Editor + beta: 🌼ℓσℓιsα🌼
🌺1649 chữ🌺
" Ta không thể...... Ư...... Ôm ta...... Ôm lấy ta, ta sắp ngã xuống...... Ưm......"
Tình dục mỗi lúc một sâu, vuốt ve nếp thịt non mềm trong hoa huy*t của nàng, an ủi nỗi lòng của nàng, tê dại toàn thân khiến cho nàng sung sướng như sắp rơi xuống vực sâu không đáy, nàng theo bản năng liền ôm chặt lấy Chu Cẩn Ngôn.
Thậm chí hoa huy*t còn không tự giác mà siết chặt lại, thịt non xoắn chặt lấy côn th*t làm cho đầu óc Chu Cẩn Ngôn tê dại, hắn không kìm được dục vọng liền ôm lấy nàng, hung hăng đẩy mạnh vào rồi cuối cùng cũng bắn ra.
"A......" Chu Cẩn Ngôn lẩm bẩm, ngực không ngừng phập phồng.
Hắn không ngờ lần này hắn lại ra nhanh như vậy, cũng không ngờ Triệu Nhu lại có thể kẹp chặt như thế, làm cho hắn cứ như vậy mà không còn sức chống cự, sớm bắn ra ngoài.
"Điện hạ......"
Tốc độ như vậy làm cho Chu Cẩn Ngôn nhìn Triệu Nhu đang nép vào trong ngực mình, nhất thời ngốc lăng, không biết là nên khóc hay nên cười.
"Ưm... tại sao lại dừng lại... Ta còn muốn...... ưm......"
Nhưng mà kể đầu sỏ gây tội là Triệu Nhu lúc này lại không biết chuyện gì đã xảy ra, nàng thấy Chu Cẩn Ngôn ngừng lại, Triệu Nhu đang treo ở trên người hắn cũng nhịn không được mà vặn eo, nghênh đón côn th*t, ô ô rên rỉ nói: "Ưm...... tại sao lại dừng lại...... Chàng mau động đi......"
Bây giờ nàng giống như là một con hồ ly tinh quyến rũ, nếu không ép khô nam nhân thì nàng sẽ không bỏ qua.
Chu Cẩn Ngôn bị bộ dáng của nàng làm cho tức giận, côn th*t trong hoa huy*t vốn đã có chút mềm xuống thì lại lần nữa trở nên lớn hơn, thậm chí là so với vừa rồi còn muốn lớn hơn một vòng.
Triệu Nhu đã nhận ra sự biến hóa kỳ lạ này, thân thể nàng thắt lại, không nhịn được rên rỉ, "Ô...... Thật lớn......"
Giọng nói nhẹ nhàng thổi vào trong tai Chu Cẩn Ngôn làm cho nội tâm hắn tê ngứa, ánh mắt tối sầm đi vài phần, "Điện hạ, đây là do nàng câu dẫn ta......"
Dục vọng lấn át tất cả, trong lòng Chu Cẩn Ngôn đột nhiên dâng lên một ý nghĩ xấu xa, trong lúc nóng nảy hắn liền muốn trừng phạt nàng, làm cho hoa huy*t nàng chít chít rung động, hắn ôm nàng đi đến bàn trang điểm rồi kéo ghế ngồi qua ngồi xuống.
" Chàng...... Chàng muốn làm gì......"
Triệu Nhu say thì say, nhưng nàng vẫn biết rằng đây không phải là một chiếc giường mềm mại.
Chu Cẩn Ngôn nghe vậy thì chỉ cười nhưng không đáp lại, hắn xoay người Triệu Nhu lại, để nàng đối diện với tấm gương ở trước bàn trang điểm.
Trong quá trình xoay người thì côn th*t vẫn cắm vào bên trong hoa huy*t, hắn vừa chuyển, côn th*t kia cứng rắn thô dài, các cạnh và các góc đều có gân xanh nổi lên, đều có dấu vết ở thịt non và kiều huyệt, làm cho Triệu Nhu được trải nghiệm hoàn toàn.
Ngay lúc đó, côn th*t bào đến mức khiến cho nàng sung sướng đến thần hồn điên đảo. Triệu Nhu nhịn không được mà ngâm khẽ một tiếng, " ưm a......" Sau đó, nàng chỉ cảm thấy đầu óc như muốn bùng nổ pháo hoa, thân mình giống như bị sóng triều dục vọng ném lên cao, kịch liệt mà run rẩy.
"Ô ô...... Không được...... Không được......"
Triệu Nhu đang ở trong một mớ hỗn độn, trong miệng nàng lẩm bẩm chỉ muốn được nghỉ ngơi. Nhưng Chu Cẩn Ngôn lại không định sẽ buông tha cho nàng như vậy.
Hắn ôm nàng eo, một bên thì vùi sâu côn th*t vào trong lỗ huyệt non nớt và mềm mại của nàng, không chút nào khắc chế mà ấn vào bộ phận kích thích mẫn cảm của Triệu Nhu, một bên lại dán vào bên má trắng nõn như lòng trắng trứng của nàng, hắn bỡn cợt cười nói: "Điện hạ muốn nghỉ ngơi thì cần phải tạm thời chịu đựng thêm một thời gian nữa, ta còn phải nhờ đến điện hạ giúp đỡ thì mới có thể kết thúc được, là do điện hạ đã vén lên dục hỏa của ta nên điện hạ cần phải phụ trách tiêu diệt nó mới được......"
Nói xong, tay hắn còn chỉ về phía trước, ý bảo Triệu Nhu hãy nhìn xem.
