Công Lược Boss Phản Diện

Quyển 7 - Chương 18: Xin chào học trưởng (18)




Trăng Lạnh Không Thuyền lời ít ý nhiều truyền đạt rằng trận PK này không gây bất cứ hứng thú gì với hắn, còn Cười Giang Nam lại tỏ vẻ có thể cùng cô.

Từ Từ San Hô: "Vậy được rồi".

Bàn tính của An Tình ngoài ý muốn thất bại.

Tham gia báo danh PK, ban đầu chính là phải hoàn thành nhiệm vụ NPC đưa ra, đại khái chính là hai người tiến hành hoàn thành nhiệm vụ trên một bản đồ nào đó, dưới sự giám sát của quản lý game. Lúc sau, phía công ty game sẽ phái người tới để chứng minh hai người có thực sự yêu nhau bằng cách đưa tới cho hai người một đối thủ...

Từ Từ San Hô: "..."

Tuy nói Gì Tây thao tác cũng không kém nhưng ý của An Tình thực sụ không phải vậy, nhưng mà....

Trongg khi đối phương vô cùng hứng thú thảo luận làm cách nào để qua cửa, cô thật ngượng ngùng mở miệng giội nước lã.

......

"Thật sự không muốn tham gia hả?" Gì Tây hỏi.

"Tôi thấy San Hô có ý với cậu đấy, cậu nói không tham gia em ấy có vẻ mất mát."

Tần Nguyên Ngăn trong khoảng thời gian này không thể online, hắn từ giữa một đống giấy tờ ngẩng đầu, nhàn nhạt liếc nhìn đối phương, im lặng một lúc sau mới hỏi.

"Nhiệm vụ công ty tìm hiểu bản đồ mới thế nào rồi?"

Nghe vậy Gì Tây hơi sửng sốt, sau đó liền cong môi cười giảo hoạt: "Vụ này không phải giao cho cậu à".

Tần Nguyên Ngăn ném bút trong tay xuống, chậm rãi đứng lên: "Tôi chỉ phụ trách khai thác số liệu chú không phụ trách quản lý."

"Đừng tuyệt tình như thế mà aaa!" Đằng sau bỗng truyền đến một tiếng rú thảm thiết.

Tần Nguyên Ngăn sớm đã bước ra khỏi phòng, hắn cầm lấy di động, chậm rãi nhíu mày. Trong đầu lại quanh quẩn lời nói của Gì Tây. Sự tình ngày hội thể thao lần trước cũng rõ ràng trước mắt, cho nên...

Còn cả nữ sinh kia....

Thật lâu sau, hắn bất đắc dĩ thở dài. Là hắn đã suy nghĩ nhiều, loại sự tình vô căn cứ này làm sao có khả năng? Hay là nói, vì hắn đã tiếp xúc nhiều với game nên hắn cũng trở nên ảo như vậy?

......

"Học trưởng, ngành chúng ta đạt giải nhất trong trận bóng rổ trước, chúc mừng cậu".

Bạch Vận một bên ôm một rương đồ nặng bên trong chứa phần thưởng, một bên chúc mừng.

"Đúng rồi, lần trước nghe nói cậu cũng chơi game võng du?"

"Vâng, sao ạ?"

"Lần trước thời gian cấp bách chưa kịp hỏi, Bạch mỹ nữ có thời gian cùng nhau lập tổ đội?"

Bạch Vận không nhịn được mỉm cười, gật đầu đáp ứng. Tuy nói Bạch vận cũng không đến mức hoa hậu giảng đường nhưng cũng xinh xắn không kém mỹ nữ. Suối tóc nâu cuộn sóng lọn lớn, dáng người quyến rũ, làn da trắng nõn, chỉ nhẹ mỉm cười cũng đủ thu hút ánh nhìn nam sinh. Hơn nữa, tính cách cũng rất tốt, thường xuyên giúp đỡ cán bộ trong lớp làm một số việc, đối với phiền toái của bạn học cũng rất vui lòng giang tay, che đậy rất tốt, bên ngoài cũng được coi như tình nhân trong mộng của không ít người.

Tần Nguyên Ngăn ở bên khép máy tính.

"Học trưởng, chúc mừng cậu." Bạch Vận đặt xuống bàn một hộp Chocolate.

Hắn vừa ngẩng đầu liền thấy cô hé môi nhìn hắn cười ngọt ngào.

"Đây là phần thưởng, học trưởng tiếp tục cố lên, cả sự tình luận văn lần trước cũng cảm ơn cậu nhé."

