Công Chúa Có Độc Yếu Hưu Phu

Chương 2: Nàng là công chúa




Edit: Phạm Mai

Sống hai mươi mấy năm, nàng tuy không phải là người gặp người thích, hoa gặp hoa nở, nhưng là nhân duyên cũng không có sai, ngày xưa không oán ai, ngày gần đây không kết thù, là một người bình thường của xã hội.

Trừ bỏ nàng, mẫu thân của nàng là người duy nhất rõ ràng năng lực của nàng, mẫu thân nàng thế nhưng đối với người nữ nhi là nàng không hề quan tâm, còn phụ thân của nàng(CTT), nàng cũng là có ý đồ mà tiếp cận.

Vì tổ chức của mình, nàng có thể trở thành một người lãnh huyết đi tiếp cận phụ thân sau đó mang thai sinh hạ nàng Cung Thần Tịch, lại như thế đem nàng giao cho tổ chức làm vật thí nghiệm. Cuối cùng sau khi biết nàng(CTT) có ý định đào tẩu, bọn họ liền có ý làm cho nàng(CTT) chết.

Thuốc nổ sau đó còn dùng kịch độc sao? Bọn họ đúng là để mắt tới nàng a. Như vậy lo lắng nàng không chết sao?

Sau khi máu độc từ ngón áp út chảy ra, Thần Tịch suy sụp ngồi ở bên cạnh bờ hồ, đến cuối cùng….

“A--.”

Một tiếng hét chói tai từ cổ họng của nàng bay ra, Thần Tịch nhìn đến hình ảnh trong nước phản chiếu, một người nữ nhân có mái tóc dài màu đỏ, đôi mắt màu lam…. Ai vậy? Nàng?

Không, không, cũng không phải nàng, nàng là tiêu chuẩn của người Trung Quốc, tóc đen mắt đen nha.

Nhìn liếc mắt thăm dò một cái, hình ảnh trong nước vẫn như trước là cái nữ tử tóc đỏ cùng đôi con ngươi màu lam tuyệt đẹp, khuôn mặt khí chất, mặt trái xoan, mi lá liễu, mũi thanh tú, miệng anh đào nhỏ nhắn….

Nha!

Không phải là khuôn mặt có vấn đề, vấn đề là vì sao khuôn mặt của nàng lại biến đổi?

Thần Tịch dung nước cố gắng chà lau khuôn mặt của mình, chà nhiều lần nhưng là vẫn thế, khuôn mặt không hề thay đổi, tóc cũng không phải nhuộm màu mà là màu tự nhiên.

A—

Sao lại thế này? Thần Tịch trong lòng thấp thỏm lo âu đứng lên, này đến tột cùng là làm sao?

Xụi lơ ngã trên nền cỏ, nàng quyết định ngủ một giấc, có lẽ đây là mộng, khi tỉnh lại mọi thứ sẽ trở về với sự thật.

Khi nàng vừa mới nhắm mắt, có một khuôn mặt cùng hình ảnh nàng nhìn vào trong nước giống nhau như đúc xuất hiện, nàng đối với Thần Tịch sâu kín nói: “Bản cung phải đi, về sau ngươi liền thay thế bản cung sống sót. Bản cung là Xích Dương công chúa, là công chúa cao quí nhất của Nhai Nữ quốc. Cho nên người muốn hại ta cũng rất nhiều.”

“Vậy ngươi liền phản kích bọn họ không phải được rồi sao, dù sao không phải quyền lực của ngươi rất lớn sao?”

Nữ tử sâu kín nhìn nàng, “Bản cung không được, đây là ý trời đi, bản cung chung qui vẫn luôn trốn tránh, sau này, bản cung hết thảy đều giao cho ngươi. Như thấy bản cung cũng sẽ thay thế ngươi ở bên kia thế giới hảo hảo sống sót.”

Ôi chao? Cái gì vậy chứ? Thay thế nàng?

“Này uy – chậm đã, cái gì ngươi thay thế ta? Ta không muốn.”

