Chuyện cũ như dòng nước trôi qua đầu bọn họ, vừa có đắng cay lại có chút ngọt ngào.
Ánh mắt mấy cô nàng đều có chút phức tạp nhìn về phía cô gái bí ẩn. Ý nghĩa của cái nhìn đó thì không ai biết được.
Cuối cùng, Ryuu lấy lại được chút bình tĩnh mà hỏi:
- Rốt cục Cầm đi đâu.
Trong lòng các cô có lẽ đều đã có những câu trả lời riêng của mình nhưng mà các nàng không nhịn được mà cấu lời.
Cô gái thần bí nhìn bọn họ 1 cái thật sâu rồi nói:
- Ta nghĩ mấy cô đều đã đoán được rồi nhỉ. Đúng vậy, hắn đã 1 mình đi lên tầng cao hơn.Đi chinh phục 100 tầng. Hắn sợ nếu mà mang mấy cô đi thì sẽ giết các cô lúc nào không hay biết nên để các cô ở lại đây cho ta chăm sóc.
Mấy cô nàng trầm mặc, dù đã đoán được phần nào nhưng mà khi nghe tin này, mấy cô cũng không tránh được có chút mất mát như vừa mất đi sự tin tưởng của ai đó. Với việc những cơn điên của Cầm diễn ra liên tục, các cô đều đã nghĩ đến khả năng Cầm sẽ bỏ bọn họ lại. Những nghĩ là 1 chuyện còn thực tế lại là 1 chuyện khác. Các cô đều không ngờ Cầm vẫn nhẫn tâm làm như vậy.
Dù hiểu vì sao cầm làm vậy nhưng mà trong lòng vẫn không tránh khỏi có chút mất mát.
Thiếu nữ thần bí cũng hiểu nỗi niềm cũng như sự phức tạp trong lòng 3 người bọn họ nên mở miệng nói:
- Các ngươi chắc đều đã biết vì sao mà Cầm làm thế nên là ta cũng không nói nhiều nữa. giờ các ngươi chỉ có 1 việc có thể làm đó là tin tưởng người đàn ông của mấy người. Hắn là người làm nên kỳ tích.
Nói rồi thân ảnh của cô gái thần bí mờ dần, mờ dần và biến mất.
3 cô nàng ngẩn ngơ đứng tại chỗ. Cuối cùng các nàng cũng chỉ có thể thở dài 1 hơi mà thôi.
Giờ chỉ có thể hi vọng vào Cầm mà thôi.
………………
1 năm sau.
Tầng 88.
- Nhanh, bao vây nó.
- Được rồi.
Trong khu rừng, 3 thân ảnh nhảy nhót qua từng nhánh cây, thuần thục vây bắt 1 con sói 2 đầu.
Dường như bọn họ đều đã quen thuộc với việc này nên dễ dàng bắt được nó.
1 cô nàng thấy thế nói:
- Lâu lắm không ăn thịt hầm. Hôm nay làm 1 bữa đi.
3 người đó không ai hết ngoài Chistina, Ryuu cùng với Aizu. Bọn họ đã ở tầng này 1 năm rồi.
2 tháng đầu, bọn họ chỉ hoạt động xung quanh 1 khu vực nhất định. Nơi này có 1 dòng suối chảy qua, thêm nữa thịt mà Cầm để lại đủ nhiều cho bọn họ sinh hoạt. có nước có đồ ăn là có thể sống rồi.
Nơi này còn lưu lại mùi hương của Cầm nên không có con sói nào bén bảng.
Nhưng sang tháng thứ 3 thì khí tức của Cầm bắt đầu nhạt đi và đã bắt đầu xuất hiện thân ảnh những con sói. 1 2 con thì các cô còn hợp lực giết được nhưng mà đến khi nó kéo 1 bầy đến thì mấy cô chỉ có thể thối lui. Lúc này, thần bí thiếu nữ lại ra tay, khẽ phất tay diệt cả đoàn như là việc gì đó cực kỳ nhẹ nhàng khiến mấy cô nàng sững sờ không thôi.
Nhưng từ đó bọn họ cũng nhận ra thiếu sót của mình. Quá ỷ lại khiến cho thực lực không tăng ngược lại giảm. giờ có thiếu nữ thần bí bảo vệ nhưng mà tương lại thì sao, không ai biết được. Chỉ cần thiếu nữ này đi mất thì chờ đợi bọn họ chỉ là cái chết mà thôi.
Thế là mấy cô lại đâm đầu vào tập luyện cả ở tầng này còn các tầng thấp hơn.
Và sau hơn nửa năm, thực lực của mấy cô nàng này cũng đã đạt đến 1 tầm cao mới mà tăng nhanh nhất không ngờ là Chistina. Cũng đúng thôi, dù sao thì cô nàng cũng theo chế đô kinh nghiệm như là Cầm mà.
