Công Chúa Giả Livestream Làm Ruộng

Chương 239




Mọi thứ tạo nên hành tinh này, hoa cỏ cây cối, đá bùn cát, núi sông sông ngòi... cả hành tinh sẽ bị nuốt chửng. Họ đang chứng kiến sự hủy diệt của một hành tinh.

"... Liên minh quyết định rằng hạt giống hủy diệt này phải bị g.i.ế.c trong nôi trước khi nó có thể lan rộng ra ngoài hành tinh."

Thanh âm Trang Sinh Hiểu Lê khàn khàn: "Nhưng em gái ta còn chưa trở ra, ai có thể cứu nó?"

Không ai có thể trả lời câu hỏi này.

Cùng lúc đó trong khoang máy bay liên minh, một đám lãnh đạo do dự một lát, cuối cùng truyền đạt mệnh lệnh phong tỏa hành tinh Giáp ML6.

"Đi thôi, Nhị điện hạ."

"Đừng gọi ta là Nhị điện hạ." Giọng nói của Trang Sinh Hiểu Lê vô cùng u ám: "Ta không phải điện hạ gì cả...” Quả nhiên, chính mình không giúp được gì, thoát đi khỏi thân phận hoàng tử thì hắn chẳng làm được tích sự gì cả.

Quá khứ thờ ơ với hoàn cảnh của em gái, hiện tại thấy cô rơi vào nguy hiểm lại bất lực.

Phi thuyền gia tốc vận hành, Trang Sinh Hiểu Lê nhìn thế giới sụp đổ dưới đó, bỗng nhiên thấy được một bóng người quen thuộc.

Trang Sinh Hiểu Lê kích động chỉ vào vị trí hắn vừa phát hiện: "Dừng lại ở bên kia!”

"Xin lỗi Trang Sinh tiên sinh, nơi đó rất nguy hiểm, chúng ta không thể dừng lại ở đó."

"Ta đi một mình là được!" Trang Sinh Hiểu Lê nghĩ tới chiếc phi thuyền cỡ nhỏ mà Trang Sinh Hiểu Lê đưa cho tổ tiết mục.

"Nhưng mà, Trang Sinh tiên sinh…”

Trang Sinh Hiểu Lê: "Trước khi đến ta đã viết di ngôn rồi, ta sẽ tự chịu trách nhiệm."

Phi công vẻ mặt khó xử.

Trang Sinh Hiểu Lê: "Ta cũng sẽ trả thù lao."

Mười phút sau, Trang Sinh Hiểu Lê từ liên minh leo lên phi thuyền bay về phía mặt đất sụp đổ.

Đại minh tinh an toàn ở nơi giám sát, theo dõi mọi việc qua màn hình, tay cầm lấy cốc sữa nóng mà than rằng: "Quả nhiên hai anh em họ đều không phải người bình thường…”

"Bốp!" Đạo diễn vung tay tát vào mặt đại minh tinh một cái thật mạnh.

Đại minh tinh bị tát bất ngờ khiến tất cả mọi người đều sửng sốt. Chẳng ai ngờ rằng vị đạo diễn ngày thường nhìn hiền lành lại đột nhiên động thủ đánh người.

Giọng đạo diễn vô cùng lạnh lùng: "Nói đủ chưa? Có phải đã quên ai cứu mạng cô không?"

"Ông...” Đại minh tinh sợ hãi thất sắc: "Ông là cái thá gì mà đánh ta?"

"Bốp, bốp...” Trợ lý đỏ mắt xông lên cũng hung hăng cho đại minh tinh mấy cái tát: "Cuối cùng ta cũng hiểu vì sao cô Trang Sinh không thèm để ý lời bình luận cô ấy là tốt hay xấu. Bởi vì bất kể cô ấy làm cái gì cũng sẽ có

người chửi bới. Ta không rộng lượng khoan dung như cô ấy, hiện tại ta không thể chịu được bất kỳ ai chửi bới cô ấy."

"Miệng không ăn tát thì không tỉnh ra được à, nguyền ai c.h.ế.t đấy hả?"

"Ỷ vào vị trí đại minh tinh của mình thì kiêu ngạo không coi ai ra gì đúng không?"

Mọi người đồng loạt xông lên, ẩn vị đại minh tinh này xuống đất đánh, đánh cho người ta mặt mũi bầm dập, chỉ chốc lát sau đã phải có người lao vào khuyên răn.

Trợ lý chưa hết giận, còn muốn đạp thêm mấy cước, bị đạo diễn lôi lại.

"Được rồi, ngươi xem Nhị điện hạ đi đâu rồi?" Đạo diễn chỉ về phía chiếc máy bay nhỏ ngoài cửa sổ.

Trợ lý mở to hai mắt: "Chả lẽ, là nơi mai táng lão đại."

Con rắn quá lớn nên họ không mang theo được, chỉ có thể yêu cầu sự trợ giúp của Liên minh để chôn nó trong vùng đất mà nó đã từng sống.

"Hắn muốn mang lão đại trở về sao?"

Khoảng cách quá xa, phía dưới vô cùng hỗn loạn.

Chiếc phi thuyền kia kia cũng dần dần hóa thành một điểm đen biến mất trong tầm mắt.

Rất nhanh, biển thú mãnh liệt bị khe hở linh khí hấp dẫn bao phủ khu vực kia.

Trợ lý quay đầu không đành lòng nhìn lại.

"Không ổn rồi!" Bỗng nhiên nhân viên đoàn chương trình hô to: "Lão Nhị, nó không ổn!"

"Lão Nhị sao lại không ổn?"

Trong lòng mọi người lộp bộp, lão đại đã không còn, nếu lão nhị lại xảy ra chuyện gì, bọn họ nên ăn nói như thế nào với Trang Sinh Hiểu Mộng?