- Đây là trò đáng sợ nhất đầy hjhj. - Bảo Linh nói rồi chỉ vào một căn nhà ma.
- Ok. Để xem nó ghê gớm thế nào. - Ánh Nguyệt lạnh lùng nói.
Chợt Bảo Linh nói:
- Thôi mấy cậu đi đi mình ko đi đâu chúc mấy cậu vui vẻ nhá.
- Ko. Đi nhanh. - Ánh Nguyệt kéo Bảo Linh vào trong làm cô nàng la hét quá chừng:
- Buông chị ra. Đừng mừ hic hic.
Mọt Sách thì khỏi nói hen cũng bị kéo vào luôn hjhj.
Căn phòng đầu tiên mà học bước vào là nói về chủ đề : MA. Bảo Linh và
Mọt Sách vừa đi vừa lấy tay che mắt lại ( sao thý đường đi nhở). Minh
Tâm thì bỗng thấy rợn rợn. Còn 6 người kia thì dửng dưng như không. Đang đi thì có một con ma nhảy ra hù. Bảo Linh, Mọt Sách và vả Minh Tâm đều
hét lên. Ánh Nguyệt chế nhạo:
- Thì ra tên osin này sợ ma.
Làm anh chàng Minh Tâm nhà ta đỏ cả mặt vì quê. Thiên Kim thì rất thân
với tất cả các loài. Cho nên vì thói quen cho nên cô nói và đưa tay ra:
- Chào...
Bỗng cô rút tay lại và nói nhỏ trước khi bỏ đi: " Con người".
- Biến. - Ánh Nguyệt lạnh lùng nói.
- Chả có gì vui. - Bảo Nhi nói.
Ba anh chàng quản gia thì lắc đầu và đi chung với bộ 3 sợ ma ^^!.
Qua phòng 2 là về XÁC ƯỚP. Lần này có đến 3 xác ướp quấn băng đi đến.
Bảo Linh níu tay Quốc Bảo, Mọt Sách thì trốn sau Ngọc Huy. Cả Minh Tâm
anh chàng cũng đi nép sát vào Minh Thuận. Mà Minh Thuận cũng ko ưa gì
Minh Tâm cho nên cố ý lỡ tay đẩy Minh Tâm đụng chúng mấy con xác ướp làm anh chàng nhảy cẫng lên chạy tùm lum. Điều này làm cho ba cô công chúa
cười thầm. Còn Minh Thuận với 2 anh chàng quản gia thì cười quá chừng.
Có vẻ tâm trạng của họ đã đỡ hơn một tí.
Qua đến phòng thứ 3 là về NGƯỜI SÓI. Đang đi bỗng dưng Ánh Nguyệt đứng
lại trước một bức tượng người sói. Làm cho cả bọn cũng dừng lại. Ba anh
chàng quản gia liền bỏ ba tên sợ ma kia mà đi gần bức tượng. Ánh Nguyệt
bỗng thốt lên:
- Sao giống quá.
Lại một lần nữa từ khóe mắt của ba anh chàng từ từ chảy xuống từng dòng
nước mắt màu bạc lấp lánh. Ánh Nguyệt cùng hai cô công chúa tát vào mặt
ba anh chàng ( hic tội nghiệp chưa) Vì ba tên kia bị ma sói dí ^^!.
- Trời ơi ghê quá hic hic. - Bảo Linh sợ đến phát khóc.
- Vậy mà cũng ..........- Ánh Nguyệt chưa nói hết câu thì bị Bảo Nhi đạp một phát vào chân.
- Quốc Bảo lại giúp cô ấy đi. - Bảo Nhi nói.
- Ơ cậu ấy là của .........- Ánh Nguyệt tính nói thêm nhưng bị Bảo Nhi liếc một cái. Đúng là làm chị có khác nhỉ.
Qua phòng cuối cùng là phòng về MA CÀ RỒNG.
- Ánh Nguyệt này họ làm cũng hơi hơi.............- Bây giờ là đến lượt Ánh Nguyệt ngắt lời chị mình:
- Giống àh? Thật là xấu xí thì có.
- Đúng là sự sỉ nhục mà. - Thiên Kim tức giận nói và đi đến đá người giả ma đó té xuống. Bảo Nhi nói:
- Thôi Thiên Kim.
Cả đám bước ra ngoài.
- Thôi đừng khóc nữa . - Lời đầu tiên trong ngày của Quốc Bảo.
Bảo Linh ngước lên, Quốc Bảo nhìn đi chỗ khác. Tự nhiên cô nàng thấy tim mình muốn nhảy ra khỏi lồng ngực (hỉu hen hjhj).
- Có sao ko Linh? -Bảo Nhi hỏi khi thấy cô bạn mình là lạ.
- Ko.........ko.........sao.........- Bảo linh nói lắp bắp.
- Ko ngờ hotboy ko biết sợ gì chỉ biết sợ ma. - Ánh Nguyệt lạnh lùng chế nhạo 1 người.
Người đó nghe vậy đỏ mặt tức giận nói ko nên lời:
- Cô........cô...........
- Còn trò gì nữa ko? - Thiên Kim lạnh lùng hỏi.
- Ok , đi theo Bảo Linh nàk. - Cô nàng lấy lại tinh thần cười nói.
Họ đi chơi khắp công viên.Rồi sau đó họ đi vòng vòng tham quan vường
Thượng Uyển - nơi đây có đủ tất cả các loài hoa. Nó đc đặt tên như thế
vì nó đẹp như các vườn hoa mà vua chúa thường hay dạo chơi.
Bỗng............