“Kia cũng không có biện pháp, ngươi đã đến đây rồi, mà bản cung cũng đã thay thế thân thể của ngươi, hiện tại bất quá là do bản cung tâm còn vướng bận cho nên mới báo mộng cho ngươi thôi, ngươi nhất định phải chiếu cố thật tốt tỷ tỷ của bản cung, nàng tương lai sẽ là Nữ hoàng tốt.”

A?

Phò tá nữ hoàng, nàng không muốn làm, nàng muốn về xã hội hiện đại tự do, mới không cần cái gì Nữ hoàng, công chúa, xã hội người khác nắm quyền đâu.

“Ngươi yên tâm, thù hận của ngươi tại thế giới kia bản cung sẽ giúp ngươi báo, đây là số mệnh mang bản cung đến, chỉ có thể làm phiền ngươi từ nay về sau, hảo hảo phụ trợ cho tỷ tỷ của ta. Chúng ta cùng nhau hỗ trợ cho nhau một đời một kiếp.

“Không cần, ta không cần ở lại nơi này.” Thần Tịch ngồi xuống nghĩ giữ lấy bóng dáng kia, nhưng là nàng quá mức kích động.

Phù phù ….

Một tiếng nước chảy, Thần Tịch nhất thời do bị lạnh mà tỉnh lại, giãy dụa đứng lên, nàng tựa vào bên hồ “Gì chứ, đây là cái ác mộng gì a?”

Ôi chao, ác mộng?

Nàng tỉnh?

Thần Tịch vô số lần nói chính mình nhất định phải thanh tỉnh, nàng không thể thừa nhận được truyện không vui này, nàng xuyên qua.

“Công chúa, ngươi không sao chứ?”

Hé ra là khuôn mặt như ngọc xuất hiện ở trước mặt nàng, Thần Tịch nhớ rõ đây là cái kia mỹ nam tử ôn nhu như ngọc, bất quá, nàng giờ phút này không có tâm tình thưởng thức mỹ nam, tức giận nói: “ Không có chuyện gì, ngươi như thế nào vào được đây?”

“Ta lo lắng công chúa nên không dám đi xa, vẫn luôn đứng ngoài cửa…”

“Nhìn lén ta?” Thần Tịch nhìn hắn theo dõi biểu cảm của hắn.

Mĩ nam cười cười lắc đầu, “Không dám, công chúa suy nghĩ nhiều.” Thần Tịch theo trong nước đứng lên vẫy vẫy quần áo, giọt nước văng đến trên người mĩ nam, mĩ nam lắc lắc đầu, “Công chúa, vẫn là người nhanh ra lệnh làm cho nha hoàng hầu hạ người thay quần áo đi. Vết thương trên cánh tay cũng nên xử lí mới được.”

“Ân, cũng tốt, ngươi giúp ta kêu các nàng vào đi.”

Mĩ nam tử nhã nhặn nhìn nàng, muốn nói lại thôi

“Làm sao vậy?”

“Công chúa, Hoàng Phủ công tử vừa rồi mới phái người truyền tin, nói là quân vụ bận rộn, khả năng trong vòng một tháng đều không thể hồi phủ vấn an công chúa.”

Hoàng Phủ công tử? Ai a?

Thần Tịch tùy ý vẫy vẫy tay, “Được rồi, đã biết, mau tìm người chuẩn bị nước ấm cho ta tắm rửa đi.”

Đúng rồi, trong ao này cá bị độc chết, phải xử lý mới được. Thần Tịch lại kêu mĩ nam mới vừa vào cửa, “Này, cái kia, ngươi giúp ta làm một chuyện đi.”

Mĩ nam quay đầu có chút kinh ngạc nhìn nàng một cái, “Công chúa muốn cho Tuấn Thần làm cái gì chỉ cần trực tiếp phân phó là được, không cần khách khí.”

Nguyên lai hắn gọi là Tuấn Thần. Trưởng thành như vậy nhã nhặn, tên cũng không sai lắm. Thần Tịch khẽ cười cười, “Ngươi làm cho ta một đống lửa đi, ngay bên cạnh cái ao kia.”

