“Chào buổi sáng, Honey!” Một bờ môi ấm áp quen thuộc khắc ở ngoài miệng Shinichi.
“Chào buối sáng.” Shinichi nãy giờ vẫn chưa bắt gặp bóng hình của người còn lại: “Heiji đâu?”
“Heiji có việc đi ra ngoài, phải đến buổi tối mới trở về, cho nên a……” Kuroba đem Shinichi vòng ở trong lòng mình: “Honey, hôm nay là thế giới của hai người chúng ta.”
“Cái kia…… Kuroba, đã quên nói cho cậu, hôm nay tôi đã hẹn Ran rồi.” Shinichi hoàn toàn thản nhiên nói.
“Cái gì!” Kuroba kêu to: “Không được, thật vất vả hôm nay không có tên Heiji kia quấy rầy, nói gì ta cũng không thể thả em đi!”
“Kuroba!” Shinichi chau mày, tên này lại muốn chơi trò gì đây a?!
“Honey…” Kuroba ôm Shinichi bắt đầu làm nũng: “Ta đều an bài tốt kế hoạch hôm nay rồi, sẽ cho em rất nhiều kinh hỉ!”
“Kuroba, tôi phải ra ngoài.” Shinichi rời khỏi ôm ấp của hắn: “Bữa sáng tôi sẽ không ăn ở nhà.”
Kuroba có chút thất bại nhìn Shinichi ra khỏi cửa. Hừ, hắn tuyệt sẽ không buông tay!
***
Nhà ga
“Heiji!” Kazuha vừa xuống xe liền thấy Heiji: “Đợi lâu chưa?”
“Không có, Tớ cũng vừa mới đến.” Heiji mỉm cười tiếp nhận hành lý của Kazuha: “Trong điện thoại cậu cũng chưa nói rõ ràng, như thế nào đột nhiên đến đây?”
“Bên này có một người bạn mời tớ đến chơi, tớ nghĩ cậu cũng đang ở đây, cho nên đáp ứng.” Kazuha cười nói.
“Vậy cậu là muốn ở tại nhà của người bạn kia sao?” Heiji có chút lo lắng, nhưng lại không thể để cho Kazuha đến nhà của Shinichi trụ.
“Ừ.” Hai người lên xe taxi: “Đúng rồi, tớ hẹn Ran, bảo cậu ấy kêu Kudo, ngày mai chúng ta cùng nhau đến công viên nhiệt đới đi chơi đi!”
Trong mắt Heiji hiện lên một tia không muốn, nhưng vẫn nhẹ giọng đáp: “Ừm.”
***
Shinichi cùng Ran Mori theo đám đông đi ra rạp chiếu phim.
“Vừa rồi đoạn nam nhân vật chính cầu hôn với nữ nhân vật chính kia, thật sự là rất cảm động.” Ran Mori còn đang hồi tưởng lại bộ phim lúc nãy.
“Ừ.” Shinichi lòng không yên trả lời, so với loại phim tình cảm này, cậu càng thích xem những bộ phim phá án và truy bắt hơn.
“A, sắp đến giữa trưa rồi, khó trách bụng có chút đói!” Ran Mori đứng ở hành lang nhìn nhìn đồng hồ: “Shinichi, chúng ta đến đâu ăn cơm đây?”
Shinichi xoay người qua, đang chuẩn bị trả lời, không ngờ bởi vì người theo rạp chiếu phim đi ra còn chưa có hoàn toàn tán đi, phía sau Ran Mori một nữ sinh cùng bạn bè tán gẫu rất cao hứng, không có nhìn đến hai người bọn họ đang đứng đằng trước, vì thế đụng vào, kết quả Ran Mori cứ như vậy hôn đến má Shinichi.
“A ~” Hai người đều là sửng sốt.
“Thực xin lỗi.” Nữ sinh vội vàng nói, sau đó cùng đám bạn rời đi.
“Cái kia…… Chúng ta đến quán thức ăn nhanh ở đường đối diện ăn cơm trưa đi.” Ran Mori lúc này đã là vẻ mặt đỏ bừng.
“Được.” Shinichi cũng mang bộ dáng có chút suy nghĩ.
Tại sao cậu không có cảm giác tim đập mạnh? Trước kia lúc vẫn là Conan, chính là cùng Ran nắm tay, cậu cũng sẽ đỏ mặt, nhưng vừa rồi Ran hôn cậu, lại không có chút cảm giác toàn thân nóng lên như khi ở nhà bị hai người kia hôn môi.
Qua trưa, giữa hai người cũng không có phát sinh thêm cái gì, Shinichi đưa Ran Mori đến tận dưới lầu nhà cô.
“Ran……” Shinichi đứng dưới cầu thang gọi lại Ran Mori đang chuẩn bị xoay người lên lầu.
“Hửm?” Ran Mori hồi đầu.
Shinichi tiến lên hai bước, cùng Ran Mori đứng ở cùng bậc thang, do dự một chút, nhưng vẫn là ôm chầm cô, nhẹ nhàng mà đem cô hôn trụ.
Ngoài đường cái, trên cột điện đối diện, một con chim bồ câu trắng giương cánh bay đi.
Tại sao…… tại sao cậu không có cảm thấy một tia hồi hộp cùng — ngọt ngào?
……………………………………….
Tiểu Bạch: bé đã bị bẻ cong trong vô thức =))