- Ơ........ - nó từ từ mở mắt thì thấy nguyên vật - thể - lạ đang nhìn chằm chằm vào nó (khoảng cách giữa hai khuôn mặt là 5cm)
- Á! MAAAAAAAAAAAAAAAA! - nó hét lên và cầm nguyên cái gối đập và khuôn mặt đẹp trai của hắn không thương tiếc - CON MA BIẾN THÁI!!!!!!!!!!!!
- WENDY! - hắn hét to làm nó giật mình
- Ớ........ Ủa! Anh! Làm em giật mình! - nó cười hì hì
- Em mới nói ai là CON MA BIẾN THÁI đó? - hắn gằn giọng vẻ tức tối
- Nô nô nô. - nó cười và trưng ra vẻ mặt "ngây thơ vô (số) tội" - Em NÔ biết à! Ai biểu anh cứ nhìn chằm chằm vào em làm chi! Á! ĐAU! - hắn cốc nhẹ lên trán nó
- Tự nhiên em ôm đầu bảo đau, nói toàn mấy câu vô nghĩa xong rồi ngất xỉu, báo hại anh lo cho em nãy giờ. Vậy mà mới tỉnh lại thì em đã thế đó! hứ! - hắn nói giọng giận dỗi
- HAHAHA! Giờ mới biết Windy máu lạnh biết hờn dỗi. HAHAHA! - nó ôm bụng cười bò
- Gi ờ em muốn gì đây? - hắn quê một cục
- Thôi thôi. Em thua. Được chưa! Giờ cho em nghỉ chút đi! Nhức đầu quá à! - nó xua tay
- Vậy thì anh ra ngoài chút. - hắn đặt một nụ hôn lên trán nó - Em nghỉ chút đi, tạnh mưa rồi về. - hắn nói rồi bước ra cửa
------------
- Nói chuyện chút đi. - Kull đã đứng cạnh cửa từ lúc nào
- Ukm. - hắn nói rồi bước xuống nhà
-----------
- Moon là ai? - Yun khoát tay
- Bạn gái và cũng là mối tình đầu của Win. - Ken đáp thay
- Nhưng thật sự thì tụi này cũng chưa gặp lần nào. - Yin gật đầu
- Nhưng mà cách đây hơn 8 năm rồi còn gì! - Jin cười cay đắng - Vì Nhật Uyên mà Moon mới chết.
Nhật Uyên? - ba tụi nó ngạc nhiên
- Em gái của Nhật Nam. - Ken giải thích - Hôn phu của Win. Nhưng Win lại không thích Nhật Uyên mà thích Moon. Vậy là.........
- Tớ........ Hối hận lắm......... - hắn gục xuống - Hôm ấy, Moon và Anna (Nhật Uyên) đang tranh chấp. Con nhỏ đó đã đẩy Moon xuống vực. Ngay tại cánh đồng hoa lan gần nhà Jin ấy! Lúc ấy, vì quá hoảng sợ mà tớ đã bỏ nhà đi sang nhà Tom và Anna, mấy hôm sau thì bố tớ bảo chuyển nhà. Từ lúc ấy tớ không nhận được một tin tức gì của Moon nữa cả.
- CÁNH ĐỒNG HOA? Là.......... - Jin và Ji đồng thanh - KHU VỰC CẤM!
- KHU VỰC CẤM SAO? - ba tụi hắn ngạc nhiên
- Cậu biết Wen bị như vậy là vì gì không? - Kull đáp - Di chứng sau lần mất trí nhớ ấy!
- Năm tám tuổi, Wen cũng bị té ở ngay chỗ ấy. - Yun đáp - Sau lần ấy, tụi này đã bị cấm không cho ra cánh đồng lan ấy chơi nữa.
- Trùng hợp nhỉ! - hắn cười nhạt
-.................. - Im lặng. Sau câu nói của hắn, một sự im lặng bao trùm lên căn phòng. Mỗi người đang theo đuổi những suy nghĩ của riêng mình......
-------------------
"Oh my love! Oh my love! Oh my love!
- Dạ. Cháu đây ạ. Có gì không nội? - nó bắt máy
-.................... - đầu dây bên kia quát với tần số nHz.
- Sao ạ? Về nhà ngay bây giờ á! Gọi cả mấy nhỏ kia nữa sao? Có chuyện gì không ạ? - nó hỏi
- VỀ MAU!!!!!!!!!!!!!!!!!! Tút...... Tút.......
------------------
- Về nhà nhanh ê. - nó chạy xuống nhà, phá tan bầu không khí tĩnh lặng ấy
- Có gì à? - Ji hỏi
- Không biết. - nó đáp - Nhưng ông đang giận lắm.
- Chuyện gì vậy? - hắn hỏi
- Chuyện gia đình thôi. - nó cười - Anh không cần lo đâu!
- Trời đang mưa....... - Yun nói mà mặt bí xị
- Jin, chở tụi tớ về. - Kull khoát tay
- Ok! - Jin đứng bật dậy
- Bye! - cả đám vẩy tay
- Em về nha, ông xã ở nhà ngoan, tối có gì nhắn tin. - nó mỉm cười rồi đặt một nụ hôn lên môi hắn.
- ỌE!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!! - Cả đám nôn thốc nôn tháo
- Chụp hình post lên fb đi. - Ji đề nghị
- Bóp cổ chết mày giờ. - nó lườm nguýt con bạn rồi kéo đi - Bye!!!!!!!!!!