Công Chúa Kiều Mị - Trường Nhạc

Chương 36: (H++) Dục tiên dục tử




Editor + beta: 🌼ℓσℓιsα🌼

🌺2174 chữ🌺

Triệu Nhu thấy rõ ràng là thân thể của Chu Cẩn Ngôn đã thành thật như vậy rồi mà hắn vẫn còn cố chấp không chịu cúi đầu nhận thua, vì vậy nàng liền nổi lên ác tâm, xoay người rời khỏi Chu Cẩn Ngôn, "Được, chàng muốn nhịn thì cứ nhịn đi, chàng đừng cử động nữa, ta muốn cho chàng nếm thử cái gọi là tư vị cầu mà không được."

Nàng ngồi quỳ trên giường, dùng hai tay cởi hết quần áo của hắn ra, rồi lại cuộn quần áo thành dây thừng trói chặt hai tay hắn lại, nhân tiện cố định tứ chi của hắn vào bốn góc giường, đem hắn chặt chẽ cố định ở trên giường.

"Chậc, không ngờ điện hạ lại có loại thú vui này."

Sau khi Chu Cẩn Ngôn bị trói chặt, biểu tình của hắn vẫn bình tĩnh như cũ, không có chút nào kinh ngạc trước hành động của Triệu Nhu, ngược lại còn ung dung nhàn nhã trêu đùa Triệu Nhu bằng lời nói.

Triệu Nhu nghe vậy cũng không để ý đến hắn, chỉ trừng mắt liếc hắn một cái, tự mình cởi bỏ món quần áo cuối cùng trên người hắn, lại lần nữa ngồi khóa trên người Chu Cẩn Ngôn.

Chu Cẩn Ngôn tò mò, cười hỏi: "Điện hạ muốn làm gì?"

Triệu Nhu cười thần bí, đáp: "Chúng ta đều đã thẳng thắn với nhau rồi, chàng nói đi?"

Triệu Nhu nói xong liền nâng cặp mông vểnh no đủ của nàng lên, rồi nâng côn th*t đang sưng tấy của nam nhân dậy, sau khi nhắm ngay vào huyệt khẩu ướt át thì nàng liền quỳ gối xuống, chậm rãi ngồi xuống.

côn th*t cứ như vậy mà òm ọp một tiếng, căng ra hoa huy*t non mịn hẹp phùng mà chậm rãi đi vào, bên trong hoa huy*t thật sâu và chặt chẽ khiến cho Chu Cẩn Ngôn đang mất cảnh giác cũng không khỏi ngâm khẽ một tiếng, khó có thể tự kiềm chế được.

Thậm chí eo của hắn cũng không nhịn được mà trộm nâng lên, nghênh đón Triệu Nhu, muốn cho côn th*t được đi vào nhanh hơn, để cả cây gậy th*t hoàn toàn đi vào trong nơi kiều nộn mềm mại kia.

" Làm sao, chàng muốn cắm vào sao?"

Nhưng mà tất cả những hy vọng này đều nằm trong tay của Triệu Nhu. Một câu của nàng đã lôi Chu Cẩn Ngôn trở về với hiện thực.

côn th*t chỉ mới vào được một nửa thì Triệu Nhu liền cố ý dừng lại, chống đỡ thân thể không cho nó hoàn toàn tiến vào, chỉ cho Chu Cẩn Ngôn nửa vời khiến cho hắn vô cùng khó chịu.

" Đã vậy rồi mà chàng còn không chịu nhận thua?"

Triệu Nhu thấy ngực của Chu Cẩn Ngôn phập phồng kịch liệt, đôi mắt cũng bị che kín bởi hồng ti, nhưng hắn vẫn cứ không nói gì, vì vậy nàng liền bắt đầu lay động mông, cố ý để cho hoa huy*t chỉ ăn được một nửa côn th*t, mỗi một lần nàng đều cắm đến chỗ ngứa nhưng không hề tiến sâu vào, tra tấn khiến cho hô hấp của Chu Cẩn Ngôn bị rối loạn, côn th*t nhảy dựng lên bên trong nàng, hận không thể cắm tới cùng.

" Ưm a...... côn th*t của phò mã thô cứng quá a...... Hầu hạ bổn cung thật thoải mái...... Ưm a...... Muốn sướng chết bổn cung rồi...... Ô ô......"

Triệu Nhu làm động tác này cũng chính là đang tra tấn đối với chính mình, mỗi lần nàng gắng gượng để côn th*t ma xát vào những nếp thịt xinh đẹp trong hoa huy*t, điều đó làm nàng sướng đến mức eo nàng gần như muốn hòa tan, đôi tay chỉ có thể đặt trên lồng ngực rộng lớn của Chu Cẩn Ngôn mà miễn cưỡng chống đỡ.

Nếu không phải vì vẻ mặt muốn nhưng không chịu nói của Chu Cẩn Ngôn quá thú vị, thì nàng đã suýt chút nữa cúi đầu xưng thần trước khoái cảm của lần giao hoan này rồi, lựa chọn nhận thua, thống khoái ngồi xuống, làm cho côn th*t đâm thật sâu vào trong hoa tâm, thao đến nàng dục tiên dục tử, hảo hảo sảng một phen lại nói.