Cả người Triệu Nhu mệt mỏi, vừa cắn môi rên rỉ vừa bị côn th*t căng lớn sưng tấy chống đỡ, lúc đầu nàng nào có quan tâm đến những gì trước mắt.
Mãi cho đến khi Chu Cẩn Ngôn chỉ tay thì nàng mới ra sức mà nhấc mí mắt lên, lúc này mới nhận ra là trước mặt nàng đang có một cái gương lớn.
Nàng trừng to hai mắt, chỉ thấy cái gương soi chi tiết đến mức hiện ra hết bộ dáng hoang dâm của nàng hiện tại.
Đôi mắt mềm mại, đôi môi đỏ mọng, rõ ràng nên là một người đẹp khả ái, nhưng vào giờ phút này lại trần trụi một thân trắng như tuyết, đung đưa cặp vú nhô cao như búp măng non, nằm ở trên người nam nhân, để cho hoa huy*t bên dưới phun ra nuốt vào côn th*t dữ tợn của nam nhân.
Sự xấu hổ kịch liệt đã làm cho Triệu Nhu bị kích thích, khiến cho nàng say mê đầu óc mà khó có thể tỉnh táo được, vành tai nàng ửng hồng vì xấu hổ, nàng nhắm chặt hai mắt không dám nhìn nữa, vội vàng mở miệng cầu xin sự thương xót, "Đừng nhìn...... Chàng đừng nhìn nữa...... Chàng mau rời khỏi nơi này đi...... " Đôi tay nàng còn ôm lấy cổ Chu Cẩn Ngôn, thúc giục hắn rời đi.
Chu Cẩn Ngôn không hoang mang chút nào, hắn nhìn tiểu mỹ nhân trong ngực đang khóc lóc, một tay nâng nhũ đế trên bộ ngực sữa của nàng lên xoa nhẹ, một tay hắn đỡ eo của Triệu Nhu, đẩy sâu lên đầu nàng, trên mặt mang theo ý cười nói: "Điện hạ đừng nóng vội, xem thêm vài lần thì đã làm sao? Điện hạ xinh đẹp như vậy, nên tại sao nàng lại phải thẹn thùng khi nhìn thấy bộ dáng của chính mình như thế?"
Hắn vừa nói vừa cắm, như là không thể dùng hết tinh lực của chính mình, mỗi một lần thâm nhập đều đẩy sâu đến tận cùng, sau khi hắn xác nhận là đã nghiền nát hoa tâm bên trong rồi thì mới rút ra.
Triệu Nhu càng xấu hổ hơn khi nghe những lời trêu ghẹo của Chu Cẩn Ngôn, nàng vẫn luôn nhắm chặt hai mắt lại, mặc kệ Chu Cẩn Ngôn có nói cái gì thì nàng cũng không dám mở to hai mắt ra nhìn lại.
Tuy nàng thẹn đến mức muốn chạy trốn nhưng thân thể lại sinh ra cảm giác dưới sự thâm nhập đưa đẩy cực kỳ có kiên nhẫn của Chu Cẩn Ngôn. côn th*t thô cứng như sắt đâm xuyên vào, giống như là muốn xuyên thấu đến tận cùng tâm can của nàng, mỗi một lần đều đâm rất mãnh liệt, tê dại đến mức tiểu huyệt của nàng lại càng siết chặt hơn, càng thêm luyến tiếc không muốn khỏi côn th*t của hắn.
" Ưm a...... Ưm a......"
Trong lúc mê man, Triệu Nhu lại cảm thấy thích thú, nước nhờn chảy ra theo hoa huy*t, theo côn th*t mà đưa đẩy, phát ra tiếng nước hỗn loạn.
Cảm giác không cam lòng lại tới một lần nữa, nàng cũng bắt đầu mở miệng nhanh chóng nói, "Sâu quá...... Tại sao nơi đó của chàng sinh ra lại cứng và dài như vậy...... Như là...... ưm a...... như là muốn đâm vào tim của ta...... Thân thể của ta không chịu được nữa...... Ô ô...... đồ hỗn trướng chàng chỉ biết khi dễ người ta thôi......"
Chu Cẩn Ngôn nghe được "lời trách cứ" tùy hứng của nàng, trong lòng liền mềm thành một mảnh, hắn sờ soạng mái tóc ướt đẫm của nàng, môi hôn lên vành tai nàng, nhỏ giọng nói: "Đó là đương nhiên, chỉ cần ta vừa nhìn thấy điện hạ thì trong lòng liền muốn khi dễ điện hạ. Điện hạ chính là đầu quả tim của ta, là bảo bối trong tay ta, ta hận không thể dung điện hạ vào trong máu thịt của ta thì ta mới cam lòng...... Ta thích điện hạ nàng a......"
Hắn nhân cơ hội này để bày tỏ lòng mình, nhưng Triệu Nhu lại tựa hồ như không nghe rõ lời hắn nói, nàng đang choáng váng và chỉ lo tham luyến vui sướng mà thân thể mang lại, hưởng thụ cảm giác sung sướng khi được côn th*t thao huyệt nàng, tinh tế yêu kiều mà rên rỉ, " Ưm a...... Ưm a......"
Bộ dáng làm không biết mệt của nàng khiến cho Chu Cẩn Ngôn đang tràn đầy tình ý lại không có chỗ nào để phát tiết thì chỉ có thể cười khổ.
Thôi, hôm nay cứ như vậy đi.
Chu Cẩn Ngôn thở dài, chợt hôn lên môi nàng, cùng nàng chìm vào trong biển tình của dục vọng, hai người gắt gao quấn chặt lấy nhau không rời.
Trong phòng đều là tiếng thở dốc rên rỉ của nam nữ và tiếng va chạm của hai người......