Thật sự quá tỉ mỉ, đã lâu như vậy, cô còn chưa chạm đến góc áo của đối phương.
Cũng may cho tới nay cô đã nắm được ít manh mối, đã biết được sự tồn tại của "Trang Sinh Hiên Kỳ". Vị này vô cùng thần bí, không tìm được nhiều thông tin trên mạng, ngay cả một tấm hình cũng không có.
Trên thực tế không chỉ có một mình Trang Sinh Hiên Kỳ, tin tức thân phận thành viên hoàng thất không dễ rò rĩ ra ngoài.
Trực giác nói cho cô biết, nếu không có gì bất ngờ, vị Trang Sinh Hiên Kỳ này chính là tu sĩ thần bí kia.
"Xem ra vẫn phải thu thập tin tức từ đám người hoàng thất."
Cảm giác được linh khí trong cơ thể càng ngày càng mạnh mẽ, Trang Sinh Hiểu Mộng nhíu mày. Hiện tại tu vi của cô đã sắp đạt đến thời kỳ mạnh nhất lúc trước, thiên kiếp chuẩn bị kéo đến, nhưng vẫn không cảm nhận được mây sấm nổi lên.
Cô không thể lãng phí thời gian nữa, phải nhanh chóng loại bỏ tất cả nhân tố không ổn định, bảo đảm có thể phi thăng thành công.
Nếu cô đã cố tình lộ sơ hở mà đối phương vẫn không chịu đi ra, vậy cô sẽ bắt toàn bộ lộ mặt ra là được.
Trợ lý không hiểu lời này, hắn chỉ biết là đám người hoàng thất càng ngày càng quá phận, thèm thuồng độ nổi tiếng của đại thần, không chiếm được liền hủy diệt.
Lúc trợ lý gấp đến độ không chịu nổi, Bùi Hàm Yên gọi điện thoại đến cho hắn hy vọng.
"Cô Trang Sinh, lần này cô vẫn có thể tránh được nguy hiểm, Bùi phu nhân đồng ý giúp cô... Cô có đang nghe không?"
"Bùi phu nhân." Trang Sinh Hiểu Mộng tiếp nhận cuộc gọi.
"Hiểu Mộng, ta đã biết chuyện của con rồi." Bùi Hàm Yên thong dong, mang theo chút khinh miệt: "Con không cần lo lắng, chỉ là một đám hề nhảy nhót mà thôi."
"Vâng." Trang Sinh Hiểu Mộng trực tiếp hỏi: "Lúc trước người nói muốn gặp vị cố nhân kia, vào ngày mốt sao?"
"Đúng." Bùi Hàm Yên không bất ngờ: "Hoàng thất nói với con sao?"
"Vâng, muốn ta đi tế bái hoàng hậu." Trang Sinh Hiểu Mộng cười nói: "Thật trùng hợp."
"Có một vở kịch lớn sắp khai mạc.”
Bùi Hàm Yên bật cười: "Kỳ thật con đã sớm biết rồi mà, con là một đứa trẻ rất thông minh."
Trang Sinh Hiểu Mộng thành thật lắc đầu: "Sư phụ ta và chưởng môn đều nói ta thật sự ngu dốt. Thay vì suy đoán, ta lựa chọn hỏi trực tiếp, Bùi phu nhân vì sao người lại đối tốt với ta như vậy?"
Trợ lý đạo diễn đi theo cô là vì có lợi, fan trên mạng ngưỡng mộ cô, là xuất phát từ sùng bái đối với kẻ mạnh. Những tình cảm đơn phương ấy cần nguyên nhân mới bắt đầu nên cô không cần dùng tình cảm đáp lại.
Duy chỉ có Bùi Hàm Yên là không giống như thế.
Bùi Hàm Yên không quen biết cô, lúc đầu còn chán ghét, lúc sau lại chuyển thái độ, vô cùng thân thiết hữu hảo.
Trang Sinh Hiểu Mộng không hiểu Bùi Hàm Yên xuất phát từ mục đích gì. Nếu là vì lợi ích tiền tài, với thân phận của Bùi Hàm Yên hoàn toàn không cần lấy lòng cô như thế. Nếu là xuất phát từ tình cảm, cô càng không thể nào hiểu được.
Sư phụ từng nói, nhận tình hoặc lợi của người khác đều phải trả, tình dễ d.a.o động đạo tâm, tuyệt đối không thể thiếu nợ tình, mà tình là khó trả nhất.
Cô vẫn nhớ kỹ trong lòng.
Cho nên khi sống trong thế giới con người, không hề ký kết quan hệ tình cảm với người khác. Trong mắt Bùi Hàm Yên nhớ lại chuyện cũ: "Đợi đến ngày mốt con sẽ hiểu, hiện tại con chỉ cần biết ta mãi mãi là dì của con là được."
Trang Sinh Hiểu Mộng sửa lại: "Bùi phu nhân, chúng ta không có quan hệ thân thiết."
Nhìn dáng vẻ nghiêm trang của Trang Sinh Hiểu Mộng, Bùi Hàm Yên không khỏi bật cười. Cô cháu gái này chỗ nào cũng tốt, chỉ là tính tình quá thẳng thắn, nói khó nghe một chút gọi là thiếu mềm mỏng.
"Chờ chuyện ngày kia giải quyết xong, con có thể làm chuyện mình muốn mà không phải lo gì hết." Bùi Hàm Yên nhẹ giọng nói: "Con muốn chơi bao lâu ở giới giải trí cũng được."