Yue bị tiếng chuông báo hết giờ làm tỉnh giấc. Cô nhìn ra sân đã thấy nhốn nháo toàn người là người. Đồng hồ điểm 12h cũng là lúc nghỉ trưa. Bình truyền đã hết từ bao giờ, Yue ngồi dậy, tháo dây truyền nước khỏi tay, cô sờ lên trán vẫn còn cảm giác ấm ấm thờ dài. Ngủ không được bao lâu lại bị đánh thức cảm giác này thật đáng ghét. Nhưng cứ nhắm mắt lại một màu đỏ tươi của máu lại hiện lên trong đầu cô, cảm giác ngập ngụa trong dòng máu tanh nồng ấy khiến Yue càng thêm nóng nảy.
Cửa phòng y tế đột nhiên bị mở ra, mùi hương đồ ăn phả vào trong không khí. Yue hơi sửng sốt nhìn người vừa bước vào. Kazuha bưng một bát cháo nhỏ đi vào sắc mặt đỏ ửng mồ hôi còn vương trên trán.
"Cho bạn Hattori san chưa dùng bữa đúng không? "
Kazuha tươi cười nhìn cô đặt chén cháo xuống mặt bàn hơi xấu hổ nói
"Chuyện lúc sáng thực sự có lỗi. Lúc ấy mình chỉ muốn biết quan hệ của hai người thôi. Dù sao Heiji cũng chưa nói cậu ấy có em gái cho nên..."
Yue cười hơi lắc đầu tỏ vẻ không để ý về chuyện đó . Nhật Bản là một đất nước khá chú trọng tới việc xưng hô . Một người con gái sau khi đính hôn sẽ lấy họ của chồng làm họ cho mình . Kazuha chưa từng nghe nói Hattori Heiji có em gái cho nên sau khi nghe tên Yue lại thấy cậu ta cùng cô tới trường liền tự suy nghĩ sâu xa . Nóng nảy bộc trực nhưng lại thẳng thắn một cách đáng yêu . Khó trách Hattori Heiji lại thích cô ấy.
"Không sao đâu, san không cần áy náy đâu"
Kazuha hơi xấu hổ , gương mặt thanh tú ửng hồng thật sự vô cùng đáng yêu. Yue nhịn không được muốn véo má cô nàng mà thực sự thì hành động của cô còn nhanh hơn suy nghĩ . Cho nên sau khi định thần lại đã thấy xúc cảm mềm mại ấm áp nơi ngón tay cả Kazuha và Yue đều sững người sau đó nhìn nhau phá lên cười.
Kazuha mang theo cơm hộp ngồi ăn trưa cùng Yue bên ngoài ban công phòng y tế . Ánh mặt trời tuy chói chang chiếu xuống mặt đất nhưng nhiệt độ không quá cao , hơn nữa có bóng cây che mát cho nên ở một nơi yên tĩnh thế này dùng bữa thật sự rất thích hợp. Sau một hồi nói chuyện phiếm Yue đã trực tiếp gọi tên Kazuha , Kazuha cũng gọi thẳng tên cô thậm chí cả hai người đều trở nên vô cùng thân thiết. Giờ nghỉ trưa kết thúc , Yue trở lại phòng y tế nghỉ ngơi , Kazuha tiếp tục lên lớp . Giáo viên không thấy Yue cũng không gây khó dễ , hiệu trưởng đã nhắc nhở họ dù cô có lên lớp hay không cũng không quan trọng . Tuy nhiên , ngay ngày đầu tiên nhập học đã phải vào phòng y tế nghỉ ngơi mọi người đều coi cô trở thành "bệnh mĩ nhân" yếu ớt cần người bảo hộ , giống như búp bê sứ tinh xảo chỉ có thể ngắm nhìn.
Mòn mỏi mãi mới tới giờ tan học, Kazuha thu thập đồ dùng trên bàn Yue cùng Hattori Heiji tới phòng y tế. Yue đang nhắm mắt nghe tiếng động liền trở dậy sắc mặt cũng tốt hơn lúc sáng một chút .
"Dì Kikyou vừa nhắn tin tới cho em kêu em qua tiệm một chuyến đó"
Hattori sắc mặt đen lại , di động trong túi cũng cùng lúc vang lên. Tiếng của Hattori phu nhân từ trong điện thoại cũng vang vọng khắp gian phòng
"Heiji a~ Kikyou vừa gọi điện cho mẹ nhờ con đưa Akari tới Tenjinbashi suji một chuyến đó nha."
Hattori Heiji khoé miệng hơi giật giật nhưng còn chưa nói được gì Hattori phu nhân đã cúp máy, cậu ta chỉ có thể nhận mệnh đưa Yue tới đó . Kazuha và Yue nhìn Hattori Heiji tâm không cam lòng không nguyện cầm túi xách đi về phía cổng trường. Hai cô gái đồng loạt phá lên cười . Phía sau họ , hoàng hôn phủ xuống chân trời, tiếng đập cánh của những đàn chim về tổ trước khi trời tối khiến cho cảnh sắc càng thêm tiên diễm . Hoàng hôn mùa hạ bầu trời đỏ như nhỏ máu.
