Ngay sau khi thông tin được thông báo, Cầm lập tức bị phát hiện. Đó là 2 cô nàng thuộc nhóm biết chiến đấu. Lập tức, các cô tiến lên tấn công mong chạm vào anh.
Nhưng dễ dàng như thế sao. Cầm làm sao có thể để mình bị bắt như vậy được. Anh chán ghét bị tính kế.dù cho có bị bắt thì hiển nhiên anh cũng sẽ không làm theo cái gì gọi là yêu cầu.
Nhưng cầm cũng chán ghét bản thân tự động chịu thua. Hơn nữa, bây giờ anh cũng muốn thử xem rốt cục các cô đã đạt đến mức độ nào, đã có thể chạm được đến anh hay chưa. cũng là 1 bài test không hề tệ.Nếu không phải có cái trừng phạt thì Cầm cũng nguyện ý đi làm.
Rất nhanh, thân hình anh lẩn trốn khỏi 2 cô nàng và biến mất khỏi tầm nhìn của các cô, lần trốn vào trong môi trường.
Quả thật nếu như Cầm muốn trốn thì cả trường cũng đừng hòng tìm thấy. Dù sao ngôi trường này cũng cũng rộng vô cùng chứ không hẹp như ngôi trường bình thường a. Nhưng mà mục đích của anh cũng là thử xem sức mạnh của những người này đến đâu mà.
Thân hình anh như u linh thoắt ẩn thoắt hiện ở ngôi trường này, lần lượt xuất hiện trước mắt các cô nàng. Dùng thân pháp của mình nhẹ nhàng thoát đi rồi lại xuất hiện khiến cho cả ngôi trường gà bay chó chạy.
Thâm chí nhiều chỗ, nhiều gian hàng còn bị các cô đập phá không thương tiếc.
Quả đúng là phá hoại của giời mà.
Nhưng đó có lẽ cũng chính là việc thường tình của ngôi trường này a.
Rất nhanh, cuộc chiến đã đến hồi cuối khi chiều dần tàn, ánh mặt trời đang dần xuống. Cứ thế này phần thắng của Cầm trở nên cao vô cùng.
Nhưng dễ dàng như thế sao. Hiển nhiên không. Đúng lúc này loa thông báo lại lần nữa vang lên.
- Chú ý, còn 1 tiếng nữa là kết thúc cuộc thi. Do đó luật thi sẽ thay đổi 1 chút. Bây giờ tất cả tụ tập lại ở quảng trường. Cả Cầm sensei. Trong vòng 1 tiếng, thầy chỉ có thể trốn quanh khu vực quảng trường này. Cố lên nha, các học trò thân yêu, các em chỉ còn 1 tiếng nữa thôi đó.
Cầm nghe xong thông báo này thì quả thật cảm thấy không cảm xúc. Đậu, chơi nhau đến thế à. Có cần làm khó nhau như vậy k.
Nhưng ngược lại nó cũng khiến anh cảm thấy được tính khiêu chiến. Nếu như mọi thứ diễn ra theo đúng dự kiến thì kết thúc kỳ học này là anh sẽ trở lại ngôi trường. Đây có lẽ cũng là cơ hội cuối cùng để tham gia hoạt động với học sinh. Mở đầu kỳ học thì anh đã chơi quần chiến, kết thúc bằng quần chiến cũng là 1 ý không tệ a.
Cầm thảnh thơi tiến đến quảng trường, nơi mà hầu như tất cả học sinh đều đã có mặt. tất cả như đứng chờ anh tới.
Cầm mỉm cười nhìn các cô nói:
- Khi ta mới vào thì các em chào đón ta bằng 1 màn quần chiến. Giờ hãy để cho ta xem các em đã trưởng thành đến mức nào rồi nào.
- Đến đi.
Và thế là ở quảng trường nơi mấy ngày trước đầy sôi nổi thì bây giờ lại càng sôi nổi hơn. Tiếng đấm đá, tiếng la đầy hưng phấn lại vang lên.
Thậm chí cả mấy cô nàng bình thường chuyện về làm khoa học, chẳng bao giờ tham gia vào mấy chuyện này thì cũng có mặt ở đây hôm nay. Rất rõ ràng, chuyến đi vừa rồi đã mang đến cho các cô nàng trùng kích rất là lớn a.
Thực lực của các cô nàng đều có tăng tiến, có nhiều có ít nhưng đều tăng tiến, đó là cảm nhận của Cầm trong đợt hỗn chiến này. Các cô nắm bắt thời cơ chuẩn hơn, cảm nhận về sự có mặt của anh nhanh hơn. Tốc độ cùng sức mạnh cũng tăng lên đáng kể.
