Editor + beta: 🌼ℓσℓιsα🌼
🌺1191 chữ🌺
Tỳ nữ đang đi vào tên là Tiểu Đào, tính tình tương đối cẩu thả, cho nên khi nàng ta vào phòng cũng không nhận ra sự khác lạ gì mà chỉ lo thu thập sửa sang lại đồ vật trên bàn.
Nếu không phải vừa lúc có một bức bình phong ngăn giữa giường và cửa, chia làm gian ngoài và gian trong, thì sợ là nàng ta vừa vào cửa sẽ phải nhìn thấy cảnh điện hạ nhà mình đang tuyên dâm ban ngày với phò mã ở trên giường, cảnh tượng vô cùng dâm mĩ.
“Tiểu Xuân tỷ tỷ cũng thật là, không tự mình tới thu dọn mà lại bảo mình tới làm.” Tiểu Đào bĩu môi, nhỏ giọng oán giận.
Nàng ở một bên phân loại dụng cụ uống trà trên bàn, một bên thay nước ấm trong trà, cũng sửa sang lại mọi thứ trên bàn thật sạch sẽ, chờ khi nàng rốt cuộc cũng hoàn thành xong công việc rồi, đang chuẩn bị thu dọn đồ đạc để rời đi thì bỗng nhiên lại nghe thấy một âm thanh rất nhỏ vang lên.
“ Ưm a……”
Tiểu Đào bị dọa, nhưng nàng không thể nghe rõ đây là thứ âm thanh gì, nàng dừng động tác trên tay lại, hô một tiếng, “Ai?”
Triệu Nhu trong chăn sợ tới mức che miệng lại, ánh mắt hung hăng trừng mắt nhìn Chu Cẩn Ngôn.
Hóa ra tiếng rên rỉ yêu kiều vừa rồi là do chính Triệu Nhu phát ra, bởi vì nàng kinh sợ khi có người tiến vào nên thịt non trong hoa huy*t liền xoắn chặt lại, kẹp đến mức Chu Cẩn Ngôn không thể cử động được, rất là thống khổ, hắn nhịn không được liền hung hăng cắm xuống, trầm hạ eo đem côn th*t đâm vào sâu hết cỡ.
côn th*t thô dài đột nhiên đâm vào sâu như thế, hung hăng đâm vào hoa tâm một cách mãnh liệt, tự nhiên mà khiến cho tinh thần Triệu Nhu đang căng chặt bên cạnh cũng sướng đến không nhịn được, khoái cảm tê dại tán loạn trong cơ thể, cắn môi lộ ra một tiếng rên rỉ đứt quãng từ giữa hai hàm răng
“Đừng vào…… Chàng mau rút ra đi…… Sẽ bị Tiểu Đào phát hiện mất……”
Triệu Nhu chịu đựng khoái cảm nhỏ giọng cảnh cáo. Cánh tay ngó sen vô lực đẩy ngực Chu Cẩn Ngôn ra, muốn cho hắn rời đi. Nhưng côn th*t vừa mới rút ra được một chút thì Chu Cẩn Ngôn lại một lần nữa đâm thật mạnh vào hoa tâm khiến nàng lập tức run rẩy cả người, thân thể mềm nhũn như vũng lầy.
“ưm a…… Đừng…… Ngô.”
Triệu Nhu nhịn không được lại phát ra tiếng rên rỉ, nàng còn chưa kịp phục hồi lại tinh thần thì đã lên tiếng trách cứ, Chu Cẩn Ngôn lại lần thứ ba rồi lần thứ tư, mỗi một lần đều đè thật mạnh lên eo nàng, nhét đầy khe hở trong hoa huy*t nàng.
“Đừng…… ưm a…… sâu quá…… sắp bị cắm hỏng rồi……”
Ở trong chăn bông, Triệu Nhu thoải mái không thôi, suớng đến mức hai mắt nheo lại, nhỏ giọng ngâm khẽ. Nàng không thể tiếp tục im lặng nên đành phải cắn môi để khắc chế âm lượng, loại áp lực tùy thời sẽ bị người phát hiện này mang đến cho nàng khoái cảm kích thích lạ thường, cầu xin để không bị người ta phát hiện ra.
