi tỷ tỷ."

Chếch thân hạ người hành lễ với Lăng Vu Đề.

Nhìn Nhược Phi Tuyết chỉ mặc xiêm y cúp ngực màu tím nhạt bán trong suốt, Lăng Vu Đề khinh bỉ cười lạnh một tiếng.

Cô không có trả lời, sau khi đưa đèn lồng cho Tử San, cô tới ghế trên rồi ngồi xuống.

Lăng Vu Đề không có để Nhược Phi Tuyết đứng dậy nhưng Nhược Phi Tuyết tự mình lên, nàng nhàn nhạt nhìn Lăng Vu Đề: "Không biết Quý phi tỷ tỷ đến đây vào giờ này là có chuyện gì?"

Nữ chủ này... Rõ là từ hiện đại xuyên đến mới nửa tháng, vậy mà ăn nói có nét nho nhã!

Chậc ~ năng lực thích nghi thật là tốt!

"Có chuyện gì?! Nghe nói hôm nay Hoàng thượng đến chỗ ngươi dùng bữa?"

Lăng Vu Đề mặc váy xòe màu đỏ chói, vẫn chênh lệch một chút so với màu đỏ tươi của Hoàng hậu.

Trên váy xoè thêu hoa mẫu đơn tinh xảo, diễm lệ phi phàm, phụ trợ cho gương mặt xinh đẹp diễm lệ của Lăng Vu Đề càng thêm ngạo mạn.

Nhìn Lăng Vu Đề như vậy, trong mắt Nhược Phi Tuyết xẹt qua tia xem thường.

Một người đàn ông mà thôi, một tên ngựa giống mà thôi.

Vậy mà khiến những người đàn bà này ngươi tranh ta đoạt kịch liệt như thế kia, thực sự tẻ nhạt!

"Quả thực Hoàng thượng dùng bữa ở chỗ thần thiếp, chỉ là sau khi dùng bữa tối xong, Hoàng thượng đã rời đi."

Nhược Phi Tuyết cụp mắt xuống, khiến người ta không thấy rõ vẻ mặt của nàng.

Lăng Vu Đề trợn to mắt trừng Nhược Phi Tuyết: "Rời đi? Đi đâu?!"

"Thần thiếp không biết."

Lăng Vu Đề nghiến răng nghiến lợi, bật dậy: "Nếu để cho bổn cung biết Hoàng thượng tới chỗ phi tần nào, nhất định phải... Hừ!"

Thả một câu "hung ác", Lăng Vu Đề "lòng không cam tình không nguyện" rời khỏi cung điện của Nhược Phi Tuyết.

Ra khỏi cung của Nhược Phi Tuyết rồi, Lăng Vu Đề đi thẳng một mạch về phía trước như than lửa đang cháy dưới lòng bàn chân.

Tử San chạy bước nhỏ mới có thể đuổi kịp Lăng Vu Đề, nhìn hướng đi của nương nương nhà mình, không phải là điện Minh Tâm, cũng không phải là tẩm điện của một vị nương nương nào đó. Tử San dừng một chút, tiến đến bên người Lăng Vu Đề hỏi một câu.

"Nương nương, người muốn đi đâu?"

Nghe tiếng, Lăng Vu Đề ngừng lại.

Cô quay đầu ngắm nhìn bốn phía, lúc này trời đã tối, cũng may khắp nơi trong cung đều lên đèn nên không có tối trời tối đất.

Nhưng trông nơi này cũng không phải phương hướng về cung điện của cô...

Vỗ đầu mình, cô vừa diễn, vừa xuất thần đi nên căn bản không có xem bản thân đi về hướng nào!

Tử San nhìn nương nương nhà mình, trong lòng nghĩ là có cần mời thái y xem cho nương nương nhà mình hay không.

Bắt đầu từ buổi chiều, nương nương đã rất kỳ quái!

Lăng Vu Đề cũng không biết mình đã bị cung nữ bên cạnh hoài nghi rằng đầu óc có vấn đề. Cô vòng lại, thản nhiên đi về hướng dẫn đến cung điện của mình ——

Sau khi trở lại điện Minh Tâm, Lăng Vu Đề trực tiếp đi tới phòng tắm. Các cung nữ vội vã đổ nước nóng vào trong bồn tắm lớn làm từ bạch ngọc.

Lăng Vu Đề được cung nữ hầu hạ cởi váy xòe dày nặng trên người đi.

Trời thì nắng to, mặc trên người tới tận ba, bốn lớp xiêm y.

Vẫn là hiện đại tốt, có thể mặc áo hở lưng quần ngắn, còn có điều hòa!

Quả nhiên vẫn là làm nhiệm vụ ở thế giới hiện đại tốt hơn ~

Lười biếng khoát tay một cái, ra hiệu tất cả cung nữ lui ra.

Nước trong bồn tắm lớn chưa đến ngực, vừa đủ ấm, bên trong có rải cánh hoa thơm ngát.

Lăng Vu Đề nhắm mắt lại, toàn thân thả lỏng tựa vào bồn tắm.