Công Lược Nam Phụ

Chương 220: Công lược gian thần Tả tướng (31)




Edit: Aya Shinta

Lăng Hoán Đông đang chuẩn bị mắng Lăng Vu Đề dừng một chút: "Phụ thân..."

Lăng Thư Kiệt không để ý đến Lăng Hoán Đông, chỉ mỉm cười nhìn Lăng Vu Đề: "Đoan Mộc cô nương, thực sự rất xin lỗi, bởi vì dung mạo ngươi thực sự là quá giống tiểu nữ, vậy nên mới nhận lầm người. Xin thứ lỗi!"

Lăng Vu Đề hừ lạnh một tiếng: "Được! Ta đại nhân không chấp tiểu nhân, không chấp nhặt với hắn!"

Nói xong, Lăng Vu Đề thuận thế ngồi xuống trở lại.

"Ngươi -- "

Lăng Hoán Đông trừng Lăng Vu Đề, muốn nói thêm mà lại bị Lăng Thư Kiệt ngăn cản. Sau đó ông lôi kéo hắn ở Lăng Vu Đề hàng đơn vị trí bên cạnh ngồi xuống.

Lăng Vu Đề cười đắc ý, còn trừng lại Lăng Hoán Đông đang nhíu mày, sau đó bị Lăng Hoán Đông nhìn chằm chằm.

Lăng Thư Kiệt thấp giọng quát lớn bên tai Lăng Hoán Đông: "Đây là Huyền Dương điện, là nơi ngươi có thể hồ đồ sao?!"

"Nhưng phụ thân, có thể tùy ý cho tiện nhân Lăng Vu Đề đắc ý vênh váo sao?!"

Ả ta khiến đời trước của muội muội mình thành ra như thế, làm sao mình đồng ý nhìn thấy ả sống thích ý như vậy?!

Đúng, Lăng Hoán Đông biết Lăng Mộ Lam sống lại. Bởi vì Lăng Mộ Lam cho rằng, người duy nhất trên cõi đời này mà nàng có thể tin tưởng chính là Lăng Hoán Đông. Thế nên nàng đã kể lại đời trước của mình cho Lăng Hoán Đông.

Nên có thể nói rằng Lăng Hoán Đông hận Lăng Vu Đề thấu xương. Hận không thể uống máu, ăn thịt!

Đương nhiên Lăng Vu Đề cũng biết điểm này, có điều cô không thèm để ý là được rồi!

Có Đoan Mộc Thanh Duyệt, có dị năng của cô.

Lăng Hoán Đông, chỉ là vai hề mà thôi!

"Ngươi muốn mất mặt, hay là muốn đắc tội với Đoan Mộc Thanh Duyệt!?"

Lăng Thư Kiệt làm Lăng Hoán Đông nhanh chóng bình tĩnh lại, chỉ là tầm mắt của hắn trước sau đều đặt ở trên người Lăng Vu Đề. Điều này làm cho Đoan Mộc Thanh Duyệt vô cùng không vui, trong lòng tính toán phải móc xuống cặp mắt khó coi của Lăng Hoán Đông thế nào đây!

Lăng Vu Đề lại không có cảm giác gì, tự mình ăn. Ăn hết một cái đĩa bánh ngọt rồi lại có cung nữ dâng đĩa mới lên, đúng là để Lăng Vu Đề ăn suốt mùa!

Rất nhanh thì những đại thần kia đã đến đủ. tiếp theo chính là sứ giả của Đại Kỳ và Đại Thành quốc.

Sứ giả của Đại Kỳ quốc chính là thái tử điện hạ Kỳ Khải Nam, Lăng Vu Đề nhìn, cao to uy mãnh, oai hùng bất phàm, có khí thế của một tướng quân, lại có quý khí của dòng dõi hoàng thất, đúng là một soái ca mị lực đấy!

Mà sứ giả của Đại Thành quốc là một vị quan ngoại giao có chức quan không thấp, tuổi tác rất lớn, râu dài màu xám trắng, vừa gầy vừa lùn!

Một tiếng: "Hoàng thượng giá lâm, thái hậu nương nương giá lâm --" chính là Hoàng Đế, Thái Hậu cùng các vị phi tần đã đến.

Chúng thần quỳ trên mặt đất, Lăng Vu Đề hơi giương mắt lên nhìn.

Lăng Vu Đề liếc mắt thì thấy Lăng Mộ Lam ăn mặc cung trang xanh nhạt, đang dẫn đầu chúng phi tần.

Ánh mắt của Lăng Mộ Lam rất lạnh, coi trời bằng vung. Sau đó nàng liền phóng tầm mắt tới trên Hướng Dĩ Thần đã kích động đi ra khỏi đoàn người.

Trong con ngươi luôn chất băng này, nháy mắt đong đầy nước mắt oan ức, nàng lại cố nén không có khóc, điều này làm cho Hướng Dĩ Thần càng thêm đau lòng.

Nếu như không phải trường hợp này không cho phép thì Hướng Dĩ Thần cũng đã trực tiếp xông lên phía trước ôm Lăng Mộ Lam rồi.

Nhìn nam nữ chủ liếc mắt đưa tình, Lăng Vu Đề đưa tay chà xát cánh tay của mình. Đoan Mộc Thanh Duyệt một bên quan tâm nhìn Lăng Vu Đề: "Làm sao? Là lạnh sao?"

Lăng Vu Đề lắc đầu: "Không, ta bị buồn nôn thôi!"

Buồn nôn? Có ý gì?

Nhìn thấy sự khó hiểu trong mắt Đoan Mộc Thanh Duyệt nhưng Lăng Vu Đề cũng không có giải thích.

