"Anh thật sự muốn em ngủ mãi sao !?"
Tiếng
động bất thình lình cắt ngang mọi thứ. Bloodmix ngẩng đầu nhìn hắn, đôi
mắt tím biếc mơ hồ lấp lánh vệt nước mắt li ti hong khô. Hắn đã hôn mê
suốt ba ngày ba đêm,
đêm nào nó cũng thức trực ở đây chăm sóc hắn. Thật ra Ma Cà Rồng không cần phải ngủ, ngủ chỉ là một phần của
việc điều dưỡng tinh thần và hấp thụ linh khí, nhưng nhờ thế mà nó mới
biết được là nó yêu hắn thế nào. Đồng thời trong thời gian hôn mê, nó vô cùng bất ngờ khi nghe được những lời mơ hồ, mê mang của hắn. Đó là
những lời nói xuất phát từ tận trái tim, bị chìm giữa nội tâm giấu kín.
Lúc ấy, nó thật sự rất vui sướng, rất hạnh phúc nhưng cũng đau lòng, khó xử. Thân phận và địa vị luôn là cánh cửa vô hình ngăn cách thứ gọi là
tình yêu.
Rất khó để một người đã quen trong nhung lụa như nó vì hắn mà từ bỏ tất cả.
Tuy hắn vô cùng quan trọng đối với nó nhưng không có nghĩa là nó sẽ giống như các nữ chính trong ngôn tình.
(Tiểu Nhã : Chị suy nghĩ thật kỹ lưỡng 0_0 / Bloodmix : ta vẫn còn hơi do dự trong tình yêu !/ Tiểu Nhã : Các fan sẽ buồn lắm !/ Bloodmix: Cần ngươi quan tâm à !/ Tiểu
Nhã :..........)
"Anh muốn em ngũ mãi lắm à !?" - Bloodmix rời khỏi dòng suy nghĩ , giọng khàn khàn lặp lại câu hỏi.
Sum không biết phải nói gì, chỉ thất thần nhìn Bloodmix. Bởi vì lúc nãy nó
gục đầu nên hắn không thể thấy hết dung nhan . Bây giờ trông nó vô cùng
hốc hác , đôi mắt tím biếc
xen lẫn tơ máu đỏ tươi, môi thì khô
đến trắng bệt, còn hơn cả trắng bình thường. Chẳng lẽ, nó mấy ngày nay
không ngủ !? Khoan đã, vậy có nghĩa là hắn hôn mê rất lâu rồi sao.
Thấy Sum không trả lời, gương mặt còn vẻ suy tư làm nó tưởng hắn đang nghi
ngờ mình liền chuyển đề tài, lặng lẽ rút trong túi xách một bình giữ
nhiệt .
"Đói chưa ? Ăn cháo không?"
"Hở !?"
Hắn ngớ người, chưa tiêu hóa hết thì nó đột nhiên phun ra một câu cực kì sốc.
"Có cầm được không ? Tay phải anh gãy rồi kìa, để tôi đút cho !"
đÙNG đOÀNG !
Nguyên một tràng trống búa giáng dồn dập, đập uỳnh uỳnh vào tai hắn. Toàn bộ
dây thần kinh gần như đứt hết, thậm chí màng nhĩ còn ù ù cạc cạc, không
thể nghe thêm bất
cứ loại âm thanh. Hiện giờ trong đầu hắn chỉ có mỗi câu nói trắng trợn, ngây thơ cấp độ nặng của nó. Bloodmix gãi đầu
không hiểu, còn chưa kịp phản ứng gì thì hắn lần nữa
chìm vào hôn mê.
Eh !? III-_-
Nó hóa đá, đần mặt cầm bình giữ nhiệt. Đầu óc là mảng rối tung rối mù.
Mình nói gì sai sao, hồi nhỏ mình cũng đút cho em trai với em gái như
vậy mà. Có vấn đề gì đâu.
