Tầng 88:
- Gào…ào…ào..ào…ào…
Tiếng gào vang vọng khắp tầng.
Giữa cánh rừng hoang sơ. 1 thân ảnh điên cuồng đang gầm thét tàn phá khắp mọi nơi. Bên cạnh hắn không ngờ lại tồn tại 3 thân ảnh đang liều mạng giữ chặt hắn lại miệng còn không ngừng kêu:
- Dừng lại đi, làm ơn dừng lại đi. Cầm.
- Mau tỉnh lại đi, ngươi còn định điên cuồng đến bao giờ nữa, chủ nhân ngốc.
- Tỉnh lại đi.
Và không biết mất bao lâu nhưng mà cuối cùng công sức của mấy cô nàng cũng đã được đền đáp, con quái vật điên cuồng kia cuối cùng cũng dịu đi chút cơn điên của mình mà ngồi bệt xuống đất thở hồng hộc.
Nhìn mấy cô nàng áy náy nói:
- Xin lỗi, ta lại điên cuồng rồi.
3 cô nàng không nói gì mà chỉ lắc đầu dựa người vào ngực anh chàng đó mà nhắm mắt lại, như muốn dùng hơi ấm của mình làm dịu đi người đàn ông này. Và rồi các cô gụp thiếp đi trong vòng tay người đàn ông này.
Người này cũng không nói gì chỉ ôm chặt 3 người lại và không nói 1 lời.
Người đó không ai khác chính là Cầm.
Suốt từ tầng 8 mấy đến giờ, Cứ lúc nào dính đến máu tanh là Cầm lại trở nên điên cuồng. Hồi mới xuất phát thì chỉ là độ khát máu trong việc chém giết thôi, qua đi thì Cầm vẫn lấy lại được ý trí. Nhưng mà càng lên cao, hiệu ứng khát máu càng cao kết hợp với việc thần lực mà Athena truyền vào người Cầm càng yếu thì tình trạng điên cuồng càng diễn ra ác liệt hơn. May mà cầm có mấy cô nàng ở đó, tuy lên những tầng này thì trừ Chistina ra, sự trợ giúp của 2 người còn lại bé nhỏ không đáng kể nhưng mấy cô nàng lại có thể giúp Cầm lây lại chút tỉnh táo dù đã điên cuồng.
Nhưng không ngờ hôm nay nó lại trở nên nặng nề như vậy. Bình thường chỉ cần Các cô ấy đến hô hoán 1 chút là Cầm có thể lấy lại ý thức nhưng mà bây giờ thì dù cho các cô đã níu kéo thì Cầm vẫn lâm vào điên cuồng. May mà không có gì quá nặng nề xảy ra.
Nhưng đó chính là 1 hồi chuông cảnh tỉnh. Giờ mới có tầm gần 90 tầng mà thôi. Phía trên còn tận 10 tầng nữa, Cầm cũng không biết đến tầng nào mình sẽ triệt để điên cuồng. Đến lúc đó hắn cũng không dám tưởng tượng mình sẽ ra sao nữa. Nếu mà chẳng may giết chết thêm 1 ai đó thì chỉ sợ hắn triệt để mất đi ý thức mất.
Xem ra không thể đưa các cô nàng theo cùng được.
Nhưng mà giờ phải làm sao đây. Cũng không thể để mấy cô nàng ở đây được.
Cầm cắn răng, rút cái vòng tay công đức của mình ra, giơ trước mặt và nói:
- Ta biết ngươi ở trong này. Tuy không biết vì sao ngươi có thể ở trong đó nhưng mà ta chắc chắn trong này có người. Ngươi mau hiện thân đi.
Cái vòng vẫn yên lặng.
Cầm thấy thế cũng không thèm để ý và nói:
- Đừng tưởng yên lặng thì ta sẽ bỏ qua. Cả 3 thế giới, đều có người can thiệp để ta không chết. Theo lời Shigure và Esdeath cũng như là Akame kể thì có bóng mờ đến chỉ điểm cho bọn họ. Lúc đầu ta cũng chỉ nghi ngờ thôi. Dù sao thì bọn họ cũng chỉ thấy 1 bóng dáng chứ không phải là người thật nên có thể chỉ là nhìn lầm hoặc là do sự đặc thù khiến ta tạo ra cái đó.
- Nhưng sang thế giới này, thì ta đã chắc chắn, có 1 người luôn giúp ta. Từ cái lần ta bị King Kong nuốt, tuy chỉ lờ mờ nhưng ta có thể thấy có 1 thân hình chắc để ta không bị ăn mòn chết. Rồi sau đó lại có tiếng nói đánh thức ta dậy. Lúc đó ta chỉ nghĩ là tiềm thức đánh thức mà thôi nên cũng không để ý. Nhưng cái lần trước khi mà ta triệt để trầm mê thì ngươi lại xuất hiện, giúp ta thoát khỏi trầm mê. Từ đó ta có thể xác định, có người đang thầm giúp ta.
