“Lagrange?” Bùi Y chống cằm, nhớ lại hình tượng một con vu yêu hóng chuyện: “Em nhớ mang máng hắn đã tự chôn mình rồi.”
Louis nhún vai: “Hiển nhiên hắn lại chui ra từ trong đất.
Chắc là do dịch ma quấy rầy giấc ngủ của hắn, hoặc là do sắp đến ngày lễ tình yêu, hắn không thể kiềm chế được trái tim rực cháy của mình.”
Bức thư trên tay Louis là do quạ truyền tin đưa tới, liên quân không có bất cứ một sinh vật nào sẵn sàng làm chân chạy vặt lần này cả.
Cùng với bức thư của phi quạ còn có con dơi nhỏ dịch ma đã bị làm thành tiêu bản.
Louis bỏ con dơi nhỏ dịch ma vào lưng núi bên cạnh, ngồi xếp hàng cùng với ác ma sừng trâu.
Các người chơi có một phó bản mới, bọn họ — được rồi, tạm thời nhìn không ra là có vui vẻ hay không, bởi vì độ khó của phó bản mới thực quá mẹ nó cao.
“Trước khi có thể nhanh chóng thông qua cấp độ khó của phó bản ác ma sừng trâu thì đừng bàn chuyện phó bản mới với tôi.” Tuyên bố bên trên đến từ một đoàn trưởng có cặp mắt thâm quầng đen sì do thức đêm của một đoàn đội nào đó đã phải đánh phó bản ác ma sừng trâu năm lần.
Thành chủ Abi của thành phố ngầm AB sau khi bị trói hai ngày đã giương cờ đầu hàng.
“Thành chủ Louis tôn kính, tôi sẵn sàng chi trả một số lượng tiền bảo lãnh, xin hãy lập tức thả tôi ra.
Cuộc thi cuối năm nay sắp tới rồi, tôi phải trở về chỉnh đốn lại thành phố ngầm AB một chút.”
Louis đồng ý đối phương trả tiền rời đi, Abi còn muốn mang theo thuộc hạ của hắn.
Louis: “Cái này phải hỏi mị ma của ta.
Bọn họ đều là chiến lợi phẩm của mị ma của ta.”
Thuật mị hoặc vốn dĩ có thời hạn nhất định, có thể kiên trì đến chạng vạng sáng ngày hôm sau, các con dân thành phố ngầm AB vẫn còn duy trì hiệu quả si mê làm cho Bùi Y đã rất hài lòng rồi, y không có đạo lý bắt lấy thuộc hạ của Abi không buông tay.
Thế nhưng mà … tiền chuộc vẫn có thể thêm một chút.
Bùi Y nhận được một khoản đủ để xây dựng tầng thứ hai thành phố ngầm của mình, cũng miễn phí nhận được một đám trang bị cùng tọa kỵ làm bồi thường.
Điều này làm cho mị ma vô cùng vui vẻ, y thậm chí ảo tưởng tới thêm vài lần như vậy là y có thể đi lên đỉnh ma sinh, đảm nhiệm danh hiệu thành chủ tuyệt vời nhất năm.
Thế nhưng rất nhanh, anh 17 đi vị diện vực sâu giao lưu luyện kim cùng Beelzebub trở về đã đánh vỡ ảo tưởng của Bùi Y.
Ba Y: “Tỉnh đi, em trai.
Không phải mỗi một thành chủ thành phố ngầm đều giống như Abi.”
Abi trở về thành phố ngầm AB, mị ma nhận tiền cùng thương phẩm, người chơi đạt được kinh nghiệm, tiền cùng phó bản mới, Louis thuận lợi sắp xếp xong Boss thế giới này.
Tất cả đều vô cùng hoàn mỹ.
Ngoại trừ —-
Nơi biên giới của bình nguyên Tro Tàn, một đống khung xương tán loạn bỗng nhiên giật mình.
Một con vu yêu tên là Petz bò ra từ đống xương cốt, hắn sờ soạng khắp nơi: “Ai? Bộ não ta thật vất vả mới tìm về một chút đâu? Ta rõ ràng đặt trong hộp?”
Nửa tháng sau, Lagrange cưỡi xe ngựa hài cốt do ngựa vong linh kéo đi ngang qua bình nguyên Tro Tàn, hắn thấy Petz.
Petz còn đang tìm cái hộp đựng bộ não của hắn.
Lagrange ngăn cản Petz: “Này, ông bạn già của ta, đã lâu không gặp.
Sao ông lại ở chỗ này vậy?”
Petz mê mang mà nhìn Lagrange: “Mi là ai?”
Lagrange nhíu mày, rất nhanh đã phát hiện ra sự khác thường của Petz: “Ma thần của ta, bộ não của ông đâu?”
“Bộ não, bộ não….” Petz đột nhiên ôm lấy đầu, thống khổ cong thân thể.
Lagrange vung lên pháp trượng cho hắn một gậy: “Không sao cả ông bạn già của tôi, ông ngủ một giấc trước đi, tôi sẽ cứu ông.”
