Hai anh em mị ma bay ở phía trước, Louis cùng Sương Hàn đại công đứng nhìn nhau ở chỗ để tọa kỵ.
Louis: “Cần giúp đỡ không?” Hắn vô cùng chân thành nhìn Sương Hàn đại công.
Thầm nói, nếu cậu thực sự không trị được thì tôi có thể sử dụng những thủ đoạn khác để giúp cậu một chút.
Sương Hàn đại công một khi rời xa Viêm Ma Phí Y thì sẽ tự động biến thành khốc ca cao lãnh.
Hắn nghiêm mặt, kéo dây cương của Bò cạp đuôi sư, lãnh đạm nói: “Cảm ơn, không cần.
Tôi có thể thu phục.”
Louis: “……” Tạm thời tin chuyện ma quỷ này của hắn đi.
Bên cạnh rừng rậm U Ảnh là thành phố ngầm thuộc sở hữu của nhóm Druid hắc ám, nó có một cái tên vô cùng phù hợp với tinh linh dưới lòng đất.
Gọi là “Thành phố ngầm Rừng Rậm Chi Ca” (tiếng hát của rừng rậm).
Thế nhưng hoàn toàn không tương xứng với cái tên “Rừng Rậm Chi Ca” này, cả tòa thành phố ngầm được xây dựng trên một mảnh hóa thạch rừng rậm hình thành do quá trình đốt cháy.
Cây khô cùng cành cây có hình dạng khủng bố tạo thành mê cung chằng chịt, bao vây lấy đại sảnh thành chủ của tòa thành phố ngầm này ở giữa.
Mà lối đi của từng vòng mê cung này cũng nhét đầy các loại cửa hàng, phong cách cũng khủng bố giống hệt vậy.
Quái xúc tu lơ lửng giữa không trung, những cái xúc tu thật dài cuốn lấy tờ rơi chèo kéo khách khắp chốn.
Phí Y quen cửa quen nẻo dẫn em trai xuyên qua mê cung, lúc đầu Bùi Y còn liên tục quay đầu nhìn xem Louis có theo kịp không, không bao lâu thì đã choáng váng đầu óc.
“Đại ca, vừa nãy chúng ta vừa đi qua nơi này mà?”
“Không, không phải.”
“Thực sự không phải á? Em thấy cọng cây mây kia rất quen mắt a?”
“Em nhìn nhầm rồi.
Đó cũng không phải là cây mây, nó là một con yêu quái dây leo.
Tất cả yêu quái dây leo đều có hình dáng như vậy.”
Bùi Y nhìn kỹ cọng cây mây kia, tỏ vẻ vô cùng nghi ngờ với lời nói của đại ca: “Đại ca, không phải anh đang lừa dối em đấy chứ?”
Phí Y: “Em nhìn anh đi, một con ác ma, một con Viêm Ma cấp cao.
Anh sẽ lừa dối em sao? Chẳng lẽ trong lòng em, đại ca cùng đẳng cấp với đám Ngưu đầu nhân mỗi ngày đều kêu ‘đại địa mẫu thân lừa dối mi’ kia à?”
Bùi Y thấy cảm xúc của đại ca trở nên kích động, nhanh chóng vỗ ngực nói: “Đại ca đừng nóng giận, anh đẹp trai hơn Ngưu đầu nhân nhiều.”
Ngưu đầu nhân vừa đi ngang qua động động lỗ tai, trong lỗ mũi phun khí nóng: “Mịa, nếu không phải bọn mi là hai con ác ma thì ta đã đánh bọn mi rồi.
Ngưu đầu nhân bọn ta xấu chỗ nào?
—————–
Nhà ăn của Long tộc nằm ở một tầng nào đó của mê cung, dù sao Bùi Y hoàn toàn không nhớ rõ con đường đã đi qua.
Em gái mặc trang phục nữ hầu, kéo theo một cái đuôi cự long cầm thực đơn hỏi: “Mấy vị?”