- Nhưng hắn ở đâu? Tính đi tính lại thì trên người ta chẳng có cái gì khả dĩ để mà che đấu 1 tôn thần thánh như ngươi cả. Có lúc ta đã nghĩ là có 1 vị đại năng đưa ngươi vào trong đầu ta nhưng ngay lập tức bị ta bác bỏ. quá mạo hiểm, nếu người đó có ý xấu thì làm vậy cũng đúng nhưng mà có ý tốt thì nhất định không làm vậy bởi nó không những không chiếm hảo cảm của ta mà còn làm ta thấy ác cảm. Tất nhiên người có ý xấu thì sẽ làm như vậy. nhưng với những gì ngươi giúp ta thì khả năng đó sẽ nhỏ hơn rất nhiều.
- Đến lúc này, ta lại chú ý đến cái vòng tay và chợt nhớ đến 1 điều.Đó là điều kiện di chuyển của thể giới này lại khác. Tất nhiên có thể có người âm thầm ra tay nhưng mà nếu thế thì chẳng phải lại tốn công xửa lại sao. Thêm nữa, giả sử vài ba thế giới nữa, ta thực lực tăng nhiều. Người đó nếu xửa mà bị ta phát hiện chẳng lẽ sẽ càng thêm xấu hổ sao. Là ta chắc chắn ta sẽ không làm thế. Vạn vật có linh. Chỉ cần ta cho chiếc vòng này khí linh thì chẳng phải việc thay đổi sẽ dễ dàng hơn rất nhiều sao.
- Tất nhiên suy đoán cũng chỉ là suy đoán. Thâm chì khẳng định kia cũng có thể là tiềm thức ta làm ra. Nhưng nếu những cái kia là lời nói thì ngươi lại để lộ 1 hành động. Đó là chỉ dãn 3 cô nàng này đi tìm ta. Đừng nói là bọn họ có thể tự tìm đến. Ta không phải ngu cũng không phải là không biết chút nào logic học. Không nói khoảng thời gian để bọn họ tỉnh lại thì ta đã đi xa. Dù có tỉnh lại đúng lúc thì trong cái sương mù đó ai có thể tìm đúng lúc. Mà chốt lại có thể tìm đúng lúc thì làm sao có thể làm chuyện ấy. Tất nhiên nếu tất cả là ngẫu nhiên thì sẽ có trường hợp ta nổi điên đi làm mấy cô nàng này. Nhưng như thế không thể có chuyện quần áo của ta còn nguyên được. rõ ràng là phải có ai đó tiến đến khi ta đã hôn mê, kích thích làm ta bộc phát thú tính và làm ngược lại. 3 cô nàng này không thể nào biết mà làm cái đó. Chắc chắn cần có người chỉ dẫn. ta nói có đúng không.
Chiếc vòng vẫn yên lặng.
Cầm cũng không nói gì chỉ thở dài 1 cái:
- Ta cũng biết có kẻ đằng sau can thiệp vào trong cuộc xuyên việt này của mình. Ta cũng biết mình chỉ là 1 quân cờ mà thôi. Ta cũng sẽ không phá bàn cờ này mà đi hết nó. Ngươi có lẽ cũng chỉ là 1 quân cờ mà thôi. việc của ngươi chắc là bảo vệ ta những lúc nguy hiểm mà không bị phát hiện đi. Ta cũng sẽ không trách ngươi vì không hiện thân. Ta chỉ xin ngươi bảo vệ mấy người này. Ta không thể để các nàng theo mình được nữa. Nếu không thì ta sẽ giết bọn họ lúc nào không hay. Con đường chinh phục này đã chú định là ta phải đi 1 mình rồi. Coi như là ta cầu xin ngươi đi. Bảo vệ bọn họ. Thịt thà ta cũng chuẩn bị đầy đủ có thể dùng trong cả mấy tháng trời. Chỉ cần ngươi bảo vệ họ an toàn là được rồi. Và nếu ta có bất hạnh mà chết đi hoặc là triệt để điên cuồng không thể quay lại thì mong ngươi hãy đưa họ đến nơi an toàn.
Thật ra Cầm cũng không muốn làm vậy đâu vì nó quá mạo hiểm rồi. Nhưng mà hắn không có cách nào khác cả. đưa các nàng lên tầng an toàn. Nhỡ hắn không về thì chẳng lẽ để mấy nàng ấy chết già ở đó.
Đưa theo thì chỉ sợ chính hắn sẽ gây ra sai lầm.
Do đó chỉ có thể tin vào suy đoán phù phiếm của mình mà thôi. biết đâu còn có thể thành công.
Nhưng tất nhiên Cầm cũng sẽ không hoàn toàn phụ thuộc vào điều đó. Hắn còn có những cách riêng của mình.