————
Bùi Y đang ở thành phố ngầm của mình nghiệm thu tất cả các công trình đã được xây dựng xong.
Ông chủ người lùn phụ trách thi công nói không sai, hắn quả thật vô cùng am hiểu xây dựng kiến trúc cảnh quan.
Cảnh tượng anh hùng đấu ác long được phục khắc giống hệt mấy trăm năm trước — cả khối thổ địa rách nát lại hoang vắng vô cùng, ngay cả cảm giác nôn nóng do hơi thở của rồng tạo ra cũng đều phỏng chế vô cùng tự nhiên.
Di tích thần điện Thần Quang minh sau chiến được phục khắc tuy rằng không trắng tinh như thần điện trên mặt đất, nhưng điều này có liên quan đến kết cấu khoáng thạch dưới nền đất.
Trên thực tế, di tích phục chế thần điện này ở trong thành phố ngầm của Bùi Y đã trắng đến nỗi có chút không hợp với những kiến trúc khác rồi.
Ngoài ra còn có bảo khố của một quốc vương nào đó cùng với những kiến trúc chức năng khác, tất cả đều có bộ dáng khiến Bùi Y vô cùng vừa lòng.
Nhưng mà….Ngay bên cạnh khu phố cửa hàng là một gian cửa hàng tình thú cao ba tầng làm cho Bùi Y có chút rối rắm.
Thành phố ngầm của y, tầng thứ nhất đang định xây dựng thành các hạng mục du lịch trên mặt đất, cửa hàng tình thú lẫn lộn trong này hình như quá mức ái muội?
Ngay khi mị ma đang tự hỏi có cần phải đổi cửa hàng tình thú thành một loại công trình khác không thì một vài người chơi đi làm nhiệm vụ tuần ở thành phố ngầm của mị ma cũng đi ngang qua.
Bùi Y liếc nhìn các con dân của Louis các hạ một cái, định phỏng vấn nhóm người tiêu dùng một chút.
“Chào buổi trưa, các con dân của Ám Dạ Chi Tâm.”
“Là nói chuyện với tôi sao?” Một người chơi khiếp sợ chỉ vào mình.
Đây chính là NPC chủ động bắt chuyện, có phải mình sắp gặp phải nhiệm vụ kỳ ngộ gì?
Một người chơi khác đẩy hắn ra: “Rõ ràng là nói chuyện với tôi.”
“Ông chen cái gì mà chen, mị ma chính là đang nói chuyện với tôi!”
“Chậc, các ông cũng không nhìn xem gương mặt cùng trang bị của mình, thảm không nỡ nhìn.
Nhìn lại tôi đi, mị ma đương nhiên là nói chuyện với tôi.”
Bùi Y mỉm cười nhìn đám sinh vật dưới nền đất trước mắt bắt đầu tranh chấp, không chỉ không ngăn cản mà thậm chí còn muốn bọn họ xung đột mạnh thêm.
Đây là minh chứng cho mị lực của y.
Các người chơi không như mong muốn của Bùi Y, bọn họ sợ hãi nội chiến sẽ dọa sợ NPC, tạm thời đạt được nhận thức chung trong hòa bình.
Một người chơi tiểu ác ma trong đó hỏi: “Ngài có việc gì cần chúng tôi giúp đỡ sao?”
Bùi Y gật đầu: “Ta có một vấn đề cần các cậu cố vấn.”
“Được được, ngài cứ nói.” “Đừng nói một vấn đề, một trăm cái tôi cũng có thể.”
“Các cậu cảm thấy —” Bùi Y chỉ vào cửa hàng tình thú hỏi: “Cửa hàng này mở ở đây sẽ làm cho các cậu có ham muốn đi vào không?”
Cửa hàng? Các người chơi ngẩng đầu nhìn, dòng chữ ‘Cửa hàng tình thú’ chói lọi đập vào mi mắt.
“Tôi đệt, ngày hôm qua còn không treo biển buôn bán.
Hôm nay nhìn lại, kinh hỉ ngoài ý muốn.”
“Đây chính là nơi tôi thích nhất.”
“Xin hỏi cửa hàng này khi nào mở cửa? Các chị gái bên trong là những chủng tộc gì? Giá cả thế nào?””
“Sẽ có mị ma sao? Tôi thích mị ma!”
Bùi Y ngây ngốc một giây: “Các cậu không cảm thấy nó mở ở bên cạnh điểm du lịch có chút…đột ngột à? Hơn nữa, có vẻ vô cùng không có tình thú.”
“À không, một chút đều không đột ngột.
Du lịch a, chính là tới thả lỏng thả lỏng nha, đương nhiên các chị gái xinh đẹp là biện pháp thư giãn tốt nhất.”
“Đúng vậy, không sai.”
“Hơn nữa loại đồ vật như tình thú này đặt ở bên ngoài thì quá tục, chúng tôi muốn xem bên trong, tình thú từ trong ra ngoài mới là có phẩm vị.”