Phí Y: “2.”
Bùi Y: “3.
Đại ca, còn có Louis các hạ, rõ ràng anh đã đồng ý cùng ăn cơm.”
“Anh quên mất.” Phí Y ngay cả tìm cớ cũng vô cùng có lệ.
Louis theo sau nhíu mày lại, phát hiện đại ca Viêm Ma cũng không đơn giản.
Em gái cự long nâng mí mắt nhìn qua, xoẹt xoẹt xoẹt viết một chuỗi số trên thực đơn: “Được, 4 vị.
Ở phòng riêng hay là sảnh lớn?”
“Đâu ra mà 4?” Khi Bùi Y hỏi lại thì Phí Y cũng quay đầu nhìn xem, đã thấy Sương Hàn đại công giơ tay lên, ngón trỏ dựng thẳng, liên tục ra hiệu với nhân viên phục vụ “Nhiều hơn một ma”.
Em gái cự long nhét thực đơn vào trong tay Bùi Y: “Muốn ăn cơm thì đi vào, muốn đánh nhau thì đi ra ngoài.
Tiệm này không cung cấp nơi đánh nhau và vũ khí, nhưng mỗi một đồ vật mà ngài đánh hỏng đều sẽ phải bồi thường 100 lần.
Mặt khác bởi vì đã lên thực đơn 4 vị, tiệm chúng tôi không chấp nhận hủy đơn, nếu muốn hủy thì phải trả thêm phí.”
Bốn con ác ma lần đầu tiên đụng tới chuyện này.
Mặt Bùi Y đầy vẻ khiếp sợ: Long tộc tham tài đến mức độ này?
Lúc này Phí Y vô cùng hối hận tại sao lại đến nhà ăn của Long tộc, đi bất kỳ nhà ăn quỷ hút máu nào không phải muốn đánh thế nào thì đánh như vậy sao?
Louis yên lặng phun tào, thì ra trứng màu hỗ động của trương bản đồ này chính là vậy.
Chỉ có Sương Hàn đại công vô cùng vui vẻ: “Không không không, bọn ta vô cùng thân thiện.
Xin cho bọn ta một phòng riêng lớn.”
Em gái cự long tay chân lanh lẹ đưa bốn con ác ma lên phòng VIP xịn nhất: “Sau khi chọn món xong thì lắc lục lạc nhỏ trên bàn, yêu tinh giấy sẽ tự mình chạy về phòng bếp.
Mong các vị có một buổi trải nghiệm mỹ thực của Long tộc vui vẻ.”
Em gái cự long nói xong, cửa phòng “phịch” một tiếng đóng lại.
Em gái cự long hát thầm bước chân nhẹ nhàng đi vào phòng bếp, nàng ấn vang lục lạc trên bàn: “Phòng VIP xịn nhất số 1, bốn con dê béo, tí nữa cứ món nào đắt thì đưa lên.”
Trong phòng, bốn con dê béo, không phải, bốn con ác ma hai mặt nhìn nhau.
Sương Hàn đại công cầm thực đơn cười sung sướng, hắn tự nhận là đã nắm giữ được phương thức chủ chốt để lấy lòng đệ khống, đó chính là lấy lòng em trai của hắn.
Cho nên Sương Hàn đại công cẩn thận tỉ mỉ chăm sóc Bùi Y, vừa cầm thực đơn cho y, vừa bưng trà đổ nước, thậm chí bởi vì dung nhan trong phòng quá nóng mà còn chế tạo hai khối băng đặt xung quanh Bùi Y.
Bùi Y: “….” Vẻ ghét bỏ trên mặt cũng không thể đuổi tên này đi được.
Khóe miệng Louis rất nhỏ mà run rẩy hai lần, Server nhìn trộm nửa ngày cũng không khỏi mà phát ra một đoạn “Ha ha ha ha ha” trong đầu Louis.
