Ta là Nicholas Đoàn Đoàn.
Ta là một con rồng vô cùng hung dữ và dũng mãnh.
Chỉ là ta là một con rồng dáng người có chút bé nhỏ, lại còn tròn xoe xoe, thế nên tên cúng cơm của ta là Bé Mỡ Mập.
Ta có đôi mắt tròn xoe trong veo, móng vuốt hồng hào nộn nộn cùng với cái bụng nhỏ mềm mại.
Mấy con rồng trong tộc rất ghét ta, bởi vì bọn chúng cảm thấy ta gầy nhỏ, bắt không nổi công chúa.
Nhưng mà phụ thân không cho là đúng, ông cảm thấy thân là một con ác long, nhất định phải dám nghĩ dám làm.
Thế là trong một đêm trăng thanh gió mát, ta đang nằm cuộn tròn ngủ trong lòng mẹ, bỗng có cái vuốt đen thùi lùi từ đâu chui ra bắt lấy ta, ném vào không trung.
Vút một tiếng, ta từ trong không trung rơi xuống.
“Không bắt được công chúa thì đừng có mà về nhà nữa!”
Âm thanh của phụ thân làm ta giật mình tỉnh táo lại, ta dụi dụi đôi mắt to tròn vẫn còn mang theo chút ngái ngủ, vẫn chưa kịp nhận thức được những biến hóa nghiêng trời lệch đất này.
“Đùng” một tiếng, mặt đất dưới thân ta đã biến thành cái hố.
Vì để chứng minh bản thân, ta quyết định đến nhân tộc bắt cho bằng được một nàng công chúa vác về.
1.
Ta quyết định đến nhân tộc bắt công chúa.
Nhưng mà kỳ quá đi, ta còn chưa kịp ra tay bắt công chúa thì đã nhặt được một nàng “công chúa”.
Khi ta nhặt được công chúa, nàng đang tản bộ trong rừng, trông như vừa bị một con rồng nào đó bỏ rơi vậy.
Ta nhìn trái nhìn phải một hồi, ngửi ngửi trong không khí, không cóa ngửi thấy khí tức của con rồng nào khác, chỉ có mùi máu nhàn nhạt.
Ta vui muốn chếc, chả mất tí ti công sức nào mà tự dưng lại nhặt được công chúa.
Vì vậy, ta vác cơ thể mập mập tròn tròn của mình, bay đến bên cạnh công chúa.
Ta hỏi: “Nàng là công chúa sao?”
Công chúa không nói gì, chỉ lẳng lặng nhìn ta.
Nhưng mà phụ thân đã nói rồi, nếu con nhìn thấy một người mái tóc vàng óng rực rỡ như tia nắng, xinh đẹp tuyệt trần, thân hình mềm mại, đó nhất định chính là công chúa.
Ta hỏi nàng: “Sao tóc nàng lại có màu đen?”
Nàng đáp: “Ai quy định tóc công chúa thì không thể có màu đen.”
Ta lại hỏi: “Vậy meo meo của nàng sao mà phẳng dữ vậy?” (“meo meo” là ngực é mí pà)
Nàng cho đấm cho ta mấy cái.
Được rồi.
Tuy là tóc công chúa màu đen, meo meo cũng hơi phẳng, lại còn có chút bạo lực.
Nhưng mà không vấn đề, những điều này cũng không thể cản trở được việc ta thích nàng...
2.
Long tộc có một truyền thuyết, chỉ cần bắt được một nàng công chúa mang về, đợi đến khi hiệp sĩ đến cứu công chúa, đánh bại ác long, công chúa nhất định sẽ yêu dũng sĩ, sau đó cả hai sẽ cùng nhau sống một cuộc sống hạnh phúc mỹ mãn đến trọn đời.
Nhưng mà ta không muốn để hiệp sĩ đến mang công chúa đi, cũng không muốn bị hiệp sĩ đ.âm kiếm vào bụng đâu.
Thế là, việc đầu tiên ta làm sau khi bắt được công chúa, chính là mang công chúa trở về hang động.
Hang động của ta rất thô sơ, đến nỗi thậm chí còn không có ai biết đây là hang động dành riêng cho con rồng ta đây, hehe~
Bên trong chỉ có một chiếc giường nhỏ cùng một cái rương chứa đầy vàng bạc châu báu tỏa sáng sáng rực rỡ.
