Cô vừa rời khỏi Tiêu Dao Trì thì lại có 1 giọng nói nữ lanh lảnh đầy tức giận vang lên
-Phụ hoàng,mẫu hậu tại sao 2 người lại đày Thiên Nhi xuống trần chứ.
-Hà Nhi,tiểu muội con gây quá nhiều tội khiến ta và phụ hoàng con k thể dung túng được nữa.Thiên Nhi phải bị trừng phạt.
Dù việc Ngọc hoàng đày cô xuống phàm trần bà cũng k đồng ý nhưng mọi thứ đã được an bài sẵn thì ai dám trái lệnh chứ.
-Thì ra người muốn con ở trong cung là vì k muốn con chạy đến điện Hồng Loan phá đám việc trừng phạt Thiên Nhi của phụ hoàng ư..
-Hà Nhi,tiểu muội con k chịu nhận sai lên ta cũng k thể nói giúp.Hơn nữa để nó tự suy ngĩ về bản thân sau những trò quậy phá quá đáng của mình cũng tốt.
-Hà Nhi con cũng đừng làm ta và mẫu hậu con phải bận tâm như tiểu muội cuả con đấy.
Ngọc hoàng xoa trán,đến bao giờ 2 nữ nhi này mới chịu ngoan ngoãn nge lời đây.
-Con muốn xuống trần gian thưa phụ hoàng.
-Đừng ương bướng,con mau trở về cung đi.
Vương mẫu tức giận.Bà chỉ có 3 người con nay 2 nhi nữ đều muốn xuống trần làm sao bà chịu nổi..bà k muốn.
-Ban nãy nge tiếng sét con ngĩ là có kẻ đã làm cho Thiên Nhi nổi giận.Con muốn xuống đó bảo vệ Thiên Nhi.
Thiên Hà trau mày cương quyết nói
-Được rồi,nhớ khuyên Tiểu muội con tu tâm,hối lỗi cho tốt.Ra ngoài đi.
Ngọc hoàng phất tay áo.Xưa nay Thiên Nhi rất nge lời Hà Nhi để nó xuống đó cũng tốt.
-Đa tạ phụ hoàng,mẫu hậu.
Nói rồi Thiên Hà biến mất.
-Ngọc hoàng sao người lại đồng ý cho Hà Nhi xuống trần gian chứ.Thiếp k muốn phải xa cả 2 đứa con gái đâu.
Vương mẫu nhẹ giọng buồn buồn.
-Nàng đừng suy ngĩ nhiều quá.Nữ nhi của chúng ta cũng lớn rồi.Hà Nhi chính chắn hơn Thiên Nhi rất nhiều nên ta ngĩ để nó xuống chỉ bảo,chăm sóc cho Thiên Nhi cũng tốt.
Ngọc Hoàng ôm vương mẫu vào lòng.Cả 2 đều hướng ánh mắt xuống trần gian..