Tuấn Thần tuy rằng khó hiểu nhưng vẫn làm theo, sau khi nhóm lửa hắn nhìn Thần Tịch một cái, “Này con cá đều đã chết, ngươi không bằng giúp ta bắt chúng lên sau đó nướng chúng đi.”

Nướng những con cá đó coi như tiêu hủy chứng cớ vừa rồi nàng làm đi.

Ngạch, mĩ nam trên mặt rơi xuống mấy hắc tuyến, bất quá nhưng vẫn là nhận mệnh.

Thần Tịch sau khi sai xong mĩ nam làm việc cho nàng kêu người cấp nước ấm cho nàng tắm

Ai, xuyên qua cũng không làm cho nàng thoải mái một chút đi.

Thần Tịch phát hiện nha đầu đến hầu hạ mình vẫn luôn nơm nớp lo sợ, hình như rất là sợ nàng. Không khỏi oán thầm có phải hay không thân thể này trước kia đối với người khác rất hà khắc, tạo thành tâm lí sợ hãi cho cấp dưới.

“Tốt lắm, các ngươi đi ra ngoài cửa chờ, ta tự mình tắm là tốt rồi.” Thần Tịch một bên thử nước một bên phái nha hoàn rời đi, nàng cũng không thích bị người khác hầu hạ mình tắm.

Rửa mặt chải đầu một phen, cảm giác thân thể tốt hơn nhiều, đại khái thân thể này độc tố nàng cũng hiểu rõ, Thần Tịch bản thân không có gì nổi bật nhưng nàng trời sinh có thể chất mẫn cảm, mang vào mình có thể tự chữa khỏi. Làm cho độc tố tích lũy trong thân thể thời điểm, ngón áp út của nàng hiện ra màu sắc khác lạ, phóng tới trong nước, sau đó nàng lại có thể sinh long hoạt hổ.

Đương nhiên, đây không phải bí mật lớn nhất của nàng, ở sâu bên trong linh hồn của nàng, còn có một cái bí mật rất lớn, dù là bất kì ai cũng không thể nói, bắng không, nàng sẽ bị người khác bắt đi để làm vật thí nghiệm.

Kiếp trước, mẫu thân của nàng là một nhà sinh vật học, thích nghiên cứu những thứ mới lạ. Mà nàng được chính gia gia của mình nuôi lớn, quyết không được để cho người khác biết bí mật của nàng, có đôi khi một cái nghiên cứu mới mẻ hấp dẫn sẽ làm mất đi lương tâm của một số người, chính vì thế nàng không hề muốn xuất hiện trong cuộc sống của mẫu thân, nếu không sẽ làm cho huyết thống là quan hệ duy nhất của hai người cũng sẽ bị bẻ gẫy.

Mặc vào quần áo, Thần Tịch có điểm buồn rầu, nàng sẽ không thể mặc được quần áo cổ đại rườm rà như thế này, nhíu mày suy nghĩ bèn phải hướng về phía ngoài cửa hô, “Tiến vào giúp ta mặc quần áo.”

Qủa nhiên nha hoàn nối đuôi nhau mà vào, rất quen thuộc mặc vào quần áo cho nàng, còn thực hoàn thành nhiệm vụ giúp nàng lau khô tóc, chải tóc thật tốt.

“Công chúa, Hoàng Phủ công tử nói không thể trở lại tham gia sinh nhật của người, năm nay sinh nhật còn tổ chức hay không?”

Lại là Hoàng Phủ công tử? Lúc trước Tuấn Thần kia đã nói qua một lần.

A, nguyên lai là ý tứ này, Thần Tịch nhìn chính mình trong gương mỉm cười, “Không – làm đi, làm đơn giản một chút là được rồi.”

Thần Tịch vốn không có tâm tình làm cái yến hội gì, nhưng nàng lo lắng biểu hiện cùng người công chúa thực sự bất đồng sẽ khiến cho người bên ngoài nghi ngờ nên bèn hạ lệnh xuống.

