Công Chúa Lạnh Lùng Và Hoàng Tử Sát Gái

Chương 19





Chap 19 Nhân vật mới xuất hiện- Hwang Key!
Green school, giờ ra chơi.
- Haiza, mệt quá!_ Ana thở dài, vươn vai.
Tên Ken ở bên cạnh nói móc:
- Mệt cái khỉ gì. Cô toàn đọc truyện xong nằm ngủ thì biết cái gì là mệt.
- Tên trời đánh ko chết như mi thì biết gì mà phát ngôn ở đây_ Ana cáu_ trời đang đẹp mi đừng có phá hoại!
- Tôi thích phá thì sao chớ_ Ken cười nửa miệng.
- Ồn ào!_ nó tỉnh dậy chen ngang cuộc nói chuyện, rồi căng tin hướng thẳng (0.o)
Hắn thì vẫn im lặng ngó theo nó. Chả hiểu sao từ hôm qua tới giờ hắn luôn im lặng như thế, ko nói với nó câu nào (tg có nên suy nghĩ là hắn như thế nên nó mới nổi quạu ko nhỉ)
- Bảo Nhi, chờ tui với!_ Ana chạy với theo, từ hum qua cô nàng đã được " tia" ko được nhắc đến cái tên Băng Băng nên bây giờ vẫn gọi tên cũ.
Nó vẫn đi nhưng chậm hơn có ý chờ.

Trống vô lớp. Học sinh tập tụ vào lớp học. Giáo viên cũng đã vô lớp. Nhưng… Một thứ gây náo loạn cả cái trường đã xuất hiện…
- A! A! A! Hwang Key kìa mọi người ơi!
- Á! Đúng là Hwang Key rồi! Ôi đẹp trai quá! Hwang Key ơi I love you!
- Hwang Key! I love you!
Bla. Bla.
" Hwang Key? Chẳng phải là…?"_ nó và Ana suy nghĩ.

" Tên ca sĩ đó tới đây làm gì?" hắn và Ken suy nghĩ.

- Ê! Ra đây nhóc!_ một mĩ nam như bước trong tranh ra đứng trước lớp 11A1, cười hướng về phía nó.
Veo… Bụp! Tiếng quả bóng đá trong chân của hắn vinh dự được nó ném vô mặt của Key:
- VŨ HOÀNG QUANG THẮNG, ANH CHÁN SỐNG RỒI HẢ!!!_ nó hạ giọng âm độ, lườm mĩ nam đang tỏ vẻ vô tội vạ.
- Ơ, hehe sorry nhóc… À nhầm Bảo Nhi_ Key cười trừ, hơi lùi lại.
Ana được cười hả hê:
- Haha… Haha..
Haha… K…ey… Haha… Anh hôm nay… Haha… Ăn nhầm… Haha… Nhầm gì… Thế mà… Haha… Dám nói… Bảo… Nhi… Là… Là nhóc hả? … Hahaha…
Cả lớp được phen há hốc. Gì chứ? Nó biết Key? Mà còn dám ném bóng vào khuôn mặt bạc triệu của anh ấy mà anh ấy ko tức giận. Hơn nữa anh ấy còn ra chiềusợ nó nữa. Anh ấy cũng biết con nhỏ xấu xí đó ư? Sao Ana lại cười hả hê như thế kia?
Hắn và Ken cũng ko khác gì. Quái gì chứ? Nó và Ana biết Hwang Key sao?
- 0k. Ra ngoài nói chuyện!_ nó vẫn lườm mĩ nam, rời khỏi bàn_ thầy cho em ra ngoài một chút.
- Hơ hơ… Ana bà ra ngoài nữa chứ! Cứu tui luôn đi!_ mĩ nam run run_ nhanh lên!
- Được… Được rồi…_ Ana cố nín cười, đi theo nó.
Bọn nó bỏ đi để lại dấu chấm hỏi lớn trong lớp và sự tức giận thiêu cả lớp của ông giáo.
(Hwang Key (Vũ Hoàng Quang Thắng) : thần tượng âm nhạc của giới teen. Đẹp trai, phong độ. Kết bạn với nó và Ana sau một buổi lưu diễn bên Mĩ. Gia đình là tập đoàn W thuộc top 10.)

- CẬU CHẾT CHẮC VỚI TÔI!_ nó gườm gườm, giọng lạnh lùng, tay vặn vặn (=_=)

- ANA! Cứu bồ!_ mĩ nam kêu lên, gọi Ana.
- Rồi! Thôi bà tha cho Key đi!_ Ana tốt bụng giúp đỡ sau khi cười một trận đã đời (tốt bụng gớm)
- Tha cho cậu!_ nó thôi doạ mĩ nam, dựa lưng vào tường, mặt trở lại như mọi khi_ cậu tới đây có chuyện gì?
- Tớ nhớ cậu mà!_ mĩ nam lôi giọng trẻ con ra đùa.
- Ko linh tinh!_ nó gằn giọng.
Biết ko thể đùa với nó được nữa, Key đành nói:
- Tớ đi lưu diễn. Tiện thể học ở đây luôn.
- Gì?_ nó hỏi lại_ đây ko nghe rõ.
- Nghe rồi đừng giả vờ_ Ana chen vào_ Key, cậu có 1 phút để rời khỏi chỗ này. Tớ ko đảm bảo giây tiếp theo cậu an toàn đâu!
Nhanh…
Chưa kịp nói xong, Key đã biến mất dạng. Ana há hốc mồm. Tên này chuồn nhanh thật. Ana cũng định chuồn vô lớp thì…
- Bà được lắm, Ana!
Haha! Vui rồi! Chịu trận cùng tên Key rồi!
Nó và Ana bước vào lớp và nhận được những ánh nhìn đầy thắc mắc và ghen tức của cả lớp. Hắn và Ken muốn hỏi lắm nhưng nhìn thấy mặt hầm hầm lạnh băng của nó và gương mặt sắp mếu của Ana thì ko hỏi nữa. Ra về, hắn mới mở miệng nói câu đầu tiên với nó:
- Này!
Nó ngạc nhiên quay lại nhưng mặt vẫn ko biểu hiện gì:
- Chuyện gì?
- Cô… với Key có quan hệ gì? Sao hai người… lại quen biết nhau?
- Bạn!_ nó buông một từ rồi đi thẳng.
Hắn vẫn đứng tượng đằng sau nó.
BẠN?!?
Thật ko???