"MA THUẬT RU NGỦ ! TẤN CÔNG !"
Đạo ánh sáng xanh y hệt trong lần ở trung tâm THE KING xuất hiện , giáo sư ÁI THƯỢNG PHONG nhanh chóng thi triển phép thuật , ru ngủ hết toàn bộ những người bị thôi miên xung quanh đây . Họ từ từ ngã phịch hết xuống sàn nhà , thần thức dần dần chìm vào cõi mộng nhưng thân thể mỗi lúc gầy gò hơn , giống như sắp cận kề cái chết . Hiệu trưởng bắt mạch thử một người , nếp nhăn ở khóe mắt hiện lên rõ rệt , điều đó cho biết sự việc hiện giờ vô cùng nghiêm trọng , họ có thể uống trà nói chuyện với diêm vương bất cứ lúc nào.
"Sao rồi ?" - DUNCAN lo lắng hỏi .
"Nếu không nhanh chóng kết liễu cuốn sách , những sinh mạng vô tội này có thể vĩnh biệt thế gian ngay bây giờ !" - Hiệu trưởng thở dài .
"Còn nào khác nữa không ? Cuốn sách kia được xếp trong những loại khó đối phó ! Không thể dễ dàng kết liễu nó sớm được , chúng ta cần thêm thời gian !" - DUNACN vò đầu, bứt tóc . Ra vào chiến trường nhiều năm, lần nào cũng sống sót mang chiến lợi phẩm , vinh quang trở về, anh cứ tưởng những chuyện đổ máu như vậy đều nằm trong sở trường của anh nhưng hóa ra cuộc đời lắm nhiều thay đổi , có người yếu tất nhiên sẽ có kẻ mạnh và anh thì vĩnh viễn không thể cường đại mãi được , sẽ có người càng cường đại hơn anh .
"Có thể truyền ít nội lực vào cho họ có điều chỉ cầm cự được khoảng 2 tiếng thôi !" - HẮC ĐINH THIÊN cau mày . Khi thành lập ra ngôi trường quý tộc ở thành phố này , ông đã quên mất một điều mà cả thế giới sở hữu ma thuật không thể nào quên .
"Sao ? Hiệu trưởng !? Ông đùa ư ?! Ông là bậc thầy rất cường đại về ma thuật phục sinh hoặc giải bùa ếm ở thế VAM cơ mà ? Việc giải thoát ngàn sinh mạng này là chuyện vô cùng đơn giản chứ có phải năm ngàn MA CÀ RỒNG ở thế giới VAM đâu ?" - DUNCAN kinh ngạc .
"Tôi biết chứ ..... nhưng ngôi trường này không nằm trong vùng phủ sóng ma thuật ."
"Cái gì !?"
"Nơi tôi thành lập trường cũng là một trong các thành phố bị ngăn cách với lượng sóng ma thuật . Những người mang ma thuật cấp thấp thì nếu mà ở đây thì có lẽ sẽ không thể sử dụng được nhưng nếu người có ma thuật cấp cao thì chỉ bị giảm đi phần sức mạnh !"
"Tức là lượng ma thuật bên trong hai người đã giảm đi một nửa !?"
"Đúng ! Đó là lý do tại sao THƯỢNG PHONG chỉ có thể thi triển phép ru ngủ chứ không thể hóa giải được !"
"Chết thật ! Vậy liệu tôi còn có thể biến thành.............."
ĐOÀNG!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!
"Tiếng nổ gì thế !?" - cả ba đồng thanh .
"Công chúa đâu ?" - Giaso sư sực nhớ.
"Ở trên phòng phát thanh ! Thôi chết !" - DUNCAN giật mình .
"Tiếng nổ ban nãy hình như phát ra từ căn phòng kia ! Thiếu gia mau nhanh lên xem thử !" - Hiệu trưởng thúc giục .
"Nhưng.....còn hai....." - Thiếu gia sói còn hơi do dự .
"Chúng tôi không sao ! Tính mạng của công chúa mới chính là sinh mạng của con dân chúng tôi , không có công chúa chúng tôi không khác gì cành liễu khô trước gió bão ! Xin ngài hãy mau nhanh lên ! " - Giáo sư cắt ngang .
Thiếu gia sói nghe vậy liền gật đầu . ÁI giáo sư nói đúng , có thể có một sinh mạng bị giết chết nhưng em ấy vẫn có cách để hồi sinh , tuy nhiên nếu như em ấy ra đi thì cả bộ tộc VAM coi như đã đến thời kì diệt vong rồi .
"Khoan đã !"
"Sao !?"
ÁI THƯỢNG PHONG từ trong túi móc ra viên cầu nhỏ đưa cho DUNCAN .
"Thứ này rất có ích cho công chúa !"
"Được rồi !Hai người nhất định phải cố gắng cầm cự , níu giữ những con người đó !" - Thiếu gia sói trở nên nghiêm túc .
"VÂNG !" - Cả hai tuân lệnh .
Thiếu gia sói rời đi . Cả hai bắt đầu vận động cơ thể , một luồng sức mạnh to lớn truyền vào những cái xác yếu ớt đó .
.............................................................
"Ư !"
