Tiếng rạn nứt vang lên, chỉ thấy một đạo kim quang chợt hiện lên, không đợi mọi người thấy rõ bộ dáng này, một giây sau liền xuyên qua cửa sổ, rơi xuống như sao băng.
"... Lão nhị nó, nó nứt ra rồi." Trang Sinh Hiểu Lê như cảm giác được, ngẩng đầu nhìn lên trời cao.
Một con thú bốn chân một sừng, toàn thân hiện lên kim quang đạp mây mà đến. Nó đi đến chỗ nào thì kim quang nhè nhẹ tản ra như tuyết rơi đến đó, kìm hãm sự kích động của bầy biển thú biến dị.
Mọi người kinh ngạc nhìn biến hóa này.
DTV
"Đó là cái gì?"
"Là lão nhị sao, là nó kìm hãm thú biến dị?"
"Nếu thú biến dị có thể bị khống chế, có phải cũng không cần phong tỏa tinh cầu?"
Dị tượng xuất hiện trong thời gian ngắn khiến cho đám thú biến dị bị khống chết.
Nhìn con kỳ thú xuất hiện, một đám lãnh đạo đều hận không thể lập tức nhân bản ra vô số con, để trấn áp triệt để tình hình.
"Gào…” Bỗng nhiên một tiếng rống mạnh mẽ vang tận mây xanh.
Con kỳ thú kia có vẻ mỏng manh, nhưng tiếng gầm lại chấn động trời đất. Làm người ta run rẩy sợ hãi, không sao kìm được.
Tiếng gào thét lại vang lên, như muốn xé rách chân trời. Uy áp cường đại đến từ huyết thống và sức mạnh áp bức khiến đám yêu thú phái dưới không thể không ngoan ngoãn thần phục.
Trang Sinh Hiểu Lê nhìn đến mức ngây người, phi thuyền tự động đáp xuống đất. Chỉ thấy dị thú gần đó phủ phục trên mặt đất, áp sát đầu xuống, không dám có nửa phần kháng cự.
Một màn này quá mức thần kỳ. Nhưng Trang Sinh Hiểu Lê không có tâm tình thưởng thức, thừa dịp thú biến dị không dám manh động, hắn nhanh chóng đi tới nơi mai táng xà yêu.
Trang Sinh Hiểu Lê càng thêm kinh ngạc, khi trông thấy một đứa trẻ mấy tuổi vênh váo tự đắc ngồi trên đầu một con thú biến dị, xung quanh còn có da rắn mới lột.
Vẻ mặt đứa trẻ bất mãn nói: "Hỏi thì hỏi, chứ nhìn gì mà nhìn."
Trang Sinh Hiểu Lê cố gắng giữ vẻ ngoài trấn định, nhẹ giọng hỏi: "Bạn nhỏ, người lớn nhà ngươi đâu?" Đứa trẻ bĩu môi: "Cô ấy đi làm chúa cứu thế rồi."
Một lượng tin tức lớn khiến hắn khó lòng hiểu hết, Trang Sinh Hiểu Lê cảm giác đầu hơi choáng váng, không thể tin được hỏi: "Chẳng lẽ ngươi là lão đại sao?"
Đứa trẻ nói: "Ngươi mới phát hiện sao?"
Một con rắn lớn và một đứa trẻ đáng yêu mềm mại, dù thế nào thì cũng chẳng tưởng tượng nổi cả hai là một.
"Nhờ phúc của cô ấy, thiên lôi độ kiếp vốn thuộc về cô ấy đã khiến ta hóa thành hình người."
Hắn nhìn dáng vẻ đứa trẻ mập mạp trắng trẻo của mình khác xa so với cơ thể cường tráng cao lớn trong trí tưởng tượng của hắn.
"Thứ trên trời kia gọi là lão nhị?" Trong mắt hắn lộ ra vẻ hâm mộ và vui sướng.
"Được rồi, đừng ngẩn người nữa, lão Nhị đang tìm chúng ta đấy."
"Hả?" Trang Sinh Hiểu Lê vẫn mơ hồ.
"Nó đang tìm ta và Trang Sinh Hiểu Mộng." Xà yêu thân con trưởng rất có ý thức trách nhiệm: "Mới sinh ra đã không có người lớn ở bên cạnh, nó nhất định rất sợ hãi."
Vào ngày thứ hai sau khi kỳ thú hạ thế, biển thú được kiểm soát, liên minh giải trừ phong tỏa đối với hành tinh Giáp ML6.
Mặt đất đang lún xuống, vạn vật đang rơi xuống.
Không ít người vẫn đang chờ đợi, chờ đợi Trang Sinh Hiểu Mộng trở về, chờ đợi kỳ tích phát sinh.
Cảnh tượng trong khe nứt thời không, người ngoài không thể nào biết được.
Mọi người bên ngoài khe nứt chỉ có thể biết khe nứt kia đang dần dần thu nhỏ lại, như một vết thương không ngừng rỉ m.á.u đang dùng một loại tốc độ cực kỳ chậm rãi khép lại.
Nơi này dường như mất đi khái niệm thời gian.
Trang Sinh Hiểu Mộng không nhớ rõ khe hở đang tu bổ trên tay mình là khe hở thứ mấy, cũng không nhớ rõ đây là lần thứ mấy biển yêu thú phá vỡ bình chướng xâm nhập thông đạo thời không thông tới thế giới hiện đại.