Trước cung điện chính của vương cung Rolles, đám kỵ sĩ của quốc vương giơ trường kiếm cùng giáo, liều chết xông về phía Louis. Ánh mắt bọn chúng trống rỗng, tốc độ di chuyển lại nhanh không thể tưởng tượng nổi.
Nếu bảo đám kỵ sĩ hộ vệ quốc vương này vẫn là người thì không bằng nói bọn họ chính là thân xác nhân loại chịu tải ý thức của thế giới.
Louis biến ra một cái lưỡi hái thật lớn trong tay, loại vũ khí này vô cùng giống với lưỡi hái tử thần, ừm…nó chính là lưỡi hái tử thần.
Lưỡi hái tử thần này có cài đặt là có thể bỏ qua tất cả phòng ngự của đối phương, trực tiếp đoạt lấy sinh mệnh của chúng. Nói trắng ra một chút, chính là một thứ có thể quét sạch thanh máu.
Là một vũ khí vô cùng trâu bò đó.
Sau khi Louis lục soát được nó từ trong kho tư liệu liền trực tiếp lấy ra dùng. Không hề quan tâm đến chuyện vũ khí trên tay tử thần trong thế giới trò chơi đột nhiên biến mất xấu hổ đến chừng nào.
Tử Thần: “wtf?”
Đội hộ vệ của quốc vương ngã xuống từng tên từng tên, lực lượng của ý thức thế giới Audi lại tiêu hao nhiều thêm.
Dưới sự thu hoạch điên cuồng của Louis, cảm xúc khẩn trương của Bùi Y bị hưng phấn thay thế. Y múa may roi da trong tay, thỉnh thoảng còn có thể cướp đi vài đầu người từ trong tay ác ma đỉnh cấp.
Bên kia, các người chơi phân tán tìm kiếm bảo khố trong vương cung Rolles. Khi Dịch Bôi Trơn Mị Ma tìm thấy một cái hầm ngầm không có chút nổi bật nào ở một góc, Cầu Cổn Cổn lạc đường đã đến được trước điện chính của vương cung, nơi diễn ra cuộc đại chiến ‘quy mô lớn’.
“Trời má.” trong yy đồng thời vang lên hai tiếng trời má.
Dịch Bôi Trơn Mị Ma: “Tôi tìm được một hầm ngầm!”
Cầu Cổn Cổn: “Tôi thấy anh trai nhỏ mị ma đoạt đầu người của lão Lou.”
Viện Trưởng: “Gì? NPC cũng thích đoạt đầu người à? Quả nhiên cẩu đầu người chỗ nào cũng có.”
“Đây là điểm cần chú ý sao? Trọng điểm chẳng lẽ không phải là mị ma đoạt đầu người từ tay lão Lou nhưng y vẫn còn sống à?”
Cầu Cổn Cổn: “Vô nghĩa, ông nghĩ là ông chắc? Đoạt đầu người từ tay lão Lou, lão Lou quay người trừ sạch khen thưởng của ông.”
Dịch Bôi Trơn Mị Ma: “Hello? Còn có ai nghe tôi nói chuyện không? Tôi nói tôi tìm thấy một cái động.”
Tiểu Phong: “Tôi đến đây. Những người khác nhanh chóng, tập hợp ở tọa độ xxx,xx.”
Các người chơi tập trung đến bên cạnh đường hầm mà Dịch Bôi Trơn Mị Ma phát hiện ra, cửa vào của cái hầm này như là lối vào kiểm tra đường ống nước, nhưng sau khi đẩy ra ngụy trang, lớp chắn màu bạc bên ngoài lại thể hiện ra sự thật không bình thường của nó.
“Như vậy có một vấn đề đây.” Viện Trưởng hỏi: “Dùng cái gì để nổ tung lớp bảo vệ này? Tôi biết pháo hoa ma pháp trước kia có thể, nhưng nó đã bị bỏ rồi.”
