Một hồn phách chìm vào khe nứt thời không, như giọt nước trôi vào biển, không nhấc lên một tia gợn sóng.
"Hiểu Mộng! Đừng đi!"
Trang Sinh Hiểu Lê cuồng loạn: "Trang Sinh Hiên Kỳ là lừa em! Lời của hắn đều là bịa ra lừa em!" Trang Sinh Hiểu Mộng quay đầu lại, thấy một chiếc phi thuyền hướng chạy tới, nhìn kỹ phi thuyền này không hề tầm thường, do linh thạch cung cấp năng lượng có thể mở ra trận pháp.
Trang Sinh Hiểu Lê đứng trên boong tàu liều mạng hô to: "Cái c.h.ế.t của mẹ không liên quan đến em!"
Trang Sinh Hiểu Mộng: "Sao ngươi lại tới đây?”
"Bùi phu nhân và Sở tiên sinh bọn họ mang ta tới."
Phi thuyền còn cách Trang Sinh Hiểu Mộng một khoảng xa xa, mây dày tản ra, tất cả thú biến dị đều tụ tập ở khu vực biên giới cây cổ thụ, ngoại trừ cô không ai dám đến gần cây cổ thụ quỷ dị dữ tợn kia như thế.
Trang Sinh Hiểu Lê chỉ có thể bám vào lan can boong tàu liều mạng hô: "Trang Sinh Hiên Kỳ hắn dụng tâm hiểm ác, cố ý bịa đặt nói dối gạt em, em ngàn vạn lần không nên tin hắn!"
"Ta biết." Trang Sinh Hiểu Mộng nói: "Ta không tin hắn."
Lời nói dối vụng về kia của Trang Sinh Hiên Kỳ, có trăm ngàn chỗ hở, nội dung trước sau tự mâu thuẫn. Cô vốn nên sớm nhìn thấy, nhưng bị tâm ma khống chế mới dễ bị ông ta lừa gạt suýt nữa bỏ mình.
Trang Sinh Hiên Kỳ khôi phục trí nhớ của cô, chắc hẳn đã lường được rằng cô sẽ vì vậy mà mất khống chế.
Nhưng mục đích của Trang Sinh Hiên Kỳ rốt cuộc là gì? Trang Sinh Hiểu Mộng chưa xác định, có lẽ có liên quan I đến việc cô kích động tức giận mỗi khi nhắc tới tu vi của ông ta
Nghĩ đến Trang Sinh Hiên Kỳ nói rằng cô là thân thể thiên linh, lại dẫn dụ cô dùng linh hồn tiến vào khe hở, hơn nữa hai mươi năm trước biến cố "Ngoài ý muốn" kia khiến linh hồn phân liệt.
"Việc này tạm thời không nhắc tới." Trang Sinh Hiểu Mộng không nghĩ nhiều, cô còn có chuyện quan trọng hơn chưa giải quyết.
"Biết là tốt rồi...” Tuy rằng hắn không hiểu hiến tế đại đạo là gì, nhưng tóm lại em gái không mắc mưu ông ta, Trang Sinh Hiểu Lê thở phào nhẹ nhõm, thúc giục nói: "Hiểu Mộng, em mau lên đi, ta đón em về nhà."
"Không, ta vẫn không thể rời đi, ta muốn làm chuyện trong khả năng của ta." Trang Sinh Hiểu Mộng nhìn cành cây khô héo bốn phía.
"Em muốn làm gì?" Trang Sinh Hiểu Lê dự cảm rất không ổn.
"Ta từng nói với các ngươi, ta không phải em gái của ngươi, không phải công chúa nhỏ của hoàng thất Cửu Hạ trong thế giới này, ta chỉ là chiếm dụng thân thể của cô ấy thôi." Giọng điệu của Trang Sinh Hiểu Mộng trở nên nhẹ nhàng chậm chạp, hồi ức kéo cô trở lại rất lâu trước kia.
"Có ý gì…” Trang Sinh Hiểu Lê vẫn không muốn tiếp nhận, cũng không hiểu lời này của cô.
"Lão đại trước khi c.h.ế.t hỏi ta có phải muốn tránh xa các ngươi không?" Trang Sinh Hiểu Mộng nhìn về phía Trang Sinh Hiểu Lê, lại nhìn chiếc phi thuyền phía xa.
Nơi đó chính là những người Tinh tế đầu tiên cô tiếp xúc khi mới tới thế giới này.
"Đúng là như thế."
Trang Sinh Hiểu Lê ra sức lắc đầu: "Em chính là em gái anh!"
Trang Sinh Hiểu Mộng: "Trước kia ta quả thật là như thế, không muốn tiếp nhận thân phận công chúa nhỏ, dùng phương thức trốn tránh này phủ nhận mặt khác của mình, phủ nhận chính mình từng bé nhỏ bất lực và sợ hãi."
"Đã từng bởi vì thiếu hụt một nửa linh hồn, lầm tưởng muốn phi thăng đại đạo thì phải đoạn tình tuyệt ái, nên muốn cắt đứt toàn bộ tình cảm...”
"Bởi vậy, sinh tâm ma, suýt nữa tẩu hỏa nhập ma, mất đi lý trí."
Trang Sinh Hiểu Mộng dần nhỏ giọng, ánh mắt kiên định: "Ta chính là ta, Trang Sinh Hiểu Mộng."
"Chưởng môn nói, người tu hành ý chí thiên hạ, lấy việc cứu tế thương sinh làm nhiệm vụ của mình. Hiện tại quan trọng nhất là gánh vác trách nhiệm bảo vệ vạn linh thương sinh thiên hạ, ta có năng lực này."