Kia rốt cuộc là thứ âm thanh gì?
Thanh âm rất nhỏ truyền vào tai Tiểu Đào làm cho nàng càng ngày càng tò mò đây là thứ âm thanh gì, nàng vừa tìm kiếm âm thanh vừa đi đến hướng bình phong, khi chỉ còn cách vài bước nữa là có thể phát hiện ra sự khác thường sau tấm bình phong ở trên giường thì bên ngoài liền truyền tới âm thanh của Tiểu Xuân, yêu cầu nàng nhanh chóng đi ra ngoài.
“Tiểu Đào, ngươi mau ra đây một chút, ta có việc tìm ngươi.”
“Đã biết, Tiểu Xuân tỷ tỷ, ta tới đây.”
Thanh âm thúc giục của Tiểu Xuân thật sự quá gấp gáp nên Tiểu Đào đành phải ngừng tìm kiếm và xoay người đi ra ngoài.
Khi rời đi, trong đầu Tiểu Đào vẫn còn đang suy đoán nơi phát ra âm thanh.
Âm thanh kia hẳn là tiếng mèo kêu đi, cũng không biết là nó được giấu ở đâu, nếu như chạy vào nhà thì không xong rồi, chờ sau khi nàng xong việc thì lại đến tìm sau vậy.
Nàng nghĩ như vậy, nhưng nàng lại không hề nghĩ rằng nếu như nàng tiến thêm mấy bước nữa, lật tấm bình phong ra thì nàng sẽ phát hiện lớp chăn bông trên giường đã phồng lên thành một quả bóng, không ngừng phập phồng lên xuống, kèm theo đó còn có tiếng rên rỉ đứt quãng, tiếng nước quấy loạn tấm tắc cùng với tiếng vang rất nhỏ bạch bạch……
Chờ khi Tiểu Đào đi rồi, Chu Cẩn Ngôn mới nhấc chăn bông lên, mồ hôi nóng hổi từ trên trán chảy xuống, hắn duỗi thẳng hai chân Triệu Nhu ra, làm cho côn th*t bành trướng cắm vào trong hoa huy*t đáng thương mềm mại đỏ ửng, tiếp tục dập mạnh vào Triệu Nhu một cách nông sâu.
Triệu Nhu bị đâm đến thân mình gần như rã rời, lý trí mất hết, chỉ có thể vô lực hét lên quanh cổ Chu Cẩn Ngôn.
“Đừng…… ưm... sâu quá... Muốn đi……”
Chu Cẩn Ngôn bị tiếng kêu của nàng kích động làm cho dục vọng càng trở nên mãnh liệt hơn, hắn vốn là người rất có khả năng kiềm chế dục vọng của mình, nhưng khi đối mặt với Triệu Nhu, hắn hoàn toàn đã có bộ dáng không nên có, nhiều lần thất thố, tham luyến tất cả mọi thứ của nàng.
Thế nên vừa rồi khi trốn ở trong chăn, hắn không màng đến việc sẽ bị tỳ nữ phát hiện ra, vẫn nhịn không được mà trộm cắm vào hoa huy*t của Triệu Nhu……
“Điện hạ, ta yêu nàng……”
Nhìn Triệu Nhu dưới thân mồ hôi nhễ nhại, má đào mặt hạnh, đôi mắt mê ly mông lung bị kẹp đến sung sướng không thôi, Chu Cẩn Ngôn vừa mới nói xong lời âu yếm liền không thể nhẫn nại được nữa mà cúi người xuống, đầu khẽ chạm vào trán của Triệu Nhu, áp vào người nàng gầm nhẹ lên bắn tinh dịch ra.
“A a…… Ưm ha…… Ưm a a……”
Ngay lúc đó Triệu Nhu cũng đã đạt đến cao trào, trước mắt dường như có một tia sáng trắng hiện lên, nháy mắt khiến nàng nhịn không được mà phun ra sóng triều, cánh tay ngó sen gắt gao ôm chặt lấy Chu Cẩn Ngôn, thân mình run rẩy tiết ra âm tinh, cùng Chu Cẩn Ngôn đạt đến cao trào……