Thị nữ không cam lòng nhìn hắn, cắn môi nói: “Các chủ, chính lão phu nhân hạ lệnh cho ta tới hầu hạ của người.”
“Cút.”
Thị nữ cắn cắn môi, hai tròng mắt xuất hiện nước mắt.
Hoa Tử Huyễn vung tay lên, trường kiếm nhẹ xẹt qua, tóc của thị nữ rơi một đoạn, trên đỉnh đầu trực tiếp thiếu đi một mảnh, nhìn có vẻ cực kì khó coi, thị nữ kinh hô một tiếng bừng tỉnh khỏi nước mắt kinh hô một tiếng, bị cắt tóc như thế này thì nàng làm sao có thể nhìn mặt người khác?
“Các chủ --”
Phốc --
Hoa Tử Huyễn kiếm thực chuẩn xẹt qua gương mặt của nàng, sau đó là đến lỗ tau, mùi máu tươi bắt đầu lan tỏa, thị nữ kêu lên thảm thiết.
Hoa Tử Huyễn liếc mắt một cái sau đó đều mặc kệ, lãnh khốc nói: “Nếu không biết nghe theo mệnh lệnh, lưu lại cái lỗ tai làm cái gì đây?”
Gã sai vặt nhìn thị nữ đáng thương liếc mắt một cái, cũng không dám đi qua giúp dỡ, chính là âm thầm lắc đầu, sau đó đi theo Hoa Tử Huyễn bước nhanh rời đi.
Thị nữ tự cao tự đại này là nha đầu bên cạnh lão phu nhân, từ khi tìm được bọn họ vẫn luôn quấn quít lấy công tử, còn thi thoảng làm ra một số bộ dáng câu nhân, đã sớm làm cho công tử sinh ra chán ghét, bất quá, hôm nay công tử là làm sao vậy? Đột nhiên liền tức giận, còn một chút cũng không lưu tình, chẳng lẽ là ăn thuốc nổ.
Chẳng lẽ bị cái công chúa kia làm cho tức giận? Gã sai vặt gãi gãi đầu rất là khó hiểu.
Thời điểm Thần Tịch trở lại phủ công chúa vẫn là rất bình tĩnh, Thủy Yên nhìn đến sát khí trên người nàng làm cho thật hoảng sợ, “Công chúa?”
“Hôm nay không nghe cầm, ngươi đi nghỉ ngơi đi.”
Thủy Yên ngoan ngoãn rời đi, Bắc Đường Quân Liên bị thương, nàng mặc dù có tâm nhìn cũng không dám đi, sợ sẽ làm Xích Dương công chúa nổi giận sẽ đem nàng đuổi đi.
Sờ sờ đứa nhỏ trong bụng nàng ôn nhu cười, chỉ cần Xích Dương công chúa không tức giận, nàng nguyện ý ở laik công chúa phủ để bình an sinh đứa nhỏ.
Chỉ cần nhìn khuôn mặt của nàng, một mình mang theo đứa nhỏ nhất định không thể trải qua hằng ngày tốt đẹp.
“Thủy Yên.”
Bắc Đường Quân Liên sắc mặt phức tạp đánh giá nàng, Thủy Yên thập phần khách khí hành lễ, “Thủy Yên gặp qua Tam công tử, Tam công tử an.”
“Vì sao?”
Thủy Yên mỉm cười, “Nếu Tam công tử hỏi là vì sao muốn lưu lại, như vậy thì đáp án rất đơn giản, dân nữ cho rằng công chúa có thể bảo hộ cho mẫu tử chúng ta chu toàn, rời đi phủ công chúa, Thủy Yên tự nhận không thể ngăn cản được rất nhiều người muốn quấy rầy.”
Bắc Đường Quân Liên ngẩn ra, những lời này của Thủy Yên hắn tự nhiên có thể hiểu được, nhưng là, ai biết Xích Dương công chúa có thể hay không đột nhiên sinh ra sát ý?“Nếu ngươi nguyện ý, không bằng đi tới Bắc Đường gia --”
“Thủy Yên không muốn, nếu như nhất định phải ăn nhờ ở đậu, Thủy Yên tình nguyện lựa chọn sẽ ở phủ công chúa.”
“Nhưng là......”
Thủy Yên nhìn hắn nói thời chân thành, “Thủy Yên sẽ mong muốn Xích Dương công chúa sẽ không như trước kia, nếu như thế thì ông trời thật có mắt. Nếu trời cao không có mắt, Thủy Yên liền đành nhận mệnh.”