Tiểu Phong: “Chỗ này của tôi có đạo cụ luyện kim, nhưng tôi không biết có thể dùng hay không.”
“Là cái gì vậy?” Có đoàn viên hỏi.
Tiểu Phong lấy ra một cái đèn từ trong túi đồ cạnh người, bên trong hình như có một cây nến, phát ra ánh sáng lập lòe mờ nhạt.
Lộc Cộc Lộc Cộc: Cái này không phải là cái gì…cái gì mà, vật trang sức của phó bản cẩu đầu nhân, gọi là ngọn nến không bao giờ tắt. Nhưng hình như bản gốc ở trong tay chị Cổn?”
Cầu Cổn Cổn lộ ra biểu tình ghét bỏ: “Ý, thứ đó thối lắm, mùi kinh khủng luôn.”
Tiểu Phong: “Đúng vậy, cái của tôi là bản phake, mua ở cửa hàng luyện kim Vĩnh Sinh Chi Tửu, lúc mua ông chủ có nói không được lay quá mạnh, bởi vì nó khá dễ nổ. Tôi thấy thành phần của nó không khác pháo hoa ma pháp là mấy, chúng ta thử xem nó có thể nổ hay không đi.”
Nói xong, Tiểu Phong cầm lấy bản phake của ngọn nến không bao giờ tắt, bắt đầu điên cuồng lắc.
Hắn lắc từ trên xuống dưới, từ trái qua phải, giống như đang đổ xúc xắc vậy.
Những thành viên khác nhìn động tác của hắn, nhịn không được lùi về phía sau.
Viện Trưởng: “Phong Vương, Phong Vương tôi thấy được rồi đó, ông mau bỏ ra, tôi thấy ánh sáng của nó không quá bình —-” chữ thường còn chưa nói ra khỏi miệng, chỉ nghe “bùm—-” một tiếng lớn, Tiểu Phong và cả khu vực xung quanh hầm ngầm đều bị thổi bay ra ngoài.
Giao diện tổ đội, ảnh chân dung của đoàn trưởng Tiểu Phong xám xịt lại, vài giây sau, nó lại sáng lên.
Tiểu Phong: “Hình như tôi thấy tôi bị nổ thành vài miếng?”
Viện Trưởng: “Đâu chỉ vài miếng, đều thành mảnh vỡ rồi. Bay ra ngoài cùng với cửa của cái hầm, làm cho cả màn hình đều là mosaic.”
Dịch Bôi Trơn Mị Ma chui đầu vào trong đường hầm nhìn lướt qua: “Giàu rồi giàu rồi, các anh em. Chúng ta đã giàu, phía dưới đều là vàng bạc cùng đá quý.”
【 Đinh —— hoàn thành nhiệm vụ vương đô Rolles. Nhanh khuân vác vàng bạc cùng đá quý về đi. 】
Nhiệm vụ hoàn thành? Đa số người chơi đều không hiểu ra sao.
Thế nhưng rất nhanh, tin tức đoàn đội của Tiểu Phong tìm được bảo khố trong vương cung đã nhanh chóng lan rộng, càng ngày càng có nhiều người di chuyển về phía bảo khố.
Điều này dẫn đến tình trạng trên chiến trường, nhóm NPC phát hiện sao mà con dân của Ám Dạ Chi Tâm lại càng ngày càng ít?
Một người chơi si mê thu gặt đầu người nói cho họ: “Những người biến mất đều đi khuân vác hoàng kim và đá quý cho thành chủ đại nhân, nhưng tôi không đi, chiến trường mới là điểm đến cuối cùng của tôi.”
Huyết tinh lĩnh chủ chỉ huy hắn vừa nghe thấy lời này liền nói luôn: “Được! Chiến trường cần những ma mới như cậu! Từ giờ trở đi, cậu chính là đoàn trưởng của nhóm kỵ binh mới.”
【 Đinh —— chúc mừng người chơi Trên Mặt Cười Hì Hì nhận được danh hiệu Trưởng nhóm kỵ binh mới. 】
Các người chơi: “Này cũng được?”