Nó mơ mơ màng màng mở mắt . Khung cảnh hoang tàn đổ nát xung quanh làm nó nhớ tới cỗ uy pháp sắp sửa kết thúc mạng sống nó đi , có điều cảm giác đau nhức và cảm giác chóng mặt vẫn nhói lên rõ ràng . Vậy là nó vẫn còn sống, nó chưa sang thế giới bên kia .
"Cô tỉnh rồi ?" - Giọng nói dịu dàng vang lên . Nó phát hiện ra , bây giờ cả cơ thể nó đang nằm trong vòng ôm của một người lạ mặt . Mà người này rất chi là ngứa mắt , còn tên nào ngoài mấy tên thợ săn kì đà đợt trước nữa .
"........"
"Cô nói gì ?" - Tên thợ săn dỏng tai lắng nghe . Vì do không khí quá ám muội hay nhiệt độ nóng bỏng bất thường làm cái cổ họng nó chẳng chịu hoạt động , kiểu như muốn phun chữa ra nhưng lời cứ nằm trong bụng .
"Anh..là ai ?"
"Là ai không quan trọng , quan trọng là cô cần ra khỏi cái nới nguy hiểm này nhanh chóng !Nếu lúc nãy không có tôi , cô sớm bị chầu trời rồi !" - May ban nãy là hắn tới kịp . Thật kinh khủng ! Nguồn sức mạnh HẮC LONG SÁT đồn đại trong truyền truyết đây là lần đầu tiên hắn được nếm thử . Chính xác hơn , loại sức mạnh này có thể sánh ngang với uy pháp thần linh nhưng chiêu thức này chỉ có chủ nhân tạo ra nó sử dụng được , vậy thì tại sao cuốn sách đó lại có thể thi triển được cơ chứ ?
"CHẾT TIỆT ! SUÝT CHÚT NỮA GIẾT ĐƯỢC CON NHÓC ĐÓ RỒI !"
Âm thanh phẫn nộ gào thét cắt ngang dòng suy nghĩ của hắn. Nó giật thót , cỗ bất an trào dâng . Chết rồi ! Không biết tên thợ săn này có nghi ngờ mình gì không ? Lúc nãy hắn có thấy mình sử dụng ma pháp không ? Hắn rốt cuộc có phải là người của HIỆP HỘI THỢ SĂN THIÊN CHÚA GIÁO không ? Nếu đúng thì nguy to !
Có vẻ người thợ săn này chả thèm để ý đến tiếng gào phẫn nộ của thứ đồ vật có linh hồn đó . Hắn nhẹ nhàng đặt nó xuống đất , nói vài câu dặn dò sau đó quay lưng đi . Một dòng cảm xúc mất mát quen thuộc nổi lên , trái tim nhói đau , giằng xé kì lạ .Nó lo sợ vươn tay , dường như chỉ cần cách vòng ôm đó một giây thì nó sẽ mất đi thứ cảm giác an toàn đó vĩnh viễn .
Cả thế giới hoàn toàn sụp đổ trong chớp mắt !
Tiếp tục chìm trong bóng đêm lần nữa !
Không được !!
Không được đi !!!!
Anh không được đi !!!!!!!!
KHÔNG!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!
"BLOODMIX !!!!!"
Hơ !?
"BLOODMIX !? Em sao vậy !? Sao mặt mày tái xanh vậy ?" - DUNCAN lay nhẹ vai nó . Ngay cả nó còn không biết phải nói làm sao , thứ cảm xúc đau đớn lúc nãy cứ giống như nó đã từng trải qua , chân thực tới nỗi . Từng cơn đau , từng âm thanh mơ hồ gào khóc như vết thương rỉ máu , nhói lên rõ rệt .
"Không....không sao ! "
"Vậy thì tốt rồi ! Anh còn tưởng em bị cuốn sách đó cho trúng loại phép thuật tê liệt thần kinh gì nữachứ !" - DUNCAN thở phào .
Hừ ! Còn ghê hơn nhiều !
"Thôi không nói nữa ! Chúng ta mau chóng phá hủy cuốn sách ! Em cầm lấy !"- DUNCAN đưa viên cầu cho nó .
"Sử dụng sao ?" - Nó đột nhiên cảm thấy năng lượng mình đang tăng cao , tựa phục sinh gần 1000 lít máu , vô cùng thoải mái . Có điều , chả biết sử dụng .
".............."
"Sử dụng sao !?"
"Anh không biết !" - Thành thật nói .
Miệng nó méo xệch , nó thử tung tung rồi đập đập rồi đạp đạp vài lần sau đó bực mình bóp mạnh . Tức thì viên cầu nổ bung , chuyện tiếp theo xảy ra như thế nào thì khỏi nói các độc giả cũng hiểu .
"WOW !Thay đổi trang phục tức thời !" - DUNCAN thán phục .
Cả thân thể bây giờ khoác sẵn áo choàng màu đen . Vũ khí chiến đấu được cất trong túi không gian đã nâng cấp . Nó mỉm cười hài lòng , bật máy quét xác định vị trí . DUNCAN bắt đầu biến hình sói , đám lông lứng thô ráp có thể xuyên thủng tim kẻ địch .
"Anh còn tưởng mình không biến được !"
"Anh không có liên quan tới ma thuật ! Anh là sinh vật bóng tối tượng trưng của ánh trăng !" - BLOODMIX cười giải thích .