Dứt lời liền nhẹ nhàng dời đi, tao nhã vô cùng.
Nàng đối với hắn thế nhưng trong mắt không hề có một tia tình cảm cùng yêu say đắm, chẳng lẽ đây là lựa chọn của nàng? Vì được đến sự bảo hộ của phủ công chúa liền từ bỏ qua lại cùng với hắn?
Một bàn tay to chụp đến trên bờ vai của hắn, Bắc Đường Quân Liên nhìn lại, chống lại là Gia Cát Tĩnh Trạch tươi cười, “Ngươi đã trở lại?”
Gia Cát Tĩnh Trạch nhìn Thủy Yên biến mất một cái liền nhịn không được một tiếng thở dài: “Tam đệ, ngươi xem xem, người thức thời cũng không có ít lắm.”
“Hừ, ngươi muốn nhìn ta chê cười?”
“Không, chính là cảm thấy phiền toái.”
Với hắn mà nói cũng là phiền toái? Bắc Đường Quân Liên tò mò nhìn hắn: “Sự tình gì? Ngay cả Đại công tử của phủ công chúa cũng phải đau đầu?”
Gia Cát Tĩnh Trạch than nhẹ một tiếng, “Tất nhiên là chuyện tình công chúa, Hoàng Phủ Cảnh Hạo truyền tin trở lại.”
“Mới đi bao lâu a, liền chuyền tin?”
“Hắn lần này thật rất nhẫn tâm a. Nếu công chúa trong vòng ba tháng còn không có mang thai, như vậy, vài người tộc nhân của chúng ta sẽ chịu khổ.”
Bắc Đường Quân Liên trừng lớn ánh mắt, “Ngươi nói cái gì?”
“Nói sự thật a, nếu sau ba tháng công chúa vẫn không có, hai người trong gia tộc của sau vị công tử sẽ bị tống vào quân đội để luyện tập, còn bắt buộc phải là đệ tử trực hệ.”
Bắc Đường Quân Liên nghe vậy giận dữ, đây không phải chính là uy hiếp bọn họ sao?
Cơ Tĩnh Viễn cách đó không xa nghe chuyện như thế bèn cười khổ, “Chỉ sợ làm chuyện này khó nhất không phải là sáu người chúng ta.”
“Có ý tứ gì?”
“Công chúa thay đổi, các ngươi chẳng lẽ không nhận thấy từ ngày công chúa bị thương tới nay đều không hề nhận người thị tẩm sao?”
Ngạch!
Bắc Đường Quân Liên đánh một cái rùng mình, “Đây không phải là cái nữ nhân kia cùng Hoàng Phủ Cảnh Hạo liên hiệp lại đối phó với chúng ta chứ?”
Cơ Tĩnh Viễn liếc trắng mắt, “Ngươi không biết là công chúa đối với ngươi đã mất đi hứng thú sao?”
Gia Cát Tĩnh Trạch thở dài, việc này nếu công chúa không gật đầu thì xác thực là rất khó làm a.
Thần Tịch sau khi đi thì quay lại nghe đến tin tức kinh người như thế, trong lòng hận nghiến răng, Hoàng Phủ Cảnh Hạo tự nhiên dám uy hiếp nhóm phu thị của nàng như thế, mấy nam nhân này nếu vì thân nhân của bọn họ mà đi nghe lời của Hoàng Phủ Cảnh Hạo, muốn nàng cùng bọn họ ngủ cùng nhau? Hừ, đừng mong nghĩ tới.
Làm sao bây giờ?
Làm sao bây giờ?
Thần Tịch suy nghĩ thật khổ sở, nếu trốn tránh việc này phỏng chừng không tốt lắm, làm liên lụy tới người vô tội thực sự không tốt lắm, Hoàng Phủ Cảnh Hạo cần con nối dong công chúa để kế thừa mười vạn tinh binh sao?
Hừ, cũng không ngẫm lại nay nàng là phong nhã hào hoa thời điểm, dùng sao? Muốn tìm người thừa kế không phải thuyết minh hắn muốn một cái con rối sao?
Nếu như hắn muốn, nàng liền cắt đứt ý niệm này của hắn.
Hôm sau, sau khi qua thời điểm ăn trưa Xích Dương công chúa bỗng nhiên bụng đau khó chịu nổi, Lục công tử cùng với ngự y mà Hoàng đế Hạ quốc phái tới đều thúc thủ vô sách, thống nhất kết luận là Xích Dương công chúa ăn phải dược có tính hàn, thân thể mang thể chất hàn, chỉ sợ nếu không cần vài năm thì không thể chữa khỏi.