**************************
"Cậu muốn đưa Akari tới hòn đảo đó à?"
Hattori Akito vừa mới trở về chỉ kịp treo áo khoác lên giá quần áo nhướng mày hỏi cậu em trai đang ngồi vắt vẻo ngoài bệ cửa sổ
"Đúng vậy , chẳng phải Anh cũng phải tới đó công tác một chuyến sao?"
Hattori Heiji hếch cằm ; bởi vì cậu đang ngồi vắt vẻo trên cửa sổ phòng Akito cho nên ánh trăng chiếu không lọt vào phòng , gương mặt sắc sảo trở nên mơ hồ dưới ánh sáng thiếu vài phần nghiêm túc thêm vài nét trẻ con sinh động.
Akito thở dài tiến tới bàn làm việc giở lịch bàn hơi nhíu mày
"Công tác trên đảo đó phải tới tuần sau, hơn nữa cậu muốn đem Akari tới nhằm mục đích gì chứ?"
Hattori Heiji nhún vai, nói về quyết định này phải nhắc tới chuyện của hai ngày trước.
Hai ngày trước , cậu cùng Kazuha lên để tìm Hattori phu nhân trở về. Ai cũng không ngờ bà tới để gặp gã thám tử gà mờ Kogoro Mori để nhờ ông ta chăm sóc Kazuha và cậu trong thời gian họ ở lại . Đồng thời muốn thử trình độ nghiệp vụ của ông ta cuối cùng bản thân vướng luôn vào một vụ án mạng. Trước khi cậu và Kazuha tới Tokyo , Akari đã nhắc nhở hai người một câu thoạt nghĩ đơn giản nhưng khi nghĩ lại câu nói đó đáng nghi vô cùng; dường như mọi chuyện đã ở trong suy tính của cô ấy vậy. "Cà phê sữa đá không phải ở đâu cũng ngon, mẹ tốt nhất không nên uống chúng ở mới được "
Giờ nghĩ lại chằng phải mẹ bị Conan nghi ngờ thâm sâu vì ly cà phê sữa đá đó sao?
"Này, Heiji tôi đang nói chuyện với cậu đó, nghĩ gì vậy hả?"
Hattori Heiji giật mình cười gượng một tiếng
"Mẹ muốn đưa Akari đi càng nhều nơi càng tốt mà, dù sao học viện Haido cũng được nghỉ rồi"
Hattori Akito cầm bút gạch chéo một đường trên lịch trình đã viết sẵn sau đó tỉ mỉ viết thêm một dòng chữ vào ghi chú : đến đảo Bikuni. Hattori nhìn anh trai mình khoé mệnh cong lên hớn hở chạy về phòng mình thu dọn đồ đạc . Akito cầm di động lên tìm số của cao uỷ bất đắc dĩ kết nối.
**********************************
Yue bị đánh thức bởi tiếng sóng biển vỗ vào mạn thuyền và tiếng hải âu trên nền trở xanh thẳm, không khí mang theo hơi mặn của biển phả vào cánh mũi cô ; Yue bóp trán vươn tay che đi ánh nắng chiếu vào đôi mắt mình. Cô bất đắc dĩ nhớ lại tình cảnh Anh em nhà Hattori nửa đêm vào phòng cô kéo cô dậy rồi đưa lên thuyền. Lúc bấy giờ mới chỉ là nửa đêm thôi có được không? Cô chưa ngủ được bao lâu liền bị kéo dậy chuẩn bị đồ đạc sau đó mơ mơ hồ hồ lên thuyền , chính cô cũng chẳng hề biết họ định đưa mình đi tới nơi nào.
Xa xa bên kia mạn thuyền Hattori Heiji , Conan và gã thám tử gà mờ Kogoro Mori đang đứng nói chuyện với nhau, Kazuha và Ran đang nhiệt tình tán gẫu xem dáng vẻ của họ đối với chuyến đi này vô cùng mong chờ. Hattori Akito không biết đã chạy đi nơi nào từ khi lên thuyền đã không thấy bóng dáng anh
Hòn đảo bọn họ sắp đặt chân tới là đảo Bikuni thuộc vịnh Wakaki . Đó là một hòn đảo rất đẹp cũng...rất thú vị. Nó còn có một tên gọi khác là đảo nàng tiên cá vì nghe đồn có một người phụ nữ được sống trường sinh trên đảo, hơn 400 tuổi vẫn trẻ đẹp nhờ ăn thịt người cá. Yue không hứng thú quá nhiều với vẻ đẹp của hòn đảo này cái cô quan tâm chính là người phụ nữ trong lời đồn đại ấy. Sống bất lão bất tử nhờ ăn thịt người cá sao? Hoang đường. Mĩ nhân ngư mà cô biết ngoại trừ có tiếng hát mê hoặc lòng người ra thì vẻ ngoài của nó chẳng hề xứng với cái tên mĩ miều mà con người đặt cho. Mĩ nhân ngư cực xấu xí, ra khỏi nước biển liền chết đặc biệt thân thể bị bao phủ bởi lớp vỏ cứng muốn ăn thịt chúng quả thật là vọng tưởng . Hơn nữa, con người bình thường dám nhìn thẳng vào mĩ nhân ngư đã là kỳ tích rồi huống gì dám ăn thịt chúng?