————-
Lần vung lưỡi hái cuối cùng của Louis đã thu hoạch xong thần quan, mị ma dựa lưng vào hắn, xung quanh hai ma thi thể xếp thành vòng.
Bùi Y cảm thấy tiếng tim đập dần dần vững lại, nói với ác ma đỉnh cấp: “Các hạ, chúng ta chiến thắng.”
Louis lại trầm mặt, xoay người ôm mị ma vào trong ngực, hắn mở tung cánh, màng cánh bọc chặt mị ma.
Trong lúc Bùi Y khó hiểu, đội hộ vệ vừa nãy ngã xuống bỗng nhiên đồng loạt đứng dậy, trên người tản ra ánh sáng chói lóa không bình thường.
Như là trên mặt đất bỗng nhiên có thêm một mặt trời, bạch quang chói mắt từ trong vương cung bắ.n ra bốn phía.
“A, đôi mắt của tôi, sắp mù rồi.”
“Cái quỷ gì, tôi chỉ biết trò chơi biến đen, biến trắng là sao vậy.”
“Từ từ, cái này đến từ chỗ nào thế? Lão Lou cùng mị ma có phải đang ở đó không?”
Trong ánh sáng cực mạnh, cho dù Bùi Y được Louis ôm trong ngực, dùng cánh che kín, thì vẫn có thể cảm nhận được sự đau đớn cháy bỏng. Y không thể tưởng tượng được Louis các hạ giờ phút này phải chịu đựng thống khổ thế nào.
Mị ma túm chặt láy vạt áo Louis, vùi đầu vào trước ngực ác ma đỉnh cấp, hốc mắt nóng lên.
Ban đầu Louis ở trong hệ thống tính toán trị số công kích lần này của đối phương, bỗng nhiên cảm thấy trước ngực ướt sũng. Hắn sửng sốt một chút, sau đó phản ứng lại, là mị ma khóc?
Tình hình ra làm sao, tại sao đột nhiên lại khóc vậy?
Louis thừa nhận hắn thích nhìn mị ma nức nở dưới thân hắn, nhưng điều này không có nghĩa ngày thường hắn cũng thích nhìn mị ma rơi lệ.
Có thứ gì chọc mị ma khóc, chỉ nghĩ như vậy đã làm cho Louis vô cùng khó chịu.
【 Tích, đã tính toán xong mức độ sát thương 】
Tiếng tích chỉ Louis nghe thấy đã kéo suy nghĩ của hắn lại.
Louis liếc nhìn giao diện hệ thống, ném trị số sát thương cho Server.
Server vừa thấy con số đó liền nhảy dựng lên: “Rất tốt, đối diện sắp không xong rồi. Louis cố lên, chờ anh làm cho nó cạn kiệt, chờ nó không thể bám vào người tạo vật nữa, tôi sẽ ăn nó luôn. Sau đó tôi lại có thể thăng cấp, he he he.”
Louis: “….Sao ta lại thấy mi không có chút tác dụng gì vậy.”
Server: “Ảo giác của anh thôi. Không có tôi, anh sẽ không có thế giới thành phố ngầm mỹ lệ như bây giờ.”
Louis: “Đó là công lao của tổ khai phá trò chơi.”
Server: “Có còn muốn nói chuyện nữa không? Xin hãy đối xử tốt một chút với vật dẫn của thế giới, nếu không cho các anh kẹt chết!”
Ánh sáng biến mất, Louis buông mị ma ra.
Bùi Y đỏ mắt, ngẩng đầu nhìn thấy trên má ác ma đỉnh cấp bị cắt một vết thương dài hẹp, đang không ngừng chảy máu.
Mị ma nhón chân, vươn đầu lưỡi nhẹ nhàng liếm.