Này tin tức sau khi truyền ra, Hoàng đế Hạ quốc đó chính là vui rạo rực, công chúa phủ là tối tăm cùng kích động đan xen vào.
Mà Hoàng Phủ Cảnh Hạo thời điểm thu được tin tức liền tức giận đến xanh mặt, đây là lần đầu tiên hắn tức giận khi làm người bên cạnh Xích Dương công chúa từ trước tới nay.
Ba ngày sau, Hoàng Phủ Cảnh Hạo hoả tốc về tới công chúa phủ. Sau ngày đó hắn đã muốn khôi phục bình tĩnh, bất quá công chúa phủ mọi người biết hắn tức giận.
Thời điểm tìm thấy Thần Tịch, hắn phát hiện người luôn luôn không thích văn cùng vũ đang nằm nghe cầm, còn nghevới bộ dáng nhập thần như thế.
Lâm Tuấn Thần nhìn hắn khẽ gật đầu hành lễ, lại tiếp tục lật xem bộ sách trong tay hắn, thân thể công chúa cũng không phải do bọn họ tạo thành, thức ăn hôm đó cũng không có để lại chút đầu mối, này chính là họa trên trời giáng xuống.
“Công chúa.”
Thần Tịch như trước ngủ say,
Hoàng Phủ Cảnh Hạo đề cao một chút thanh âm: “Công chúa --”
“Đừng ầm ỹ.” Thần Tịch mềm nhũn nói một câu.
Hoàng Phủ Cảnh Hạo vẻ mặt tối tăm nhìn chằm chằm nàng, tầm mắt quá mức nóng cháy làm cho Thần Tịch nhịn không được, rốt cục mở mắt ra chống lại con ngươi thâm thúy của hắn, hỏi: “Ngươi như thế nào trở lại?”
“Công chúa tự nhiên không chào đón ta trở về, bất quá, ta làm sao có thể không có lý do.”
“Nga, nói nói xem.” Thần Tịch ngồi xuống nửa điểm không ngại tức giận của hắn.
Này nam nhân có cái gì rất tức giận? Muốn nàng tùy tiện tìm cái nam nhân sinh đứa nhỏ? Ha ha, nàng là cái gì? Công cụ?
Hoàng Phủ Cảnh Hạo không có bỏ qua nhìn đến biểu tình của nàng, tự nhiên cũng thấy được châm chọc của nàng, nàng cư nhiên châm chọc hắn? Ys thức được điểm đó làm cho hắn càng phát ra hờn giận, âm thanh lạnh lùng nói: “Công chúa tựa hồ càng ngày càng tùy hứng, không dựng một chuyện là ai chẩn đoán? Lang băm như vậy hẳn là trừ bỏ, miễn cho tai họa thế nhân.”
“Này uy, ngươi có phải hay không quá mãnh liệt? Ngươi nếu không tin liền chính mình tìm người tới chẩn trị a.”
Hoàng Phủ Cảnh Hạo hung hăng nhìn chằm chằm nàng: “Công chúa yên tâm, ta cho dù phải thỉnh danh y khắp thiên hạ cũng phải chữa khỏi cho công chúa. Vô luận như thế nào cũng không thể làm cho công chúa gặp chuyện không may.”
Đáng giận!
Nhìn đến biểu tình hắn tự cho là đúng nàng liền cảm thấy thực chán ghét.
Thần Tịch hừ lạnh một tiếng phất tay áo rời đi, lưu lại một đám ngươi ở tiểu đình, Hoàng Phủ Cảnh Hạo nhìn quét một vòng, ánh mắt dừng ở trên người Thủy Yên: “Ngươi chính là nữ nhân mà Tam công tử ở bên ngoài lêu lổng?”
Thủy Yên sau khi nhìn thấy ánh mắt lạnh lùng của hắn, sợ tới mức lưng đều thẳng tắp, cúi đầu không dám nhìn thẳng, nhược nhược nói: “Dân nữ là cùng Tam công tử từng có quá...... Bất quá nay dân nữ là tỳ nữ của công chúa, cùng Tam công tử không có quan hệ.”
“Đứa nhỏ trong bụng ngươi là của hắn.”
Lời nói hung ác của Hoàng Phủ Cảnh Hạo giống như bùa chú xoay quanh Thủy Yên, thậm chí có một cảm giác như cổ họng bị đình chỉ. Nàng lạnh run, không biết nên đáp lời như thế nào.