Công Lược Nam Phụ

Chương 206: Công lược gian thần Tả tướng (17)




Edit: Aya Shinta

Lăng Hoán Đồng còn muốn nói thì đã bị Lăng Thư Kiệt phất tay cắt ngang: "Được rồi! Mặc kệ nàng ta có phải là Vu Đề hay không, ta thà không có đứa con gái không biết liêm sỉ như vậy! Các con, chớ trêu chọc Đoan Mộc Thanh Duyệt!"

"Phụ thân..."

Lăng Hoán Đông còn muốn nói, lại bị Lăng Mộ Lam ngăn cản.

Nàng nhìn Lăng Thư Kiệt: "Đã đi một ngày đường rồi, phụ thân cũng nghỉ ngơi sớm một chút!"

Nhìn con gái lớn có tri thức hiểu lễ nghĩa, lại hiểu chuyện ngoan ngoãn của mình, nét mặt của Lăng Thư Kiệt nhu hòa một chút: "Ừm, các con cũng vậy!"

Nói xong, ông liền xoay người trở về phòng.

Lúc này Lăng Hoán Đông mới không hiểu được mà nhìn muội muội của mình: "Tại sao vừa nãy không để ta nói?!"

"Ca ca, phụ thân cũng đã nói như vậy rồi, đương nhiên nên có chừng có mực!"

"Nhưng mà đành buông tha cho con tiện nhân Lăng Vu Đề kia như vậy sao?!"

"Đại ca, làm sao huynh có thể động một chút mà có thể gọi nhị tỷ là tiện nhân như vậy! Mọi người đều là người một nhà..."

Lăng Mỹ Huyên mềm mỏng nói một câu, như thể là đang bất công thay cho Lăng Vu Đề.

Lăng Mộ Lam chuyển tầm mắt qua trên người Lăng Mỹ Huyên, nữ tử Lăng gia đều có sắc đẹp thượng thừa, Lăng Mỹ Huyên cũng không ngoại lệ.

Nàng ta chỉ nhỏ hơn Lăng Vu Đề gần nửa tháng mà thôi, gần đây, Tạ di nương đang chọn vị hôn phu cho nàng ta.

Có điều, Lăng Mộ Lam thấy rằng Tạ di nương cùng Lăng Mỹ Huyên, đều là những kẻ không lật nổi sóng gió mà thôi, thế nên cũng chẳng để bọn họ vào mắt.

Đáng tiếc, có những lúc, chính là những người không đáng chú ý kia, sẽ cho ngươi một đòn trí mạng!

Lăng Mộ Lam kéo kéo cánh tay Lăng Hoán Đông: "Đại ca, đi thôi."

Lăng Hoán Đông gật đầu, hừ một tiếng với Lăng Mỹ Huyên rồi theo Lăng Mộ Lam rời đi.

Lăng Mỹ Huyên nắm chiếc khăn gấm thật chặt: "Lăng Mộ Lam, ngươi không để ta vào mắt. Một ngày nào đó, ngươi sẽ thảm hại dưới chân ta, ta, bảo đảm!"

Đối mắt của nàng nhìn theo hướng Lăng Mộ Lam rời khỏi, sự tàn nhẫn trong ánh mắt kia đã lật đổ hình tượng ôn nhu nàng ta cố duy trì.

"Được rồi Huyên Nhi, chúng ta trở về phòng nghỉ ngơi đi." Tạ di nương nhẹ nhàng ôm lấy bả vai Lăng Mỹ Huyên.

Từ khi mẹ đẻ của Lăng Vu Đề đi, mọi việc to nhỏ trong hậu viện đều do Lăng Mộ Lam quản lý.

Trong lòng Tạ di nương, thực ra cũng bất mãn hết sức với Lăng Mộ Lam!

Cho nên, nếu để cho bà tìm được phương pháp có thể đả kích Lăng Mộ Lam, bà nhất định sẽ sử dụng mà không chút do dự nào!

Đến lúc đó, Lăng gia, cũng chỉ có con gái của bà!

"Muội muội, Lăng Vu Đề kia..."