Nhưng mà cũng chỉ dừng lại ở đó mà thôi. Các cô tính ra có lẽ vẫn chỉ sánh bằng luyện khí kỳ. 1 hóa thần bị 1 nhóm mấy trăm luyện khí kỳ chạm vào người ư. Quả thật là trò cười. Dù cho Cầm chỉ dùng thể thuật đi chăng nữa.
Rất nhanh, tiếng thở dốc vang lên. Đã có những cô nàng không chịu được cường độ vận động cực cao này cũng như không chịu được sự chen chúc mà bỏ cuộc rời đi. Cũng có những cô gái biết thực lực của mình tiến vào chỉ làm mọi thứ thêm rối nên cũng tời đi Không gian càng lúc càng thưa dần. Lúc này chỉ còn Cầm cùng với tầm hơn 50 người. số lượng ít đi không có nghĩa là thực lực của các cô kém đi. 50 người còn đứng ở đây đều là những người nổi bật nhất, những người có thực lực cao nhất. Hơn nữa, số người ít đi khiến cho phối hợp của các cô nàng tăng lên. Các đòn tấn công càng lúc càng có chủ đích cũng như tính phối hợp. Áp lực của Cầm tăng lên thêm 1 chút xíu.
Tuy nhiên, cũng chỉ như thế mà thôi.50 người vẫn là quá nhiều. Vẫn còn rất nhiều chỗ trống cho Cầm lợi dụng, Cầm vẫn rất nhẹ nhàng thảnh thơi mà tránh thoát đòn tấn công của các cô gái. Không ai có thể động đến anh 1 sơi lông.
Cứ thế, thời gian trôi đi nhanh chóng, 45 phút đã qua đi. Trên sân lúc này chỉ còn lại 5 người. Cầm cùng với nhóm 4 người gồm Ren, Rino, Meru và Kyoka.
Số lượng đã ít đi nhưng mà 4 người này có thể nói chính là những người mạnh nhất của học viện.
4 người nhìn Cầm nói:
- Thầy, giờ còn có 4 chúng em thôi. thầy đừng tránh nữa mà có thể đấu 1 trận với bọn em được không.
Cầm cũng không có ý định tiếp tục tránh né nữa. Anh nói:
- Được thôi,để cho ta xem các em đạt đến mức nào rồi nào.
Cuộc chiến giữa 5 người nổ ra. Lần này Cầm không còn né tránh không cho các cô đụng vào nữa mà là đối bính với các cô. Dùng thủ dùng cước ngăn lấy các đòn tấn công của các cô.
Càng đánh, Cầm càng cảm thán thiên phú của 4 cô gái này. So với cái hồi ở sinh tử đài, các cô đã có sự tiến bộ rõ rệt. Không, nói chính xác ra là các cô đã làm chủ được sức mạnh của bản thân sau khi phá phong ấn. tốc độ, sự phán đoán, sức mạnh đều tăng lên 1 bậc mới. Nếu như Cầm đoán không nhầm, các cô bây giờ có lẽ vào khoảng luyện khí kỳ tầng 8, chỉ cần các cô nỗ lực rèn luyện thân thể thì các cô có thực lực xứng với luyện khí kỳ viên mãn. Còn có thể đột phá rào cản lần nữa hay không, có thể lên đến trúc cơ hay không thì Cầm không biết được.
Nhưng rất rõ ràng, các cô đều đang tiến bộ rất nhiều.
Cầm thưởng thức các cô. Do đó anh quyết định… tấn công. Cũng tức là anh coi các cô là đối thủ. Tấn công tức là anh đã coi trọng các cô.
Nghĩ liền làm. Cả cơ thể anh bùng lên sức mạnh. Bằng 1 tốc độ không tưởng, anh tiến đến gần người của Rino tung 1 đấm, lại lướt đi, 1 đá, lướt, đấm.
Chỉ trong thoáng chốc, cả 4 cô gái bay ra ngoài, không thể động đậy. Cầm đứng đó như 1 chiến thần, 1 người bất khả xâm phạm. anh nhìn các cô gái mỉm cười nói:
- Các em đều rất tuyệt. Sau cuộc đua sinh tử này, thầy đã thấy được sự cố gắng của các em, thấy được sự tiến bộ của các em. Tốt lắm, là giáo viên ta tự hào về các em. Nhưng đừng vì lời khen của ta mà cảm thấy kiêu ngạo. con đường các em đi còn dài lắm. Thế giới ngoài kia rộng lớn hơn các em tưởng rất nhiều. cố gắng lên, ta tin các em có thể tỏa sáng rực rỡ trong tương lai.
Rồi Cầm nhìn về phía 4 người vừa bị anh đánh bại.
- Với 4 em có lẽ ta không nói nhiều. ta chờ các em có thể đường đường chính chính đụng đến ta.
Kết thúc tất cả, tiếng vỗ tay vang lên chấn động cả khu trường.