"Được hưởng thụ không hai mươi năm cuộc sống của công chúa nhỏ ở hoàng thất, còn nói như thế cô ta chịu nhiều uất ức lắm vậy."
"Cô ấy hưởng thụ cái gì? Các ngươi quên hết cô ấy đã phải chịu những gì trong lúc sống ở hoàng cung rồi ư?"
"Không có ý gì đâu, ta còn đang rất hâm mộ đấy. Theo ta thấy là cô ấy được hời, làm công chúa nhỏ ở hoàng thất dù có bị nuôi thành đồ bỏ đi ta cũng bằng lòng.”
"Với lại dù hồi nhỏ cô ta bị ngược đãi ở hoàng cung thì sao chứ, không phải giờ cô ta vẫn sống tốt à? Đã vậy bản lĩnh tu tiên của cô ta còn được học từ hoàng thất nữa."
"Fans Trang Sinh Hiểu Mộng thôi đi, đừng có được lợi mà khoe mẽ."
"Con riêng do hoàng hậu ngoại tình sinh ra chưa bị bóp c.h.ế.t là may mắn lắm rồi, lại còn được hưởng thụ đãi ngộ như công chúa nhỏ ở hoàng thất một thời gian dài. Đám fans các người nhìn cho rõ địa vị của cô ta đi chứ, cô ta đào đâu ra tư cách để kêu oan."
"Khó trách lúc trước bị cấm sóng toàn mạng, hóa ra lại là con riêng không thể lộ ra ngoài."
"Ha ha, Trang Sinh Hiểu Mộng và Trang Sinh Thi Thi đều giống nhau, một chín một mười."
"Cười muốn chết, đám fans các người phất cờ kêu gào dùm cô ta, nhưng cô ta lại không dám ló mặt ra ngoài nói chuyện."
"Theo ta thấy hoàng thấy mới oan nhất, hoàng đế bị cắm sừng còn phải nuôi con riêng hộ người ta hai mươi năm thì thôi đi, ai ngờ còn bị con riêng đi đầu bạo lực mạng, đúng thảm."
"Trang Sinh Hiểu Mộng và Trang Sinh Thi Thi không thảm bằng hoàng thất đâu, các ngươi có biết vì chuyện này mà hoàng thất tổn thất bao nhiêu không."
"Các thành viên hoàng gia đều bị liên lụy, và một hoàng tử mà ta luôn yêu quý đã bị đám cư dân mạng ngu ngốc này quấy rối tới mức phải khóa tài khoản."
Cư dân mạng với lập trường khác nhau bắt đầu cắn xé mạnh mẽ, nội dung đề tài hết xoay lại chuyển, cuối cùng chuyển lên hoàng thất đáng thương. Họ càng nghĩ càng cảm thấy hoàng thất đáng thương vội tội nhất.
Lúc này, bên trong hoàng cung, Trang Sinh Tư Ngọc đang nhìn dư luận trên mạng phát triển theo hướng hắn đã dự đoán.
"Phụ hoàng ơi là phụ hoàng, người đã xem chưa? Dân chúng đúng là ngu muội và dốt nát như người nói, vô cùng dễ bị xúi giục. Lần trước người để mặc cho hoàng thấy chúng ta bị dân chúng bêu xấu danh dự, bị dân mạng đòi đánh là vì người quá ngạo mạn, khinh thường không muốn giải thích với ngu dân...”
Trang Sinh Hiên Dật vẫn không rõ trên mạng xảy ra chuyện gì, nhưng khi thấy ngữ điệu này của Trang Sinh Tư Ngọc, ông ta chắc chắn đây cũng chẳng phải chuyện gì tốt đẹp.
"Cuối cùng ngươi muốn nói gì?" Trang Sinh Hiên Dật vừa hỏi vừa vội vàng mở Tinh Võng ra tìm hiểu tình hình thực tế.
Trang Sinh Tư Ngọc chậm rãi bổ sung: "Hay là do người quá vô dụng, ngay cả năng lực giữ gìn tôn nghiêm của hoàng thất cũng không có? Còn ta chỉ mới ra tay một chút đã thành công xoay chuyển mọi đánh giá về hoàng thất chúng ta."
"Cạch!" Quang Não rơi xuống đất. Trang Sinh Hiên Dật sững sờ. So ra thì chuyện Trang Sinh Tư Ngọc ép ông ta thoái vị còn không mang tới cảm xúc lớn như chuyện thân thế thực sự của Trang Sinh Hiểu Mộng.
"Ha ha ha, hoàng đế bị cắm sừng một lần những hai mươi năm."
"Không trách lại cấm sóng Trang Sinh Hiểu Mộng, đàn ông gặp phải chuyện này có ai tha thứ nổi chứ."
"Nhưng tại sao Trang Sinh Hiểu Mộng lại xuất hiện, cấm sóng thất bại ư?"
"Còn vì sao nữa, tất nhiên là vì hoàng đế không còn tiền nữa. Các ngươi không nhận ra dạo này quyền lực của gia tộc Trang Sinh đang thay đổi sao?"
"Ha ha ha ha theo lý thuyết thì hoàng đế rất thảm, nhưng vì sao ta lại cười mãi không dừng được nhỉ!"
Cư dân mạng hít drama nổ phổi, ban đầu chỉ nghĩ là ôm nhầm con, không ngờ sự thật lại đáng sợ như vậy. Vì thế Trang Sinh Hiên Dật đã được đón nhận danh hiệu hoàng đế bị cắm sừng.