"Đương nhiên ta sẽ không bỏ qua cho Lăng Vu Đề!" Tuy nàng không thể xác định Đoan Mộc Thanh Nhã có phải là Lăng Vu Đề hay không.

Nếu nàng ta là Lăng vu Đề thật, như vậy, nàng nhất định sẽ không bỏ qua cho Lăng Vu Đề!

Cho dù, nàng cũng kiêng kỵ Đoan Mộc Thanh Duyệt...

"Được rồi, ca ca trở về phòng nghỉ ngơi đi! Muội muội cũng trở về phòng."

Lăng Hoán Đông là tên muội khống đến mười phần, muội muội nói cái gì vậy thì là cái đó.

Nếu muội muội đã nói như vậy, đương nhiên hắn cũng là ngoan ngoãn yên tĩnh lại!

Bởi vì buổi trưa Đoan Mộc Thanh Duyệt không có dùng bữa nên Lăng Vu Đề đặc biệt dặn dò cho người đưa nguyên liệu nấu ăn tới đây, cô tự mình chuẩn bị bữa tối cho Đoan Mộc Thanh Duyệt ở trong nhà bếp nhỏ.

Đoan Mộc Thanh Duyệt vốn đã nói không cần bữa tối, thế nhưng Lăng Vu Đề vẫn làm.

Sau khi làm xong, Lăng Vu Đề đặt bữa tối ở trên khay, đưa đến phòng cho Đoan Mộc Thanh Duyệt.

"Chủ nhân, ngài không muốn dùng cơm nên ta cố ý nấu cháo. Là cháo cam tùng, tốt cho tì vị!"

Lăng Vu Đề vừa múc một chén cháo nhỏ, vừa nói.

Đoan Mộc Thanh Duyệt đang ngồi ở trên giường xem thẻ tre dừng một chút, hắn nghiêng đầu nhìn Lăng Vu Đề.

Lăng Vu Đề không có đeo khăn che mặt, dung mạo của cô xác thực không dễ nhìn, ánh nến mờ nhạt chiếu vào trên người cô lại có loại ý vị khác.

Hương vị của cháo cam tùng tràn ngập, không biết là bởi vì cháo quá thơm hay là hắn đúng là đang đói bụng.

Thế mà hắn lại đột nhiên muốn ăn.

Đặt thẻ tre qua một bên, Đoan Mộc Thanh Duyệt vén chăn lên rồi xuống giường.

Hắn khoác áo choàng, ngồi ở trước bàn, Lăng Vu Đề đặt cháo trước mặt hắn.

"Ngươi dùng bữa tối chưa?" Đoan Mộc Thanh Duyệt nhìn Lăng Vu Đề rồi hỏi.

Lăng Vu Đề nhếch môi cười nói: "Ừm, khi nấu cháo cho chủ nhân thì đã dùng qua bữa tối rồi!" Chính là bữa tối được cung nhân đưa tới.

Đoan Mộc Thanh Duyệt gật đầu, sau đó cầm lấy muỗng sứ, bắt đầu húp cháo.

Quả thực cháo cam tùng rất ngon, mùi vị của cam tùng đặc biệt nồng đậm!

Đoan Mộc Thanh Duyệt luôn ăn uống tương đối lại dùng tới hai bát cháo, Lăng Vu Đề rất vui vẻ!

Sau khi hầu hạ Đoan Mộc Thanh Duyệt rửa mặt, Đoan Mộc Thanh Duyệt ngồi ở trên giường nhìn Lăng Vu Đề: "Tiểu Nhã, sau này đồ ăn của ta, liền do ngươi chuẩn bị đi."

Lăng Vu Đề gật đầu: "Vâng!"

Cái này gọi là "Muốn bắt được trái tim của một người đàn ông, đầu tiên phải bắt được dạ dày của anh ta"!

Lăng Vu Đề rất vui mừng vì tâm hồn ăn uống mà cô để tâm học trù nghệ!

Lúc này, trong lòng cô đã bắt đầu lên kế hoạch sau mỗi ngày đều sẽ làm đồ ăn ngon cho Đoan Mộc Thanh Duyệt, rồi các món ăn tốt cho sức khỏe!