“Các hạ.” Bùi Y muốn hỏi có đau hay không, nhưng y cảm thấy câu hỏi này rất ngốc, sao có thể không đau chứ? Cho dù các hạ đau thì chắc chắn cũng sẽ không nói ra, nghĩ nghĩ, Bùi Y nhịn không được lại rơi nước mắt.
Đều là y quá yếu, mới làm các hạ lo lắng bảo hộ.
“Em không nên đi theo.” Bùi Y nghẹn ngào nói.
Louis chớp mắt, hình như hắn đã biết nguyên nhân mị ma khóc thút thít. Vấn đề là, hắn không đau chút nào a. Khóa cứng lượng máu 99.99% và điều chỉnh cảm giác đau làm hắn không hề gánh nặng.
Lúc này có chút xấu hổ.
Thôi, coi như chuyện này không xảy ra đi.
Louis nóng lòng muốn tìm chủ đề dời lực chú ý của mị ma, hắn tự hỏi nửa ngày, thế mà không tìm được.
Louis sắp hỏng.
Cũng may, phẫn nộ của ý thức thế giới đối diện đến kịp, một vài giống loài rõ ràng không thuộc về nhân loại hạ xuống.
Sinh vật khổng lồ mang cánh ánh sáng, như là thiên sứ lại như là tộc người chim có cánh, cả người bốc hỏa, còn có rất nhiều quái kỳ kỳ quái quái, nhưng con nào cũng đều mang ánh sáng chói lóa như muốn làm mù mắt sinh vật khác.
Đương nhiên, sáng nhất trong số đó, không thể nghi ngờ chính là bản thể của Thần mặt trời.
Gã có một mái tóc vàng kim, đôi mắt vàng kim, làn da phát ra ánh sáng như gương vậy.
Louis nghĩ thầm, rất tốt, hắn có thể dỗ dành mị ma rồi.
————-
Thế giới hiện thực.
Gần đây càng ngày càng xuất hiện nhiều trường hợp dân chúng đột nhiên hôn mê, quốc gia khẩn cấp thành lập tổ chuyên gia cùng tổ điều tra để nghiên cứu. Rất nhanh, nhân viên điều tra đã phát hiện, tất cả người bệnh hôn mê đều từng chơi trò chơi《 Đại sư quyển trục 》.
Bộ môn liên quan lập tức ngăn chặn mọi con đường mua sắm game 《 Đại sư quyển trục 》, cũng niêm phong Server của nó.
Nhưng con số hôn mê vẫn tăng nhanh.
Sau khi chuyên gia nghiên cứu kỹ lưỡng đã phát hiện ra sóng điện não của những người bệnh này đều có dao động bất thường ở các mức độ khác nhau, nhưng trước mắt không thể xác định nguyên nhân dẫn đến những dao động đó.
“Tuy không thể xác định được nguyên nhân cụ thể, nhưng vấn đề chắc chắn nằm trong trò chơi 《 Đại sư quyển trục 》này đúng không?”
“Dựa theo số liệu phân tích của tổ điều tra thì đúng là như vậy, nhưng cũng có rất nhiều người chơi đã từng chơi 《 Đại sư quyển trục 》vẫn vô cùng khỏe mạnh, tung tăng nhảy nhót, thậm chí còn chơi trò chơi khác.”
“A, tôi biết cậu nói đến cái gì, trò chơi thành phố ngầm đó đúng không. Gần đây trò chơi đó đang có hoạt động liên kết với 《 Đại sư quyển trục 》. Có thể là hoạt động liên kết xuất hiện vấn đề không?”
“Đã điều tra trò chơi 《 Thành phố ngầm mạnh nhất 》rồi, Server, thiết bị đăng nhập, cùng nội dung trò chơi, số hiệu trung tâm đều đã kiểm tra, không có vấn đề.”
“Tôi thấy chúng ta vừa phải điều tra nguyên nhân vừa nghĩ cách trị liệu người bệnh, đồng thời cũng phải ngăn chặn xuất hiện những người bệnh mới. Tại sao người chơi của trò chơi 《 Thành phố ngầm mạnh nhất 》không có vấn đề gì chính là điểm quan trọng.”