"Nè Akari, cậu có nghe đồn gì về người phụ nữ nổi tiếng ấy không?"
Kazuha không biết từ lúc nào đã kéo Ran tới gần cô vui vẻ hỏi. Yue lắc đầu tỏ ý không biết đồng thời liếc nhìn Ran một cái. Khi cô bước chân lên thuyền đã phát hiện sự có mặt của Ran và Conan. Lúc đầu, cô cứ nghĩ Hattori Heiji và Kazuha đã là một cặp nghịch thiên rồi. Không nghĩ tới cả Ran và Conan cũng khiến cho cô càng thêm kinh sợ. Conan cũng có linh hồn của đứa con tử thần bảo hộ. , thậm chí cô còn phát hiện linh hồn cậu ta đã là một thiếu niên 17 tuổi không rõ lý do vì sao mà thân thể lại của đứa trẻ mới học lớp một. Linh hồn cường đại như vậy thế mà ở trong một thân xác trẻ con mà không bị nứt vỡ quả là kỳ tích. Còn có Ran, so với chiến thần hộ vệ linh hồn cô còn cường đại và tinh thuần hơn nhiều lắm; linh hồn của Thiên sứ ánh sáng đem lại ấm áp cho tất cả mọi người thậm chí Yue cũng cảm thấy bản thân mình cũng yêu thích khí tràng quanh người cô ấy.
Ran cùng Kazuha thân cao không khác nhau là bao, Yue đứng cạnh họ lại giống như cô em gái nhỏ thậm chí không có ai nghĩ cô đã 17 tuổi.
"Mình nghe đồn rất nhiều về bà cụ trẻ mãi không già sống trên hòn đảo ấy. Đó cũng là lý do 3 năm nay khách du lịch đều đổ về đảo khiến nó trở thành một khu du lịch nổi tiếng"
Ran mặt mày rạng rỡ nói
"Kỳ này tớ phải gặp cho được bà cụ may mắn ấy để hỏi bà ta có Bí quyết gì không"
Yue vẻ mặt rất là vi diệu không tiếp lời bọn họ, cô quay đầu cũng thấy vẻ mặt bất đắc dĩ của Conan rõ ràng cậu ta cũng thấy điều họ nói rõ vớ vẩn.
"Lời đồn đại trên đảo có người cá có lẽ là do người ta thêu dệt nên."
Mori Kogoro khá là đồng tình với quan điểm của con gái mình , ông ta gật đầu
" Hừ, một sự bịa đặt nhảm nhí."
Ngoài ý muốn, Hattori Heiji lần này lại không cho là đúng liền phản bác
"Là thật đấy không phải mê tín dị đoan đâu chú ơi."
Conan khoé miệng co giật không thể tin trừng mắt nhìn Hattori Heiji
"Cách đây đúng một tuần cháu đã nhận được một bức thư. Trong thư chỉ có một lời kêu cứu ngắn ngủi viết với nét run run. Phía dứoi không đề tên ai chỉ để lại một số di động với nội dung là : Cứu tôi với, tôi sắp bị người cá đòi mạng."
Kogoro Mori vẻ mặt cổ quái ném trong tay mẩu thuốc lá cháy dở hừ lạnh
"Thư nặc danh à?"
Ran và Kazuha vẻ mặt hoảng sợ cả hai có lẽ đều đang nghĩ xem người cá đòi mạng là có thật hay không đây. Riêng Conan có vẻ buồn ngủ lắm ngáp dài một cái khinh bỉ nhìn sang Hattori Heiji
"Lại là một trò đùa. Vì thế mà cậu rủ tớ tới đây để tìm người cá....về nấu cháo hả?"
Yue khoé miệng co giật không tiếp tục nghe bọn họ nói chuyện tào lao nữa , đôi mắt hướng về mặt biển xa xăm tít tắp . Bên dưới làn nước trong xanh này đâu có ai biết đang tồn tại thứ gì đâu? Thế giới này rất đẹp. Nhưng ẩn dấu bên dưới cái đẹp ấy ....là sự dơ bẩn khủng khiếp mà không phải ai cũng cảm thấy được. Yên bình của hiện tại chính là khởi đầu của giông bão phía trước.