"Được rồi, ngươi cũng xuống nghỉ ngơi đi."

"Vâng!"

Lăng Vu Đề trở lại trong phòng của mình, vừa tháo tóc, vừa nghĩ đến Lăng Mộ Lam.

Sợ là Lăng Mộ Lam có thể xác định rằng cô chính là Lăng Vu Đề.

Cô không sợ Lăng Mộ Lam nhận ra, dù sao cũng đã có phòng bị.

Hơn nữa, cô còn có giá trị vũ lực mà Lăng Mộ Lam không có: Dị năng hệ thủy!

Vậy cho nên, Lăng Mộ Lam không thể gây tổn thương đến cô!

Cho tới việc cảm giác của Đoan Mộc Thanh Duyệt đối với Lăng Mộ Lam, cô đã nghĩ rằng Đoan Mộc Thanh Duyệt sẽ không sinh ra tình cảm gì đối với Lăng Mộ Lam cả.

Thế nhưng, hôm nay Đoan Mộc Thanh Duyệt đã nhìn Lăng Mộ Lam mấy lần rồi.

Việc này không phù hợp với phong cách của Đoan Mộc Thanh Duyệt!

Đoan Mộc Thanh Duyệt có thể yêu thích Lăng Mộ Lam sớm hơn không nhỉ?!

Cầm lấy cây lược trên bàn trang điểm chải tóc, cô giương mắt nhìn mình trong gương.

Đoan Mộc Thanh Nhã...

Đoan Mộc Thanh Duyệt...

Chỉ cách biệt một chữ, người có được thông tin thì biết rằng.

Đoan Mộc Thanh Nhã, cũng không phải là một cái tên Đoan Mộc Thanh Duyệt tùy tùy tiện tiện nghĩ ra!

Trong kịch tình từng đề cập tới một lần, Đoan Mộc Thanh Duyệt từng có một người em gái, tên là Đoan Mộc Thanh Nhã!

Nếu như không phải Lăng Vu Đề nghiên cứu nội dung trong vở kịch có liên quan đến Đoan Mộc Thanh Duyệt nhiều lần, cô cũng sẽ không để ý đến, Đoan Mộc Thanh Duyệt còn có một muội muội!

Đoan Mộc Thanh Nhã cùng Đoan Mộc Thanh Duyệt là Long Phượng thai, nàng ấy chỉ kém Đoan Mộc Thanh Duyệt năm phút.

Sức khỏe của Đoan Mộc Thanh Duyệt không tốt từ trong bụng mẹ thì có, nhưng đó không phải là bệnh, mà là độc!

Mặc dù là song thai, nhưng chất độc kia chỉ bị một mình Đoan Mộc Thanh Duyệt hấp thu.

Cũng là nguyên nhân dẫn đến việc từ nhỏ hắn đã yếu ớt, nhiều lần suýt nữa chết!

Tới đây, liền không thể không nói đến thân thế của Đoan Mộc Thanh Duyệt.

Đoan Mộc, đã từng là một dòng dõi hoàng tộc của một quốc gia nhỏ là "Xích quốc".

Mà Đoan Mộc Thanh Duyệt là nhi tử của thân vương Xích quốc.

Năm Đoan Mộc Thanh Duyệt chín tuổi, Xích quốc bị Đại Diễn quốc chiếm đoạt, lúc đó là do tiên hoàn của Đại Diễn quốc ngự giá thân chinh.

Người trong hoàng thất, ngoại trừ hắn cùng muội muội Đoan Mộc Thanh Nhã dung mạo kinh người nên bị tiên hoàng Đại Diễn quốc vừa ý, thì những người khác đã bị đánh chết tại chỗ!

Trên đường bị mang về kinh, tiên hoàng Đại Diễn quốc phát điên cường bạo Đoan Mộc Thanh Nhã mới có chín tuổi.

Nếu không phải Đoan Mộc Thanh Nhã thề sống chết che chở cho Đoan Mộc Thanh Duyệt thì hắn cũng sẽ chịu độc thủ rồi.

Aya: 0051 sắp mở ra một dịch vụ mới *cười trộm tập 2*.