Hắn chợt nhớ tới đại hội thể thao lần trước hình như cô cùng người khác có nói đang chơi <<Kỳ Tích>>...

Hơi hơi bất động, hắn nhớ lại khoảng thời gian trước, trong game nữ tử áo hồng bỗng dưng lao tới che trước người hắn, không ngừng tàn sát lung tung, trong lòng bỗng chợt động. Mắt thấy nữ sinh xoay người rời đi, Tần Nguyên Ngăn trầm ngâm một chút, cuối cùng vẫn nhàn nhạt lên tiếng: "Bạn học Bạch."

Một lát, hắn chậm rãi ngẩng đầu, tầm mắt hướng nữ sinh đầu qua đi ——

"Cậu cũng chơi <<Kỳ Tích>> sao?"

......

"Trời ạ, anh Trăng Lạnh hóa ra lại là khoa công nghệ, muốn gặp mặt không? Em cũng khoa công nghệ này!"

Tần Nguyên Ngăn động tác cứng đờ. Đã lâu không online, lúc nhìn tin nhắn của Từ Từ San Hô hắn liền có chút sững sờ.

Muốn gặp mặt?

Đột nhiên hắn nhớ lại sự tình lần trước ở phòng học. Hắn nhíu mày, tầm mắt sâu kín đảo qua hình ảnh trên màn hình. Cô gái đó hình như tên là... Bạch Vận?

Dung nhan nữ sinh đó hắn không nhớ rõ lắm. Yên lặng nhìn đám tin nhắn không ngừng ùn ùn kéo đến, hắn không đáp lại.

Nhưng bên cạnh lại cố tình đáp ứng, tin nhắn liên tiếp không ngừng truyền đến hắn——

"Quá được, anh cũng tính là khoa công nghệ đấy, khi nào gặp?"

"Thế giới lớn như vậy, có thể gặp gỡ nhau trong game này cũng tính là một loại duyên phận a."

"Đúng rồi, anh quên hỏi, em ở phòng học nào, chúng ta cùng nhau gặp một lần, tốt xấu gì cũng chơi cùng nhau lâu như vậy."

Tần Nguyên Ngăn hơi nhíu mày, không thể tưởng tượng nữ sinh tên Bạch Vận lại có một tính cách nhiệt tình như vậy. Vô cùng rõ ràng, trong dung lượng não bộ của Tần Nguyên Ngăn, tên các bạn học không phải loại chuyện trong phạm trù ghi nhớ của hắn, điểm chú ý của hắn mỗi ngày rất đơn giản.

Giáo sư nói cái gì...

Giáo sư hôm nay bố trí tác nghiệp gì...

Giáo sư dặn cái gì vào hôm sau...

Từ Từ San Hô: "Trăng Lạnh? Trăng Lạnh? Anh có ở đây không?"

Nói thật lâu bên kia vẫn không có đáp lại, An Tình bỗng có chút sốt ruột.

Từ Từ San Hô: "Trăng Lạnh, đừng nói anh đang trốn em!"

[lặng lẽ nói] Từ Từ San Hô: "Trăng Lạnh, anh không phải bị câm chứ."

Tần nguyên ngăn: "..."

[lặng lẽ nói] Từ Từ San Hô: "Khụ khụ, được rồi, anh không nói thì em đi hỏi Giang Nam"

Tần Nguyên Ngăn cứng nhắc, khóe miệng co rút. Thật lâu sau hắn động ngón tay.

[lặng lẽ nói] Trăng Lạnh Không Thuyền: "Chuyên ngành Công nghệ thông tin, tầng 7, phòng 70."

An Tình nhìn đối phương cuối cùng cũng nhắn tin tới bỗng không nhịn được mỉm cười. Rõ ràng đối phương không quá hứng thú với vấn đề gặp mặt này. Nhưng mà mấy ngày nay cô bận rộn, sự tình có vẻ đang đi sai hướng vì vậy cô cần phải dùng dao sắc chặt đay rối.

[lặng lẽ nói] Từ Từ San Hô: "Ngày kia em sẽ đến tìm anh, anh nhất định phải chờ em đó."

Tần Nguyên Ngăn ngước mắt nhìn lướt qua tin nhắn, cũng không đáp lại. Trầm mặc thật lâu hắn rốt cuộc di chuột, offline.

......

Trang điểm đơn giản, An Tình mau chóng đến phòng học, trong lòng đang mong gặp Tần Nguyên Ngăn nên có chút khẩn trương. Lưng hơi dựa vào vách tường lạnh băng, cô khép hờ mắt.