Này vừa mới trong mộng là sự thật sao? Nàng cùng linh hồn của công chúa thế nhưng xuyên qua nhau sao?

“Ngươi yên tâm, lời bản cung đã nói sẽ không bao giờ đổi ý, sau khi chúng ta trao đổi thân thể, ta tự nhiên có năng lực để bảo hộ tốt thân nhân của ngươi, ngươi hãy an tâm thay thế bản cung sống tốt, ta sẽ không phụ kì vọng của ngươi.”

Trong đầu thế nhưng không hiểu ra sao hiện lên câu nói, Thần Tịch trong lòng vừa động, chẳn lẽ ý niệm của công chúa trước còn tồn tại?

“An tâm đi, từ nay về sao, ngươi chính là ta, ta chính là ngươi. Hãy giúp ta tận tâm phụ trợ Hoàng tỷ, ta sẽ giúp ngươi bảo hộ tốt thân nhân mà ngươi yêu thương.”

Lưu lại những lời nói, ngay sau đó Thần Tịch không còn nghe được bất kì hồi âm nào nữa. Bất quá nàng lại tin tưởng lời nói của nữ tử kia, nàng thật sự có thể thay nàng bảo hộ tốt cho thân hữu chính mình.

“Công chúa?”

Thần Tịch theo tiếng gọi của nha hoàn mà bừng tỉnh trong suy nghĩ, thấy trong mắt nha hoàn hiện lên ngạc nhiên, chẳng lẽ cái kia Hoàng Phủ công tử không đến công chúa sẽ không tổ chức sinh nhật.

Thiết, có cần phải vậy không?

“Công chúa muốn cho công tử nào chủ trì công việc của yến hội?”

Công tử? Chẳng lẽ có nhiều cái công tử sao? Thần Tịch nhíu mày, nha hoàn nghĩ nàng không vui bèn lên tiếng nói, “Nếu không làm cho Tam công tử chủ trì tốt lắm, Tam công tử kinh nghiệm nhiều, khẳng định năm nay có thể khiến cho người vừa lòng.”

Tam công tử là ai a?

Thần Tịch lắc đầu, “Kêu Tuấn Thần làm đi, vừa mới hắn đối với ta không sai, liền cho hắn làm đi.”

Nha hoàn kinh ngạc nhìn nàng, “Công chúa, người muốn kêu Ngũ công tử phụ trách?”

Ngũ công tử? Chẳng lẽ mĩ nam Tuấn Thần kia là đứng hang thứ năm sao? Thần Tịch lắc lắc đầu, dứt bỏ tạp niêm, mặc kệ đi, trước cứ ứng phó đã có gì nói sau, “Ân, liền hắn đi.”

“Nhưng là, Ngũ công tử chưa từng chủ trì qua yến hội, hơn nữa ngũ công tử cả ngày chỉ là đọc sách…. Chỉ sợ không thể làm tốt được thọ yến của công chúa.”

Ách, thật phiền toái a, bất quá chỉ là cái sinh nhật, ăn ngon hơn không phải được rồi sao.

Không được, nàng nên tìm hiểu một chút những người bên mình nha. Thần Tịch xem cái nha hoàn trước mắt này liếc mắt một cái, nhẹ giọng hỏi: “Cho tới nay người ta tín nhiệm nhất là ai?”

“Đương nhiên là Hoàng Phủ công tử.” Nha hoàn tram miệng một lời nói.

Lại là Hoàng Phủ công tử? Hoàng Phủ công tử là người nào? Thần Tịch cân nhắc lại mở miệng một lần nữa hỏi: “Ta nói là thị nữ bên cạnh ta, nha hoàn a, ai là người ta tín nhiệm nhất?”

Bọn nha hoàn hai mặt nhìn nhau, sau nửa ngày một cái mang theo sợ hãi nói ra: “Hồi công chúa, người công chúa tín nhiệm vẫn là Nhậm Di tỷ tỷ, nhưng là, Nhậm Di tỷ tỷ hôm trước bởi vì chọc giận công chúa nên bị đày xuống sài phòng.”

Ngạch.

Nàng là mụ la sát sao?