Việc ta thích nhất chính là biến bản thân nhỏ lại, nằm trên rương vàng lăn qua lăn lại.
Nhưng mà công chúa đến rồi, nhan sắc rực rỡ xinh đẹp của nàng càng làm hang động của ta trở nên thô sơ đơn giản đến kỳ lạ.
Ta liền đem cả rương vàng bạc châu báu đưa hết cho nàng.
Những mà nàng không cần.
Ta buồn chít mất, cả người cuộn tròn thành một quả bóng.
Tuy rằng nàng không nói gì cả, nhưng trong lòng nàng nhất định đã rất chán ghét ta rồi, bởi vì thân là một nàng công chúa, có vàng bạc kim cương nào mà nàng chưa thấy qua cơ chứ.
Ta hỏi nàng: “Nàng không thích mấy cái này sao? Vậy…vậy nàng thích cái gì? Ta đều có thể đi cướp về tặng hết cho nàng.”
Công chúa cười “phì” một tiếng làm ta nhìn đến phát ngốc, nàng thật sự quá đẹp rồi.
Công chúa: “Duỗi vuốt ra.”
Ta ngoan ngoãn đem móng vuốt duỗi ra, cũng không biết công chúa muốn làm gì nữa, sao ta lại có cảm giác như nàng đang chơi đùa ra lệnh cho một con cún nhỏ vậy.
Những ngón tay mảnh khảnh xinh đẹp của công chúa vân vê phần đệm thịt mềm mại hồng hồng của ta, hỏi: “Mấy tuổi rồi?”
Ta thành thật trả lời: “16 tuổi rồi.”
Ở nhân tộc, 16 tuổi đã là thành niên rồi, nhưng mà ở long tộc bọn ta… vẫn chỉ là một đứa con nít. Thọ mệnh của Long tộc rất dài, thậm chí có thể lên đến hàng nghìn năm.
Bàn tay công chúa đang vân vê đệm thịt của ta bỗng nhiên dừng lại, ánh mắt nhìn ta từ đầu đến chân đánh giá một lượt, nhẹ nhàng nói:
“Quá nhỏ rồi.”
Ta vội vàng giải thích:
“Không nhỏ không nhỏ, có thể sinh bé con rồi.”
Công chúa nghe vậy, ánh mắt nhìn ta trở nên vô cùng kỳ quái, sau đó trêu chọc nâng cằm ta lên, nhẹ nhàng đặt một nụ hôn lên trán ta.
Bùm—, ta bị sự thân mật bất ngờ ập đến dọa cho choáng váng.
Cả rồng thoắt trắng thoắt hồng, nóng bừng như sắp bốc khói.
Cuối cùng ta không ngăn không nổi sự xấu hổ, mặc kệ tất cả bay thẳng ra ngoài.
Tất nhiên, cũng không thể ra ngoài một cách vô ích.
Đầu tiên, ta đến thần điện lấy rất nhiều vàng bạc, châu báu. Đương nhiên, là lén lút bí mật lấy đi:> Bởi vì ta vẫn còn rất nhỏ, sức mạnh không đủ cường đại.
Tiếp đó, ta lại len lén lẻn vào hoàng cung lấy trộm mấy bộ váy mới. Váy vóc trong hoàng cung nhiều vô số, bồng bồng bềnh bềnh, còn có màu hồng nữa, so với chiếc váy màu đen công chúa đang mặc đẹp hơn rất nhiều.
Ta vui vẻ đứng trước gương thử hết bộ này đến bộ khác, nhưng mà cơ thể của rồng thật sự quá lớn, chen mấy cũng không vừa được. Ta thở dài một hơi. Lúc quay đầu lại phát hiện bầu trời đã tối đen như mực rồi.
Hỏng rồi, mải mê vơ vét đồ đạc quá, quên mất công chúa vẫn còn đang ở trong hang động.
Ta lập tức vội vội vàng vàng quay lại hang động, lưỡng lự đứng ở trước cửa không dám bước vào. Ta sợ sẽ nhìn thấy ánh mắt thất vọng của công chúa, công chúa muốn sinh bảo bảo với ta, thế mà ta lại vì tí việc cỏn con mà xấu hổ chạy mất.
(Ủa người ta mới hun cho một miếng vào trán mà nghĩ đi đâu zậy má=)))))
Cuối cùng, ta đành nghiến răng hạ quyết tâm bước vào trong.