“Tôi có một suy đoán, nhưng không quá chắc chắn.”
“Giáo sư ngài cứ nói đi.”
“Chúng ta đều biết trò chơi toàn tức có mối quan hệ chặt chẽ với sóng điện não của người chơi, khi người chơi hoàn toàn đắm chìm vào trong trò chơi thì sóng điện não của người ý sẽ tiến vào trò chơi đó, server của trò chơi giống như một vật dẫn, lưu trữ cùng bảo vệ sóng điện não của những người chơi khác nhau. Như vậy, liệu có khả năng, thực ra những người chơi đã từng chơi 《 Đại sư quyển trục 》đó cũng có sóng điện não dao động bất thường, nhưng bởi vì bọn họ lại đăng nhập trò chơi thành phố ngầm, cho nên sóng điện não của họ đã được một trò chơi khác bảo vệ.”
“Đây là một suy nghĩ rất thú vị. Có thể nghiên cứu theo chiều hướng này một chút.”
————-
【 Kinh ngạc, các anh em. Các bạn xem tin tức chưa? Tôi lớn chừng này, đây là lần đầu tiên biết chơi trò chơi có thể giữ mạng sống 0.0】
Lâu chủ: Lâu chủ đã chơi 《 Đại sư quyển trục 》, cũng chơi 《 thành phố ngầm 》. Gần đây bị các ca bệnh đột nhiên hôn mê làm cho lo sợ bất an, sợ người bị hôn mê tiếp theo chính là tôi, cho nên vô cùng chú ý tin tức. Kết quả hôm nay tôi đột nhiên đọc được tin, nói cho tôi biết chơi thành phố ngầm có thể bảo vệ bộ não của tôi. Tôi mịa nó sợ ngây người!
Lầu 2: Tôi cũng…..Cho nên tôi lập tức đăng nhập trò chơi này, cũng nói cho mẹ tôi, trừ khi nhà bọn tôi cháy hoặc động đất, nếu không đừng gọi tôi ra.
Lầu 5: Tôi dùng một số tiền lớn mua khoang trò chơi loại ngâm cả người, sau đó lại mua rất nhiều dịch dinh dưỡng cao cấp nhất. Tôi quyết định, vấn đề hôn mê này chưa được giải quyết thì tôi sẽ không offline!
Lầu 10: Người anh em lầu trên, 666 a.
Lầu 20: Công ty bọn tôi cho nhân viên nghỉ phép chơi game. Ông chủ bị nhân viên đột nhiên hôn mê trong khi làm việc dọa sợ, bảo những nhân viên đã từng chơi game 《 Đại sư quyển trục 》nhanh về nhà chơi thành phố ngầm.
Lầu 30: Sướng vậy, chơi game có phép?
Lầu 50: Tôi nhìn được tin, nhanh chóng đăng ký thành phố ngầm giữ mạng. Các đại lão, tiểu đệ muốn hỏi một chút, trò chơi này có hướng dẫn tân thủ không? Tại sao chủ thành lại trống rỗng, ngay cả NPC cũng không thấy chứ? Tôi vừa mới đăng nhập thiếu chút nữa cho rằng mình đang chơi game offline.
Lầu 55: Phụt, bởi vì gần đây đang có hoạt động của cả server, đi bản đồ hoạt động hết rồi. Nhưng chủ thành chắc chắn còn có NPC, quản gia không đi cùng đại quân đến bản đồ hoạt động, cậu tìm kỹ xem, quản gia chắc chắn ở đó.
Lầu 56: Hu hu hu, cảm ơn đại ca. Quản gia đó trông như thế nào vậy?
Lầu 57:??? Quản gia? Không phải quản gia thuộc tộc trong suốt à?
Lầu 58: Hình như tôi nhìn thấy vẻ mặt ngây ngốc của người mới rồi.
Lầu 60: Người mới: Các ông đang chơi tôi.
Hết chương 109.