Ô ô...... Tại sao ta lại muốn tra tấn mình như vậy.

Mười lăm phút sau, Triệu Nhu cả người ướt đẫm mồ hôi dần dần sinh hối hận, thân thể mềm mại không xương chỉ biết phụ thuộc vào ý chí kiên trì của nàng, nhưng lúc này nàng đã không còn chịu đựng được nữa rồi.

Chu Cẩn Ngôn bị đè ở dưới thân cũng như vậy, sắc mặt hắn nổi lên gân xanh, thân thể căng chặt, côn th*t của hắn mỗi lần chỉ có thể xâm nhập nông cạn, đổi lấy là dục cầu bất mãn ngày càng nhiều làm cho hắn sắp phát điên lên rồi.

Hắn thấy Triệu Nhu cũng giống như mình thì liền nghĩ, tại sao hắn lại phải vì mặt mũi mà nhẫn nại thống khổ như vậy, vì vậy hắn quyết định sẽ để cho Triệu Nhu làm một lần, mở miệng nhận thua, "Được, điện hạ, lần này là ta thua, cầu xin điện hạ hãy cho ta hầu hạ nàng thật tốt, ta không thể chịu đựng được nữa rồi."

Yết hầu khô khốc phát ra âm thanh chịu thua, Triệu Nhu không ngờ Chu Cẩn Ngôn lại đột nhiên nhận thua và từ bỏ, "Cái gì?"

Nàng chưa kịp vui mừng, tâm tình vừa buông lỏng thì thân thể liền chống đỡ không được, mông tuyết rơi xuống, côn th*t cứ như thế mà cắm thẳng vào đỉnh tử cung của nàng.

Triệu Nhu còn chưa kịp phản ứng thì cảm giác sung mãn liền cuồn cuộn dâng trào, trong đầu nổ tung như pháo hoa, khoái cảm tích tụ cứ như vậy mà bùng nổ, khiến Triệu Nhu trong lúc nhất thời cũng không thể kiềm chế được. Sau khi run rẩy thân mình cưỡi trên côn th*t lên xuống mấy cái thì nàng liền nghênh đón cao trào, tiết ra âm tinh, " Ưm a...... A a a......"

Tất cả chuyện này xảy ra quá đột ngột, đến nỗi khi Triệu Nhu bò nằm trên người Chu Cẩn Ngôn vì quá mệt thì Chu Cẩn Ngôn cũng không có phản ứng lại.

Cứ như vậy sao?

Chờ sau khi Chu Cẩn Ngôn lấy lại tinh thần xong, hắn mới bất đắc dĩ mà cười khổ, tại sao lần nào cũng là nàng vui vẻ đủ rồi, mệt đến rối tinh rối mù rồi, cuối cùng mới là hắn lại phải tự mình làm tiếp.

Thân là phò mã thì luôn phải gánh thêm nhiều"trọng trách".

Chu Cẩn Ngôn tự trấn an chính mình, hắn lập tức bắt đầu nghĩ cách để giải phóng sự trói buộc trên cơ thể của mình.

Tuy Triệu Nhu đã thất thần vì đạt đến cao trào, nhưng mà nàng vẫn còn giữ lại một chút ý thức, nên khi nàng nhìn thấy động tác của Chu Cẩn Ngôn thì liền nhịn không được mà hỏi: "Chàng...... chàng muốn làm gì...."

Chu Cẩn Ngôn cởi bỏ trói buộc giữa hai tay mình ra, đứng dậy ôm Triệu Nhu ngồi dậy, một bên duỗi tay cởi nút thắt dưới chân, một bên hôn lên cái trán trơn bóng của Triệu Nhu, trêu đùa cười nói: "Điện hạ cũng thật hồ đồ, không phải là chúng ta muốn sinh hài tử hay sao? Nếu như chỉ có mình nàng sảng khoái thì làm sao chúng ta có thể sinh được?"

"Cái gì...... Ô...... Từ từ...... Chúng ta dừng lại một chút có được không, ta mệt quá......"

Triệu Nhu nghe Chu Cẩn Ngôn nói như vậy thì trong lòng cả kinh, nhớ tới bộ dáng ngày ấy ở trong thư phòng bị Chu Cẩn Ngôn lăn lộn, nàng liền nhịn không được mà bắt đầu kéo dài việc làm nũng.

Đương nhiên là Chu Cẩn Ngôn sẽ không bỏ qua cho nàng, côn th*t của hắn còn đang chôn ở trong hoa huy*t của nàng nóng lòng muốn được làm thử đây, hắn đã bị nàng lăn lộn lâu như vậy rồi, nên làm sao có thể nói dừng là dừng được.