Sau đó, trước khi Louis kịp nổi bão, Server vô cùng có cốt khí mà tự đá mình ra khỏi cuộc trò chuyện.
Louis: “…..” Server mở thêm một tổ thì lá gan cũng lớn thêm a.
“Tới tới tới, tiểu Bùi Y ăn cái này, chân thịt ngụy long, đuôi hỏa tích, hai loại thịt này đều nhai rất là ngon.” Sương Hàn đại công cầm dao nĩa, xem tư thế là chuẩn bị tự tay bón đồ ăn.
Louis cảm thấy hắn sắp không chịu nổi, đây căn bản không phải là đồng đội tốt để bám lấy đại ca gì, mà là nhân công thiểu năng trí tuệ!
Còn sớm hơn một bước so với Louis chính là đại ca Viêm Ma.
Phí Y nhìn ác ma Băng Sương cầm dao nĩa tới gần em trai nhà mình, rất giống tư thế Thần Quang Minh đùa giỡn tư tế nhỏ, hắn đột nhiên đứng dậy khỏi ghế, duỗi tay ấn lên đầu Sương Hàn đại công.
“Phanh ——”
Cái bàn được chế tạo từ ma thạch dung nham bị ấn ra một hố nhỏ hình đầu.
Em gái cự long canh giữ ở bên ngoài nháy mắt xông vào: “Cái bàn 2000 ma tinh, bồi thường 100 lần chính là 20 vạn ma tinh, xin hỏi trả thẻ hay là tiền mặt?”
Phí Y cùng Sương Hàn đại công vẫn chưa phân thắng bại, Bùi Y bị nhốt ở giữa hai ma, tiến thoái lưỡng nan.
Louis thở dài đứng lên, tạo ra một tờ chi phiếu đưa cho em gái cự long: “Trước cho ta định sẵn bồi thường 100 vạn.”
Em gái cự long nhận chi phiếu: “Được thôi, chúc ngài chơi vui vẻ.”
—————
“Ha ha ha ha, quá buồn cười.
Tôi cũng không biết NPC lại biết chơi như vậy.”
“Em gái cự long không hề OOC (“Out Of Character”, dịch sang tiếng Việt là “Không hợp với tính cách”.
Từ này là từ thường dùng để đề cập đến lĩnh vực diễn xuất, diễn viên.
Khi nói OOC là nói đến việc không phù hợp với tính cách, khuôn mẫu, hành vi vốn có của ai đó) một chút nào, trình tự của tấm bản đồ rừng rậm U Ảnh này chạy vô cùng tốt a.”
Các em gái tổ cốt truyện mang tai nghe, trước mặt mỗi người đều mở ít nhất ba màn hình lớn.
“Thế nhưng ngoại trừ trình tự chủ ra, ngoài giả thiết kỹ năng của Viêm Ma cùng ác ma Băng Sương thì những cái khác đều lật xe đến nỗi mẹ đẻ như em cũng không quen biết.”
“Mị ma do chị làm tính cách vẫn không lật xe, chỉ là đoạn cốt truyện trước kia viết đã hoàn toàn bị hủy hoại.
Quả nhiên chạy hết bộ trình tự trước tiên chắc chắn sẽ ra vấn đề.”
“Ha ha ha, em nghĩ tới cái đó, chị viết một đoạn trình tự lung tung rối loạn nhưng nó ngoài ý muốn có thể vận hành thành truyện tranh bốn khung bình thường.
Hiện tại chính là, em viết một đoạn cốt truyện, nó trở nên lung tung rối loạn, nhưng ngoài ý muốn đạt được mục đích hấp dẫn người chơi.”
“Từ từ, em có một câu hỏi.
Những cái mảng trắng này được làm xong từ bao giờ vậy? Mấy hôm trước em vẫn còn nghe nói tổ đồ họa tăng ca đến đột tử.”
“Cái này chị biết.