3.
Trong hang động, công chúa đang an tĩnh ngồi trên chiếc giường nhỏ cũ kỹ tồi tàn, ánh mắt chăm chú ngắm nhìn thanh kiếm bằng vàng trên tay.
Ta không nhịn được mà mà rùng mình một cái, nhưng cũng không nghĩ nhiều.
Rốt cục, công chúa thật sự là quá đẹp. Ta đem tất cả vàng bạc châu báu và váy vóc cướp được đặt trước mặt công chúa.
Đặc biệt là bộ váy bồng bềnh màu hồng được đặt ở trên cùng. Trong lòng ngập tràn sự mong đợi chăm chú nhìn công chúa.
Bàn tay đang lau kiếm của công chúa khẽ dừng lại, nhìn thẳng vào ánh mắt đầy kỳ vọng của ta, nàng không nói gì mà chỉ nhẹ nhàng quay mặt đi.
Im lặng cự tuyệt.
Ta vô cùng buồn bã, không vui bĩu bĩu môi. Cái dáng vẻ này nếu là của một con người thì chắc chắn sẽ rất đáng yêu, đáng tiếc bây giờ lại hiện trên mặt một con rồng, trông cực kỳ buồn cười.
Ta hỏi nàng: “Nàng không phải là công chúa sao? Sao lúc nào cũng mặc đồ đen vậy.”
Công chúa dùng một ánh mắt vô cùng lãnh đạm nhìn ta:
“Ta thích.”
Được thôi. Ta âm thầm liếc nhìn meo meo của công chúa, vẫn là nhịn không được nói:
“Những chiếc váy ta chọn cho nàng đều có đệm ngực, tuyệt tối nhìn không ra meo meo của nàng một vùng đồng bằng thẳng tắp đâu, không tin nàng nhìn thử xem.”=))))
Ta lấy chiếc váy công chúa màu hồng phấn ra, khoe khoang đặt trước mặt công chúa.
Thế mà nàng ấy lại đứm cho ta một cái.
Huhuhu, bắt nạt rồng quá đáng, ta khẽ sờ lên khuôn mặt sưng tấy, lủi vào trong góc hang ngồi xổm vẽ vòng tròn.
Lúc này, ngoài động truyền đến âm thanh của nhân loại.
Ta bị dọa cho mất mật, cái đuôi không tự chủ được mà vô thức quấn lấy quanh người công chúa.
Là những hiệp sĩ trong thần điện vừa nãy sao?
Bao nhiêu năm qua, thần động và long tộc luôn không đội trời chung, thần điện luôn đặt nhiệm vụ diệt rồng lên hàng đầu, trên người long tộc đều là bảo vật, da rồng đao thương bất nhập, đôi mắt có thể làm thuốc, là loại dược liệu thượng đẳng.
Mà vì trả thù, long tộc cũng thường xuyên chạy đi bắt công chúa mang về, nhốt vào trong lồ ng.
Long tộc cũng có rồng tốt rồng xấu.
Nhưng mà phụ thân ta lại là một con ác long tai tiếng đầy mình, bởi vậy ông ấy luôn muốn bồi dưỡng ta thành một con ác long kế nhiệm.
Tuy là… sức mạnh của ác long thì không có được thừa hưởng, nhưng mà, tính cách phá phách càn quấy thì ta lại được di truyền không sót miếng nào =.=
Lúc đến Thần điện, ta đã làm bọn họ cảm nhận được cảm giác đất trời điên đảo, lại còn cướp mất công chúa cùng vàng bạc châu báu của bọn họ. Bọn họ nhất định sẽ không bỏ qua cho ta.
Ta vội vã giấu công chúa vào trong vỏ sò quý báu của mình, trong lúc đó, công chúa muốn chui ra mấy lần, đều bị ta dùng thân hình to lớn mập mạp đè lại.
Không lâu sau, người thần điện đã xông vào trong. Bọn họ người đông thế mạnh, ta liều mạng phóng cầu lửa ra, nhưng vẫn bị bọn chúng đâm vào bụng.
Cuối cùng bọn họ vẫn đánh không lại ta, kéo nhau bỏ chạy rồi…
Trong hang động đổ nát t.hi t.hể nằm la liệt, trong không khí ngập tràn mùi máu tươi.
Sau khi dọn sạch hang động, ta mới thả công chúa từ trong vỏ sò ra ngoài.