Sau khi cởi bỏ trói buộc xong, Chu Cẩn Ngôn liền xoay người đè Triệu Nhu ở dưới thân, cánh tay cường tráng siết chặt bàn tay ngọc bích của nàng, ánh mắt nhìn Triệu Nhu như là đang tìm con mồi, sau đó hắn ngậm lấy núm vú đang đỏ bừng vểnh cao kia của nàng và bắt đầu liếm mút.

Triệu Nhu bị hút đến run lên, đầu ngửa ra đằng sau, nhịn không được cắn môi nói: "Ngô...... Đừng nóng vội...... Chàng nhẹ chút...... Đều là của chàng, đều là chàng...... Đừng nóng vội a...... Ô ô...... Ân a...... cắm chậm chút, chậm một chút......"

côn th*t không chút lưu tình nào mà bắt đầu đưa đẩy cùng với núm vú đồng thời bị liếm mút, Triệu Nhu vừa mới trải qua cao trào nên thân thể dị thường mẫn cảm, không tới vài cái đã bị Chu Cẩn Ngôn thao đến thân thể mềm mại, da thịt phiếm hồng, sóng triều tê dại tràn ra từng đợt, thẳng đến khi nàng dục tiên dục tử.

Không bao lâu sau, Triệu Nhu liền ô ô nghẹn nghẹn mà bắt đầu rên rỉ, "Ngô ngô...... thoải mái quá...... Phải bị cắm đã chết...... Sắp hỏng rồi... Sắp hỏng rồi..."

Tiếng rên rỉ yêu kiều của Triệu Nhu khiến Chu Cẩn Ngôn nghe đến dục hỏa cũng bùng cháy mạnh mẽ, hắn nhịn không được mà vỗ lên mông nàng, " Nàng nhỏ giọng một chút, không phải là vừa rồi điện hạ mới nói không cần sao? Sao bây giờ lại kêu như vậy rồi?"

Cố nén dục vọng, hắn rút côn th*t ra, đặt Triệu Nhu vào tư thế của một con chó nhỏ, ép nàng phải nhếch mông lên.

Triệu Nhu bị cắm đến thần hồn điên đảo, nàng đã sớm mất đi lý trí, khi nhìn thấy côn th*t bị rút ra, khoái cảm biến mất, nàng liền nhịn không được mà cầu xin nói: "Ngô...... sao chàng lại đi ra ngoài...... chàng nhanh lên...... Đừng nói nhảm nữa...... Cắm vào đi a......"

Loại giao hoan không cần phải xuất lực này nhẹ nhàng hơn rất nhiều so với việc tự làm chủ vừa rồi, Triệu Nhu yêu tư vị này, nàng là người theo chủ nghĩa hưởng lạc, nên tự nhiên có cơ hội thoải mái thì nàng sẽ không buông tha.

"Điện hạ thật là một tiểu yêu tinh!"

Chu Cẩn Ngôn thấy Triệu Nhu từ bỏ dễ dàng như vậy thì cũng không muốn kéo dài thêm nữa, thân thể chống ở trên Triệu Nhu, côn th*t liền chậm rãi đi vào, miệng còn không quên tìm đến cánh môi nàng, ôn nhu triền hôn cùng nàng.

Ngô ngô...... Thật thoải mái......

Triệu Nhu cực kỳ thích loại cảm giác này, hơi thở hai người cùng hòa quyện vào nhau, ta có chàng, chàng cũng có ta.

côn th*t ở trong hoa huy*t đã không còn hung tàn như trước nũa mà chỉ nhẹ nhàng đưa đẩy, mỗi lần đều thâm nhập vào sâu xuống phía dưới, bào thổi mạnh mẽ từng nếp gấp mềm mại cho đến khi chạm tới hoa tâm khiến Triệu Nhu sung sướng đến say mê lòng thần, đồng thời hai chân lại càng tê dại và sảng khoái đến mức ngón chân tuyết cũng khẽ cong lên, eo muốn tan ra, mềm mại đến mức khiến nàng sắp sụp đổ.

Ngô ngô...... tại sao lần nào hắn cũng có thể làm cho nàng thoải mái như vậy...... Rốt cuộc là tại sao?

Ở trên giường, Triệu Nhu bị hôn đến mơ mơ màng màng, làm thế nào cũng không thể tìm ra được nguyên nhân trong đó.

Hai người liều chết cùng triền miên một chỗ, không có một động tác dư thừa nào, cũng không hề lặp lại một động tác giao hoan nguyên thủy nào.

côn th*t loạn xạ rung động ở bên trong, d*m thủy cuồn cuộn tràn ra lần lượt tưới lên trên giường đệm.

Mà trên miệng lỗ hoa lại dính đầy nước nhờn màu trắng, lộ ra bộ dáng dâm mĩ cùng với tiếng thở dốc của nam nữ, vầng trăng ngoài cửa sổ như hiểu được nhân tính của con người, làm nó xem đến mặt đỏ tim đập, cuối cùng thì ngượng ngùng đến trốn vào trong đám mây mà không dám nhìn lại.

Màn đêm bên ngoài đã sâu, nhưng cảnh tượng này sẽ không kết thúc sớm như vậy....