Bọn họ sửa sang lại kho tư liệu sống một lần, phát hiện ra mấy folder bị ẩn giấu, bên trong đó có một số lượng lớn tư liệu sống.
Có lẽ là trước đó đã làm rồi nhưng lại quên mất, hiện giờ sau khi được đưa vào toàn bộ thì mảng trắng trong trò chơi đã ít đi rất nhiều.”
“Không bao giờ còn cần nhìn màng trắng để não bổ, cảm ơn trang trí cùng đồ họa!”
“Emmm, cho nên trận doanh hồng xanh về sau phải làm thế nào? Lão đại nói thả CG này ra, không chỉ muốn nói cho người chơi là NPC vẫn sống vô cùng thoải mái ở nơi mà họ không nhìn thấy, mà còn muốn cho người chơi mong đợi vào phiên bản tiếp theo.
Em thấy, phiên bản sau không có gì bất ngờ thì sẽ chính thức mở cửa.
Thật sự mở PVP nha.
Hiện tại NPC lại phát triển ra tình yêu ngoài ý muốn, em phải dùng cái gì để cứu vớt cốt truyện đối kháng trận doanh của em đây.”
“Các chị em, em có một suy nghĩ lớn mật ——”
……
Nửa giờ sau, văn phòng chủ quản.
Sọ não chủ quản nhảy thình thịch: “Cô nói cốt truyện trận doanh mới mà các cô căn cứ vào sự phát triển tự do của NPC viết ra là cái gì?”
“Sự tranh giành công thụ hồng xanh! Trận doanh hồng chính là Viêm Ma, trận doanh xanh sẽ là Băng Sương ác ma.
Các người chơi chiến đấu vì nhân vật yêu thích của mình, bọn họ sẽ quyết định Viêm Ma ở trên hay là ác ma Băng Sương ở trên!”
“Tôi cho rằng, chúng ta là một trò chơi sắm vai nhân vật thành phố ngầm, chiến đấu hẳn là nhiệt huyết?”
“Chiến tranh nghịch CP, còn chưa đủ nhiệt huyết sao?”
“Nhưng chúng ta đã có một cặp CP bán hủ rồi, Louis cùng mị ma, còn cần phải thêm một đôi sao? Theo tình huống bây giờ của chúng ta thì người chơi thẳng nam chiếm đa số, cách chơi trận doanh này hẳn cũng chủ yếu đều là những người đó, các cô đã suy nghĩ đến cảm nhận của bộ phận người chơi này chưa?”
“Đương nhiên.
Cho nên cách chơi trận doanh của bọn em khá là linh động.
Bọn em đặt vật tư tranh đoạt của trận doanh ở bên cạnh hẻm núi Marquette, để cho cách chơi hỗ động với mị ma liên quan đến điểm cống hiến trận doanh, nhóm thẳng nam không có hứng thú với lão đại của hai bên hồng xanh thì cũng không sao cả.
Bọn họ chỉ cần hứng thú với mị ma là được.
Vì điểm cống hiến, bọn họ sẽ phát ra từ nội tâm, máu chảy đầu rơi, gan lớn nạp tiền, trở thành một thành viên vô cùng trung thành ở hẻm núi dã ngoại bên cạnh.
Mặt khác, theo sự gia tăng của cách chơi trận doanh sau này, chúng ta có thể để cho lão đại của các bên trận doanh phát phần thưởng hỗ động cho những người có điểm cống hiến cao nhất, khen thưởng này không nhất định phải là trang bị, có thể chọn vẻ ngoài hoặc là vật trang sức, món đồ chơi các kiểu.
Người chơi khác cũng có thể sử dụng điểm cống hiến thừa để đổi, như vậy, những đảng thu thập đó cũng sẽ tham dự.”
Chủ quản: “….Các cô đúng là thiên tài.
Trò chơi của chúng ta có nhân tài như các cô đúng là nhặt được bảo.”
Hết chương 46..