Bây giờ các cô có thể đơn độc mà diệt 1 đoàn sói đang đi săn và từ trong 1 đàn sói báo thù gần trăm con trốn ra.
Giờ đây không cần có khí tức của thiếu nữ thần bí đe doa, chỉ cần khí tức của các cô thôi thì bọn sói cũng đã phải dè chừng rồi.
Nhưng mà mạnh lên cũng không thể để lòng bọn họ cảm thấy thanh nhàn hay vui mừng cả.
Bởi người yêu của bọn họ mãi không có tin tức. Đã 1 năm trời rồi, Cầm vẫn đi biền biệt không có chú tin tức nào. Nếu không phải có thếu nữ thần bí luon cam đoan với bọn họ là Cầm còn sống thì có lẽ mấy người đã leo lên các tàng cao hơn từ rất lâu rồi.
Nhưng đảm bảo cũng chỉ là đảm bảo mà thôi, nó có thể làm cho người ta yên lòng trong chốc lát nhưng mà làm sao có thể yên lòng trong thời gian dài.
Chỉ thấy mấy cô nàng lại 1 lần nữa tụ tập với nhau để mà bàn tính riêng. Chistina mở miệng nói:
- Đã 1 năm rồi, tuy chúng ta luôn được thần bí thiếu nữ đảm bảo là Cầm còn sống và vẫn đang trong quá trình leo tháp nhưng mà chỉ có những lời đảm bảo bằng miệng thì ai mà chẳng làm được. Tuy rằng nàng ấy mạnh thật đấy nhưng cũng không phải nhất định leo lên được những tầng cao hơn để mà xem xét. Ta cũng không biết lời nàng ấy nói có là thật không nhưng mà nếu không tận mắt nhìn thấy ta quả thật không tin được. do đó, 3 ngày sau, chúng ta lần nữa liều mình đi vào tầng cao hơn dù chết cũng phải biết hư thực ra sao.
Lời nói này lập tức nhận được sự đồng ý của 2 người còn lại.quả thật chính bọn họ trong lòng cũng tràn ngập lo lắng cùng tò mò về người con gái kia cũng như là tính mạng của Cầm. Nhưng mà mỗi khi mà bọn hắn có ý định dò hỏi hay là định đi các tầng cao hơn để mà tìm kiếm thì đều bị ngăn lại với 1 câu nói cụt lủn:” Hắn sắp về. Chờ đi”.
Hàng chục câu như thế đã kéo dài thời gian chờ đợi của mấy cô lên đến cả năm trời rồi. Chính bọn họ cũng cảm thấy chính mình không chờ được rồi.
3 người các nàng nhất định phải tự mình đi tìm mới được.
Đúng lúc cả 3 đang rì rầm bàn tán tìm v thời điểm cũng như là giờ giấc xuất phát thì 1 thân anh chợt hiện ra sau lưng bọn họ lạnh nhạt nói:
- Không cần đi, các ngươi đi càng gây thêm rắc rối cho hắn thôi. Cứ ở đây đi, hắn sắp về rồi.
Lời nói lập tức kinh đông cả 3 người. Chỉ trong nháy mắt bọn họ đã vào trạng thái chiến đấu. Đến khi nhận rõ đối thủ là ai mới thở dài 1 hơi, thu hồi tư thế, nhìn chín diện cô nàng thần bí nói:
- Ta cũng không lấy làm lạ khi mà lại bị cô phát hiện. NHưng mà chúng ta không chờ được nữa. Đợi, Chúng ta đã đợi cả năm rồi. Còn định đợi đến khi nào nữa. cô cứ nói sắp rồi, sắp rồi nhưng mà không biết người còn đang lưu lạc ở phương nào nữa. Quá đủ rồi. Lần này chúng ta sẽ thân chinh đi tìm.
Nói rồi cả 3 quả quyết bước đi. Cô gái thần bí cũng không có ý tứ ngăn lại mà chỉ vất ra tin tức:
- Các cô đi cũng được nhưng mà ta không thể dời khỏi tầng này nên không thể bảo vệ các cô. Các cô có mệnh hệ gì thì cũng không liên quan đến ta đâu. Mà dù sao thì hắn cũng sắp về, có khi làm 1 màn anh hùng cứu mĩ nhân cũng nên.Ta cũng không nói gì nhiều. Nhớ những gì ta vẫn luôn căn dặn, không nên để lộ ta ra đó
Nói rồi thân ảnh của cô nàng mờ dần mờ dần và biến mất để lại 3 cô nàng đứng đó không biết nói gì hơn. Bởi cái này khác hoàn toàn biểu hiện của cô nàng thần bí a.
Không thèm khuyên 1 cái luôn. Như thể công việc của nàng ta đã đi đến hồi kết, không cần để ý nữa ý.
Chẳng lẽ Cầm sắp về thật rồi sao?