Hoàng Đế đứng bên người Lăng Mộ Lam thấy nàng ta cùng Hướng Dĩ Thần như vậy thì mặt y cũng đen. Y trừng Hướng Dĩ Thần một chút, sau đó đi tới long ỷ rồi ngồi xuống.

Điều tiết tâm tình của mình rồi Hoàng Đế mới cười lên tiếng: "Các khanh bình thân!"

"Tạ hoàng thượng -- "

Đại thần cùng gia quyến vào chỗ lần nữa, sau đó Hoàng Đế mới mở miệng: "Hôm nay là giao thừa, lại có sứ thần của Đại Kỳ quốc cùng Đại Thành quốc đến đây đưa lễ. Cung yến năm cũng như năm rồi, chư vị ái khanh không cần giữ lễ tiết!"

Hoàng Đế vừa dứt lời thì cũng giống như trong kịch tình, thái tử Đại Kỳ quốc bắt đầu hiến lễ, sau đó chính là Đại Thành quốc, rồi bắt đầu xem biểu diễn. Tiếp theo chính là các phi tần biểu diễn tài nghệ.

Trong kịch tình, Lăng Mộ Lam dựa vào một vũ đạo tên là Phi Thiên Vũ nên đã khiến Kỳ Khải Nam vừa gặp đã thương!

Nãy giờ Lăng Mộ Lam mải mê chơi trò mắt đối mắt với Hướng Dĩ Thần nên căn bản cũng không có để ý đến Lăng Vu Đề ngồi ở bên cạnh Đoan Mộc Thanh Duyệt.

Lăng Vu Đề cũng không thèm để ý đến việc nàng không thấy mình, từ lúc bắt đầu thì cô cũng chìm đắm trong mỹ thực rồi.

Chờ các phi tần đều biểu diễn xong thì đến phiên Lăng Mộ Lam. Khi đi ngang qua vj trí của Lăng Vu Đề, nàng mới lập tức nhìn thấy mặt Lăng Vu Đề.

Không biết là bởi vì nhìn thấy Lăng Vu Đề nên chấn kinh, hay là bởi vì nhìn thấy khuôn mặt "hoàn hảo không chút tổn hại" của Lăng Vu Đề, Lăng Mộ Lam không cẩn thận lảo đảo một hồi, có khả năng là chân trước câu vào chân sau, hoặc là chân sau câu đến chân trước.

Liền như vậy, đẹp đẽ dẹo chân té sấp mặt.

Hướng Dĩ Thần vội vã vọt khỏi chỗ ngồi, sau đó ôm Lăng Mộ Lam mà đau lòng: "Lam Nhi, nàng thế nào? Thái y, nhanh truyền thái y!"

Lăng Vu Đề không biết nên cười hay là nên trợn trắng mắt, không phải là té lộn mèo một cái thôi à! Không có cụt tay thiếu chân mà cuồng loạn gào thét truyền thái y như vậy sao?!

Chậc chậc, nam chủ này, ngươi không nhìn thấy Hoàng Đế nhà ngươi mặt đen tới nỗi có thể nhỏ ra mực, mẫu hậu nhà ngươi tức đến đỏ mặt, cùng với những đại thần kia, ánh mắt ý tứ sâu xa của các sứ giả kia hả?

"Người đâu, truyền thái y, đỡ Hiền phi nương nương xuống trị liệu!" Nói câu này, Hoàng Đế hầu như phải cắn răng mà nhằn ra.

Các cung nữ vội vã đoạt lấy Lăng Mộ Lam từ trong lòng Hướng Dĩ Thần, đỡ nàng đi ra ngoài.

Lăng Mộ Lam bị thương, dĩ nhiên không có cách nào biểu diễn Phi Thiên Vũ trong kịch tình. Đối với điệu Phi Thiên Vũ kinh diễm toàn trường kia, thực ra Lăng Vu Đề chờ mong lắm đấy!

Vào lúc này thì hay rồi, không được xem.

Có điều, không thể trách cô nha! Chỉ có thể trách Lăng Mộ Lam nhát gan, vậy mà sau khi nhìn thấy mặt cô thì bước đi cũng chẳng nên thân [ nhún vai ]...

Tầm mắt xoay một cái, Lăng Vu Đề nhìn về phía thái tử Đại Kỳ quốc ngồi ở đối diện cô.

Lăng Mộ Lam không có cách nào biểu diễn Phi Thiên Vũ được, nên có phải là thái tử Đại Kỳ quốc sẽ không yêu Lăng Mộ Lam đúng chứ?

Có điều, coi như lần này thái tử Đại Kỳ quốc sẽ không yêu Lăng Mộ Lam. Đoan Mộc Thanh Duyệt cũng là sẽ hợp tác với hắn phải không?

Lăng Mộ Lam đi rồi, lập tức có một phi tần khác lên đài biểu diễn.

Tuy Hướng Dĩ Thần đã về vị trí, nhưng thủy chung mất tập trung. Rất nhanh thì hắn lặng lẽ trốn đi.

Nhìn cái mặt lúc đen xì lúc xanh mét của Hoàng Đế, Lăng Vu Đề kéo kéo ống tay áo Đoan Mộc Thanh Duyệt. Sau đó cô tiến đến bên tai hắn nói: "Lần này Hoàng Đế cùng Vệ vương, sợ là triệt để cắt đứt chứ?"

Đoan Mộc Thanh Duyệt đưa tay vuốt ve mặt cô, không nói gì.

Aya: Bão sắp vô, đi tắm bão không?

Nãy Aya hỏi ba là "Ba ơi, "ngồi xuống lần nữa" hay là "lần nữa ngồi xuống" thế?". Sau đó Aya diễn tả một đống ngữ cảnh (là đoạn đại thần cùng gia quyến ngồi xuống ấy).

Cuối cùng ba Aya quất một câu "Ngồi xuống lại."