(Tiểu Nhã : chị đúng là ngây thơ vô số tội ! / Bloodmix ( mắt tròn xoe ngơ ngác)........)
..........................................................................................................................................................................................
Sáng hôm sau, tại công ty Cường Hải....
Trong phòng tổng giám đốc, hai vợ chống Trần gia vừa giải quyết công việc vừa nói chuyện vu vơ với nhau.
"Anh à !"
"Hửm ?"
"Anh thấy cô bé đó thế nào !?"
Hoàng Dung vô thức bật ra câu hỏi , tay bà lật từng tờ văn kiện nhưng ánh mắt cứ lơ đãng nhìn về phía cửa sổ.
Hải Trình chẳng nói gì, chỉ là ánh mắt có chút trầm tư . Dường như ,
hình ảnh của cô gái tóc đen đêm hôm trước khiến ông có chút hơi bất an.
Xung quanh cô gái tản ra một thế lực hắc ám hùng mạnh, ngay cả ông cũng
không thể thấy được. Mà trên thế giới có hai loại yêu ma vô cùng nguy
hiểm, một là yêu ma cấp S
và hai là yêu ma có tu vi sâu đến nỗi
thợ săn cũng không lường được. Nhưng mà, ông chưa chắc chắn là cô gái đó có phải là yêu ma hay không . Bởi vì đằng sau luồng khí quỷ dị đó có
một lớp ma thuật ánh sáng rất thuần khiết, quật cường ẩn giấu bên trong .
Không biết Sum và cô bé đó có quan hệ gì ... chỉ là, ông hơi lo lo cho con trai ông.
"Hải Trình !"
Hoàng Dung gọi Hải Trình , kéo ông tách rời dòng suy nghĩ.
"A ! Hả !?"
"Anh chưa trả lời em !"- Hoàng Dung không vui, đánh nhẹ vào tay ông. Hải Trình nịnh vợ , kéo bà vào lòng, hôn nhẹ lên trán bà.
"Cũng được !"
"Được là được thế nào !?" - Trả lời gì kì vậy.
"Vậy ý em là sao !?" - Phụ nữ thật lắm chuyện. Cũng được tức là đồng ý chứ sao ! Haizzzzz...
"Em thấy cô bé đó rất tốt , khí chất thì khỏi nói đi nhưng mà điểm mà em thích nhất là tình cảm của cô bé !"
"Tình cảm !?"
Hoàng Dung gật đầu, tâm trí tua ngược về ba ngày trước, khi Sum bị xe tông.
Lúc đó, bà còn nhớ rất rõ, cô bé đó đã xin bà ở lại như thế nào. Đôi mắt xinh đẹp của cô ánh lên tia khẩn cầu cùng tình cảm chân thành làm tâm
bà bị rung động rất mãnh liệt. Thật sự là bản thân bà không thể nào từ
chối nổi. Mặc dù cách cô bé thuyết phục bà vô cùng đơn giản nhưng lại dữ dội, không cho người khác cự tuyệt được. Những lời nịnh nọt còn không
thể sánh với con ngươi kiên định ấy.
Đúng là một cô gái tốt !
"Anh à !"
"Ờ !?"
"Em muốn nhận cô bé đó làm con dâu !"
"........"
"Sao vậy !?"
"Tùy em !"
"Anh !!! Rốt cuộc là được hay không !?"
"Em là phu nhân của anh, anh nào dám kháng lệnh ! Bây giờ tài sản hay con
dâu thì em cứ thỏa sức quyết định, còn anh chỉ lão - giả - an - chi -
thôi !"
Câu nói cuối cùng khiến bà suýt sặc nước
bọt. Hoàng Dung khinh bỉ Hải Trình, vùng khỏi lòng ông cầm túi xách đến
bệnh viện. Nói chuyện với ông đúng là muốn thổ huyết mà, thà bây giờ đến thăm con trai còn hơn với lại tiện thể gặp lại cô bé đó luôn. Bà nhớ cô bé đó quá !