“Xin nhất định mở nó ở chỗ này! Tin tôi đi, nó nhất định sẽ hot!”
Các người chơi gấp không chờ nổi muốn trải nghiệm cách chơi của cửa hàng tình thú.
Bùi Y như suy tư gì: “Cảm ơn các cậu đã đề nghị, ta hiểu rồi.”
————
“Đại nhân, vu yêu Lagrange muốn đến bái phỏng.” Quản gia báo cáo với Louis.
Lúc đó, Louis đang nói chuyện với Server trong đầu.
Server: “A a a a! Louis tôi nói cho anh nghe, tôi đã thành công! Tôi thành công đào một cái động trên vách của hắn! Sau đó anh đoán tôi thấy cái gì?”
Louis: “Chắc không phải là trông thấy lập trình viên ngồi ở đối diện ăn một thứ gọi là mì ăn liền đấy chứ.”
Server: “Sao mà anh có thể nói ra chuyện khủng bố như vậy bằng một khuôn mặt không có biểu tình gì như thế? Nhìn đến lập trình viên là chuyện gì đáng để vui vẻ sao?”
Louis: “Để ta nhắc mi, 10 phút sau ta muốn cùng ăn trưa với mị ma.
Hy vọng mi sẽ không lãng phí thời gian quý giá của ta.”
Server: “Đệt, anh còn chưa từ bỏ à? Mấy ngày nay còn đang kiểm tra toàn mạng, hình thức màu xanh lục còn chưa rời đi dâu.”
Louis: “Chín phút.”
Server: “Được được được, chúng ta nói chính sự.
Thế giới bên cạnh kia, mẹ nó giống hệt như chúng ta, là một thế giới dưới lòng đất! Kinh hỉ không, bất ngờ không?”
Ngón tay thon dài của Louis nhẹ gõ tay vịn: “A, sau đó thì sao?”
Server: “Sau đó tôi phát hiện bọn họ vô cùng yếu, đặc biệt đặc biệt yếu, Goblin gầy như là củ cải muối vậy, ác ma xấu hệt như quái khâu lại.
Tôi nói với anh, tôi vừa mới đào vách tường của hắn thì ý trí thế giới đó đã hét chói tai kêu cứu mạng rồi.
Ha ha ha ha, đúng là vô dụng! Hắn kêu rách cổ họng cũng sẽ không có người đến cứu hắn ha ha ha ha.”
Louis: “….” Hắn cảm thấy Server đang kiêu ngạo quá mức, nghe tiếng cười này đi, một vai ác đủ tư cách.
Server: “Louis, anh có thể yên tâm.
Cho dù về sau thế giới trò chơi của chúng ta đột nhiên va chạm với một thế giới có bối cảnh tương tự khác thì chúng ta cũng có thể kê cao gối mà ngủ, một đường nghiền áp.
Có cảm thấy rất vui sướng hay không? Có phải có một loại khoái cảm cả thế giới đều ở dưới chân mình hay không?”
Louis: “Nếu như đi đến thế giới bên cạnh có thể rời khỏi hình thức màu xanh lục thì ta quả thực sẽ vô cùng vui sướng.”
Server: “Đương nhiên có thể a.”
Louis: “! Ta bắt đầu vui sướng.
Khi nào có thể sắp xếp qua một chuyến? Mi thấy ngày mai thế nào?”
Server: “Ngày mai muốn mở chủ tuyến mới, anh không thể bị lập trình viên phát hiện ra không có mặt, cảm ơn.”
Louis: “Vậy ngày kia, cứ như vậy đi.”
Tắt trò chuyện với Server, Louis bảo quản gia mang Lagrange tiến vào.
“Sắp xếp cho hắn dùng cơm trước, không được quấy rầy ta cùng mị ma.”
Quản gia tỏ vẻ đã hiểu, nhưng khi hắn quay trở lại tìm kiếm Lagrange thì hắn nhận ra kiếp sống quản gia hoàn mỹ của hắn đã bị đe dọa một chút.
Mị ma đang giao lưu với Lagrange.
Hoặc là nói, là Lagrange đơn phương giao lưu với mị ma.
“Cậu nhất định biết rất nhiều tiểu thư mị ma, cậu có nghĩ tạo hình của ta hôm nay sẽ được các cô nương xinh đẹp yêu thích không?”
Bùi Y đánh giá Lagrange từ trên xuống dưới một lần, không thể không mở miệng nói: “Nếu anh đổi một chủng tộc khác thì ta nghĩ các nàng sẽ thích.”
Trong mắt Lagrange tràn ngập thống khổ sau khi bị đả kích: “Vì sao? Ta có dáng người tiêu chuẩn, tóc rậm rạp, cường đại mà giàu có.
Đây không phải các tiêu chí khiến nữ giới yêu thích sao?”
Bùi Y: “Nhưng anh là vu yêu a, không có chị gái nào mong muốn một ngày nào đó mình tỉnh lại biến thành vong linh.
Có lẽ, anh có thể thử các cô gái hệ vong linh?”
Hết chương 80..